← Quay lại trang sách

Chương 1545 Đế Quân 1

Hứa Ứng trở lại chỗ luân hồi, chỉ thấy Tứ Đế và Thập Điện Diêm La đều đang ở đây, nhìn thấy y trở về đều nhao nhao chào hỏi, cảm tạ ơn cứu giúp của y.

Hứa Ứng đáp lễ, nói: "Chúng ta vốn là đạo hữu, đây là chuyện nên làm, không cần làm như vậy. Còn một chuyện nữa, Nguyên Quân chết rồi."

Mọi người đều giật mình, Đông Nhạc Đại Đế vội vàng nói: "Ngươi giết ư?"

Hứa Ứng lắc đầu, kể đại khái chuyện mình nhìn thấy cho mọi người nghe, nói: "Cái chết của Nguyên Quân có thể là do nội bộ Tiên Đình đấu đá gây nên. Tiên Đình rối rắm lắm, vì động uyên có hạn mà chuyện gì cũng có thể làm được. Chuyện này không liên quan gì đến chúng ta, nhưng nếu sơ sẩy, chỉ sợ sẽ dẫn tới tai hoạ ngập đầu.”

Y trầm ngâm một lát, nói: "Đợi chút nữa ta về Tiên Đình sẽ nói cha ta Hứa Lão Thiên Tôn suất lĩnh Đẩu bộ đến đây chinh phạt các ngươi, các ngươi có thể thuận thế đầu hàng."

Các đại đế cõi âm như Đông Nhạc, Thương Ngô, Bắc âm, Luân Hồi đều ngây người: "Cái gì?"

Hứa Ứng cười nói: "Các ngươi đầu hàng cho Hứa Lão Thiên Tôn, chính là đầu hàng Tiên Đình, về sau chính là cấp dưới của Tiên Đình. Ai trong Tiên giới muốn động tới các ngươi chính là tạo phản, chính là đối nghịch với Tiên Đình. Như vậy các ngươi cũng sẽ được an toàn."

Tứ Đế hai mặt nhìn nhau, Thương Ngô Đại Đế lẩm bẩm nói: "Đánh không lại thì gia nhập à?"

Thập Điện Diêm La liếc mắt nhìn nhau, tâm ý tương thông, nói: "Xin nghe theo Hứa công tử."

Kẻ thù của Tứ Đế vốn chính là Nguyên Quân, bây giờ Nguyên Quân đã chết rồi, nếu bọn họ còn tiếp tục đối nghịch với Tiên Đình thì chắc chắn sẽ bị bình định. Hứa Lão Thiên Tôn cả nhà trung nghĩa, nếu hắn đến đây chinh phạt, chọn cách thần phục hắn, ăn bổng lộc Tiên Đình đương nhiên là tốt nhất.

Hứa Ứng sắp xếp thỏa đáng xong, lúc này mới rời khỏi cõi âm quay về Tiên Đình.

Khoảnh khắc bay vào Tiên Đình, y dõi mắt nhìn về phía Vọng Hương Đài, chỉ thấy lực ảnh hưởng của Huyền Đô Ngọc Kinh sơn càng lúc càng lớn, các loại lực lượng như Tiên đạo, cổ lão đại đạo trong Vọng Hương Đài đều trở nên vặn vẹo, hình thành cảnh quan kỳ lạ.

Thiên Địa Nguyên Thần của Hư Hoàng Đại Đạo Quân vẫn tọa trấn ở nơi đó, như đang chờ đợi cái gì đó.

Hứa Ứng không hề dừng lại mà quay về Tiên Đình, đi thẳng đến Đẩu bộ gặp Hứa Tĩnh, nói ý định của mình ra.

Hứa Tĩnh nghe tin Nguyên Quân đã chết thì lấy làm kinh hãi, vội vàng nói: "Chẳng lẽ là Đế Quân làm? Hay là Vi Tự... nhất định là Vi Tự! Có điều tính toán con đường đào tẩu của Nguyên Quân chuẩn như thế, lại giống do Đông Vương làm hơn..."

Hứa Ứng nói: "Nguyên Quân tử vong, con sợ Tiên giới giận chó đánh mèo lên cõi âm, cha, chi bằng cha mau chóng đi một chuyến, đặt cõi âm vào dưới sự quản hạt của Tiên giới đi."

Hứa Tĩnh lập tức triệu tập các tướng lãnh Nhị Chân cùng với Bắc Đẩu, Thất Nguyên, Nam Đẩu lục ti, chia nhau điểm binh mã, Hứa Tĩnh thì tự mình gọi tám vạn bốn ngàn Đấu Sát đến, võ trang đầy đủ, mang theo hai mươi lăm tòa pháp bảo trấn cung, trùng trùng điệp điệp.

Có tiên quan vung trận kỳ, mở ra ngăn cách giữa Tiên giới và cõi âm, chuẩn bị giáng lâm.

Đột nhiên, bên trong Tiên Đình trở nên xôn xao, từng tiếng gào rống ập tới như thủy triều, lại nhanh chóng lan ra bốn phương tám hướng. Nơi xa, từng Tiên Nhân nhao nhao phi thân bay lên, không ngừng kêu la, như gặp phải chuyện gì đó rất đáng sợ.

Đám người Hứa Ứng, Hứa Tĩnh, Tư Truyền Chiêu nhao nhao nhìn quanh, chỉ thấy làn sóng bạo động kia dần dần lan ra ngoài, càng ngày càng vang, càng ngày càng loạn.

"Chết rồi! Đế Quân chết rồi!"

Hứa Ứng nghe thấy có người đang kêu lên.

Y như còn chưa nghe rõ, đã có từng tiếng la hét truyền tới như sấm rền: "Đế Quân chết rồi! Phượng Lân Châu và Tổ Châu cũng không cánh mà bay!"

"Đế Quân bị người ta giết chết ở nơi bế quan!"

Hứa Ứng cảm thấy tê cả da đầu, vội vàng nói: "Cha, cha dẫn theo chúng tiến tới cõi âm, con tới phủ đệ của Đế Quân xem thử!"

Hứa tịnh vội vàng nói: "Con phải cẩn thận! Đối phương rõ ràng đang nhằm vào động uyên cấp Thiên Quân!"

Hứa Ứng dạ một tiếng, phi thân mà đi, Tiên Nhân xung quanh cũng đang nhao nhao chạy về phía phủ đệ của Đế Quân. Bọn họ chặn cả đường đi, Hứa Ứng tâm niệm vừa động, xung quanh càn khôn điên đảo, dịch chuyển những Tiên Nhân này ra, thẳng đi vào phủ đệ của Đế Quân.

Nơi Đế Quân bế quan là một tòa động uyên nhỏ cấp Tiên Vương, nơi này không lớn lắm, chỉ rộng chừng ngàn dặm, mấy chục toà tiên sơn, chỉ đủ cho Tiên Vương tu luyện.

Nhưng Đế Quân lại giấu hai đại động uyên Phượng Lân Châu và Tổ Châu bên trong tòa động uyên Tiên Vương này, vậy thì không phải chuyện đùa nữa.

Hứa Ứng đi vào động uyên Tiên Vương, chỉ thấy tiên sơn đã vỡ nát, lục địa bị đánh thành một dòng lũ dung nham gào thét chuyển động, hiển nhiên tình hình chiến đấu phải cực kỳ thảm khốc.