← Quay lại trang sách

Chương 1536 Nhạc dạo loạn thế 4

Bởi vậy y tốn thời gian bốn năm tháng mới dần dần tinh luyện hết đạo tượng của mình, hóa thành Tiên đạo phù văn, lúc này mới tiến vào Thiên Tiên cảnh.

Thời gian nửa năm, liên tục vượt qua hai đại cảnh giới là Nhân Tiên, Địa Tiên, tiến vào cảnh giới Thiên Tiên, phần thành tựu này đúng là kinh thế hãi tục.

Bây giờ y bị vây ở bước luyện đạo vực thành đạo tràng, đạo vực luyện thành đạo tràng, gọi là Thiên Tiên cảnh.

Y đã có Như Ý Đại La đạo tràng, chỉ có điều toà đạo tràng này dù sao cũng là đồ của Tà Kim Tiên Tiêu Lan Sơn, Hứa Ứng còn phải luyện nó thành đạo tràng của mình, như thế mới có thể vượt qua cảnh giới này.

Đợi vượt qua cảnh giới này, y sẽ là Tiên Vương, pháp bảo chín đại cảnh giới đã không giúp ích gì được nhiều cho y nữa.

Trong thời gian nửa năm Hứa Ứng trở lại Địa Tiên giới này, đã tới gặp Hứa Tĩnh, lại đi tới Vị Ương cung gặp mẫu thân Lan Tố Anh, trong lòng bình thản trước nay chưa từng có.

Lần đầu tiên y yên tĩnh lại, tận tình hưởng thụ cuộc sống.

Y cũng chưa từng chân chính được hưởng tình yêu thương của phụ mẫu, vậy nên lại càng trân trọng khoảng thời gian này hơn.

Lan Tố Anh đang cùng đám người Thần Bà, Cô Xạ và Viên Thiên Cương nghiên cứu Long Thiên Hỗn Đạo thuật số, môn thuật số này cực kỳ thâm ảo huyền diệu, là do đệ nhất thần toán Thanh Mộc Phong của Long tộc ngàn vạn năm trước sáng tạo ra, có thể thôi diễn tương lai ngàn vạn năm sau.

Mấy người bọn họ đều là thần toán, ý đồ thông qua môn công pháp này, thôi diễn ra một môn pháp môn có thể tính toán Chí Tôn cảnh.

Nghiên cứu lâu như vậy, thành tựu của bọn họ cũng không hề nhỏ.

Hứa Ứng thì ở trong thư phòng cầm bút luyện chữ, bên cạnh còn có hai cung nữ, một người chặn giấy một người nghiền mực.

Hứa đại công tử kiếp trước văn thao võ lược, mọi thứ tinh thông, nhưng kiếp này viết chữ lại không ra gì. Y cũng hiếm khi có thời gian để luyện chữ, tập trung tinh thần, viết cũng rất nghiêm túc.

Hai cung nữ thấy y tập trung như thế thì lặng lẽ vui đùa ở một bên, ngươi bôi mực lên mũi ta, ta vẽ một đường lên mặt ngươi, không cẩn thận làm đổ nghiên mực, làm bẩn tờ giấy viết chữ của Hứa Ứng. Hai cung nữ thấy mình đã gây họa, hoảng sợ vội vàng chạy ra bên ngoài, Hứa Ứng thì đuổi theo ở phía sau.

Rượt đuổi một hồi, lại chạy tới đến một căn phòng ngủ, hai cung nữ nằm lên chiếc giường mềm mại như mây kia, xấu hổ khép nép nhìn Hứa đại công tử, cười duyên nói: "Bị công tử đuổi kịp rồi, lại không có chỗ nào trốn nữa, phải làm sao bây giờ?"

Hứa đại công tử tâm thần rung động, lúc này tâm huyết lại dâng trào, biết đám người Thần Bà đang tính chính mình, bèn che đậy cảm ứng của bọn họ.

Âm thanh của Lan Tố Anh truyền đến, cười nói: "A Ứng, con đừng có trêu chọc các cô mãi như thế, chọc rồi con lại không cưới. Cha con tới đây, thấy con gàn dở như thế sẽ đánh gãy chân của con đấy."

Hứa Ứng bỏ hai cung nữ kia lại, đi ra khỏi phòng, cười nói: "Cha con không quan tâm con đâu, ông ấy còn ước gì ước gì con cưới một cô dâu về ấy chứ."

Lan Tố Anh nói: "Tử Đồng tiên tử bây giờ đã được phong làm Tử Đồng Nguyên Quân, ở tại Đồng Thiên cung, con cứ đến đó cầu hôn là được. Mấy ngày trước đây con đánh chết đệ tử của Cửu U Đế, không phải là vì hắn đi quấy rối Tử Đồng Nguyên Quân sao?"

Hứa Ứng mỉm cười, lắc đầu nói: "Người con muốn không phải cô ta."

Lan Tố Anh suy tư nói: "Chẳng lẽ là Hỏa bộ Thiên Tôn Lý Tư Tuyết? Ta nghe nói trước kia các con có qua lại. Cô ta ở Hỏa bộ Thiên Phủ Thiên Cung, con cũng có thể đến cửa cầu hôn, chắc chắn cô ta sẽ không cự tuyệt đâu."

Hứa Ứng lại lắc đầu lần nữa.

Lan Tố Anh suy đoán: "Chẳng lẽ là Minh Hà Nguyên Quân? Ta nghe nói trước kia các con cũng có qua lại. Hay là Thanh Hà Nguyên Quân? Là muội muội Tử Hà Nguyên Quân của cô ta sao? Nếu như là Nguyên Quân Linh Tố thì khó đấy, cô ta có gian tình với Trường Sinh Đế. Đợi đã, không phải là Thải Vi Đế đấy chứ? Thải Vi Đế không được đâu, ta đánh không lại cô ta."

Hứa Ứng đau hết cả đầu, vội vàng nói: "Mẹ đừng đoán nữa, những nữ tử này đều rất tốt, nhưng con không thích."

Hứa Tĩnh đi tới, vội vàng nói: "A Ứng, Mạnh Bà đến đây cầu cứu, nói Nguyên Quân Linh Tố tới cõi âm bình định, Tứ Đế gặp nguy hiểm rồi."

Hứa Ứng nghe vậy thì nghiêm mặt nói: "Tứ Đế là bằng hữu của con, có ân cứu mạng và bồi dưỡng con. bọn họ gặp nạn, con nhất định phải tới đó một chuyến!" Nói xong, dưới chân y ngừng lại một lát, thân hình biến mất không thấy đâu, lại trực tiếp từ Tiên giới chìm xuống cõi âm.

Thần Bà khẽ nhíu mày muốn đuổi theo Hứa Ứng, nhưng Hứa Ứng đã rời đi, đành phải thôi: "Vừa rồi ta tính Tiên Chủ, cũng không tính ra hắn đang làm gì. Chẳng lẽ Tiên Chủ đã là tồn tại giống như Chí Tôn ư?"

"Nó còn kém xa lắm."