Chương 1561 Khoác hoàng bào 4
Phù Nguyệt Đế bị thương cũng đến hỗ trợ, nhưng chỉ có thể đánh ngang tay, Khuyết Lâm Đế, Cửu U Đế giãy dụa đứng dậy, cùng xông lên vây công Đông Vương, nhưng đều bị Quy Đạo Ngọc Bàn do Đông Vương tế lên ngăn lại.
Pháp bảo do Chí Tôn đỉnh phong kỳ luyện thành, lúc phát huy uy lực, quả thực vô cùng khủng bố!
Dương Long Đế giãy dụa đứng dậy, cũng muốn gia nhập chiến cuộc, nhưng đúng vào lúc này, thân hình của Trường Sinh Đế đột nhiên lóe lên, xông vào đạo tràng của Đông Vương, tránh đi Thái Hư Đạo cảnh trong đạo tràng, né tránh từng luồng thần thông của Đông Vương, đi vào phía sau hắn!
Trong tay hắn cầm một nhánh hoa mai, hai ba đóa hoa mai treo ở đầu cành, nghênh đón một chưởng do Đông Vương quay người đánh tới.
Hoa mai và quyền phong va chạm với nhau, Đông Vương biến sắc: "Ngươi —— "
Hoa mai xoay tròn, cắt vào bên trong cơ thể Đông Vương.
Đông Vương phun ra từng ngụm máu, trên mặt lộ ra vẻ không thể tin được.
Dương Long Đế thừa cơ xông vào, chưởng lực cuồn cuộn đánh lên lồng ngực của Đông Vương, xương sườn của Đông Vương đứt gãy, lại cố gắng chống lại Trường Sinh Đế đang phóng tới.
Tai mắt mũi miệng đều có từng dòng máu tươi tuôn ra, nghiêm mặt nói: "Ngươi!"
Trường Sinh Đế sắc mặt bình tĩnh như thường, nhẹ nhàng bay trở ra.
Cùng lúc đó, Thái Tiêu Đế một chưởng đánh lên đầu của Đông Vương, Cửu U Đế nhún người nhảy lên, phấn đấu quên mình ôm lấy Quy Đạo Ngọc Bàn, cố gắng đánh cho hào quang của Quy Đạo Ngọc Bàn bắn về phía Trường Sinh Đế bị lệch qua một bên.
Lư Hạp Đế thần thông thiên biến vạn hóa, nghịch chuyển đại đạo bên trong đạo tràng của Đông Vương.
Thải Vi Đế hái mất đạo quả của Đông Vương, Thanh Hoa Đế hái đi đạo hoa của hắn, Phù Nguyệt Đế nhổ đạo thụ lên.
Khí tức của Đông Vương nhanh chóng suy bại, Trường Sinh Đế dừng lại, ngón tay điểm lên mi tâm của Đông Vương, rốt cục cũng nhoẻn môi mỉm cười.
Đông Vương nhìn thấy nụ cười quen thuộc này, khóe miệng giật giật, nhưng ngay sau đó, chỉ lực của Trường Sinh Đế xuyên qua khu vực Hi Di, đâm thủng nguyên thần của hắn.
Đông Vương thân hình lảo đảo, rốt cục cũng quỳ xuống, thi thể ngã nhào xuống đất, không còn khí tức nào nữa.
Thái Tiêu Đế thổ huyết, thân thể lảo đảo, cũng thiếu chút nữa đã ngã xuống. Cửu U Đế vận chuyển tu vi, trấn trụ đạo thương. Lư Hạp Đế, Khuyết Lâm Đế, Phù Nguyệt Đế đều ngăn chặn thương thế, lòng còn sợ hãi.
Cửu Đế đối mặt với Đông Vương, vậy mà suýt chút nữa đã bị Đông Vương giết chết!
"Rốt cuộc là ai đưa Quy Đạo Ngọc Bàn này tới đây chứ?" Thanh Hoa Đế trong mắt lộ ra hung quang.
Đông Vương đã chết, chín đại động uyên cấp Thiên Quân lập tức biến thành vật vô chủ, Trường Sinh Đế bất động thanh sắc, dùng pháp lực cố định chín đại động uyên nói: "Thương thế của chư vị đạo huynh rất nặng, Tiên Đình không thể một ngày không có chủ, các vị đạo huynh lấy một cái động uyên để chữa thương đi."
Dương Long Đế lắc đầu nói: "Động uyên cấp Thiên Quân, ngay cả hô hấp thổ nạp bình thường của chúng ta đều không thể cung cấp được, không thể giúp chúng ta chữa thương. Có thể chữa khỏi thương thế của chúng ta, chỉ có động uyên Chí Tôn thôi."
Hắn thở hồng hộc, giãy dụa đứng dậy, nói: "Hiện tại chín người chúng ta phải hợp lực, mở ra động uyên Chí Tôn để chữa trị thương thế thôi!"
Hắn nhìn bốn phía một lượt, nói: "Thiên hạ cũng không thái bình, có rất nhiều thế lực đang rục rịch, thừa cơ tạo phản. Tiên Đình không thể một ngày không có vua, Tiên Đế bị giam cầm, trong lúc nguy nan thế này, chỉ có thể lập ra tân quân để tạm thời ứng phó với nguy cơ trước mắt!"
Đám người Thái Tiêu Đế, Cửu U Đế, Lư Hạp Đế đều gật đầu, Tiên Đình có quá nhiều kẻ địch, trong Tổ Đình có mấy nhóm kẻ địch, lực lượng trong Vọng Hương Đài cũng đang rục rịch, sợ là những cường giả năm đó tranh với Tiên Đình thất bại nên ẩn lui cũng sẽ nhân cơ hội này ngóc đầu trở lại!
Trường Sinh Đế nói: "Tình thế nguy cấp, nếu chúng ta không lập tân đế, người khác sẽ lập tân đế, chúng ta sẽ danh bất chính ngôn bất thuận. Chỉ là bây giờ người có tư cách đăng cơ xưng đế, e rằng chỉ còn lại con rể của Tiên Đế, Thái Tuế Thiên Tôn và Tài bộ Thiên Tôn."
Lan Tố Anh mẹ của Hứa Ứng là nghĩa nữ của Tiên Đế Chí Tôn, cho nên Hứa Tĩnh xem như con rể của Tiên Đế, tốt xấu gì cũng có chút danh phận.
Về phần Thái Tuế Thiên Tôn Ninh Trọng, Tài bộ Thiên Tôn Quản Địch Tài thì không có danh phận này, khoảng cách xa hơn một chút.
Thái Tiêu Đế cười lạnh nói: "Hứa Ứng vốn là phản tặc, Hứa Tĩnh là cha của phản tặc, cũng là phản tặc, Tố Anh công chúa là mẹ của phản tặc, cũng có lòng làm loạn. Cả nhà bọn họ đều có lòng phản nghịch, khẳng định không thể lên đế vị! Về phần để Thái Tuế Thiên Tôn và Tài bộ Thiên Tôn lên đế vị thì càng không cần phải nói tới!"