Chương 1586 Bộ xà giả thuyết 2
Chỉ còn lại ba vị Thiên Quân Yên Thủy Hàn, Phượng Lâu Xuân, Lê Vạn Chung quyết đấu với Hứa Tĩnh, bỗng nhiên rơi xuống hạ phong. Tu vi thực lực của ba vị Thiên Quân bọn họ cũng là tồn tại tuyệt đỉnh, nhưng Hứa Tĩnh có lục đại động thiên Na Tổ, lại có đạo quả do Nhân Sâm Đạo Quả luyện thành, còn có các loại thần toán như Lan Tố Anh và Thần Bà tương trợ, đối kháng với ba người bọn họ không có gì khó.
Ba người liên tục bị thương, không thể không tự mình bỏ chạy, biến mất không còn tăm tích.
Trường Sinh Đế sa sầm mặt.
Tế Giác Phật Tử đi tới trước mặt Kệ Bồ Đề, chào hỏi: "Tà Phật, vì sao ngươi không tiếp tục đuổi giết nữa? Hay là muốn quay đầu là bờ?"
Kệ Bồ Đề nói: "Đế Quân người này, vừa cay nghiệt lại thiếu tình cảm, nếu là hắn thắng, trở thành Tiên Đế, tất nhiên sẽ trăm phương ngàn kế loại bỏ ta, miễn cho lịch sử đen tối của hắn bị ta bóc trần. Hứa Ứng mặc dù rất đáng ghét, nhưng nếu hắn thắng thì sẽ không làm như thế, ngược lại sẽ cho phật môn ta một chỗ cắm dùi."
Hắn liếc mắt nhìn Tế Giác một chút, chỉ thấy Tế Giác trong khoảng thời gian này tiến cảnh thần tốc, đã tiến vào Phật cảnh, trong lòng vô cùng chờ mong: "Tế Giác không hổ là Phật Tử mà đám người Phật Tổ nhìn trúng, tương lai tất nhiên có thể tu thành đại khí, làm vẻ vang cho phật môn."
Hứa Ứng thấy cha mẹ vẫn bình an thì cũng yên lòng, đi về phía Trường Sinh Đế.
Trường Sinh Đế sắc mặt lạnh nhạt, cũng không vì bị đám người phế vật Thanh Huyền, Ngọc Hư đạo nhân ẩu đả mà nhụt chí.
"Ngọc Hư, Hư Hoàng, Yêu Tổ, Thái Thanh còn có người thần bí bán màn thầu kia nữa.”
Trường Sinh Đế thản nhiên nói, "Hứa Ứng, ngươi tìm năm người này đến đánh ta trước khi quyết chiến, không những không phải cản trở, ngược lại còn là cho ta cơ hội rèn luyện hiếm có. Ta chính là một thanh đao, được bọn họ ma luyện, ta sẽ trở nên mạnh mẽ hơn. Ngươi chạy ngược chạy xuôi mời bọn họ ra tay, nhất định đã lãng phí rất nhiều tâm lực, này này ngươi thua chắc rồi."
Hứa Ứng mỉm cười: "Người ngươi mời đến đối phó ta cũng rất tốt, Viêm Thiên Đế đúng không? Ba chiêu, ta chỉ ra ba chiêu, hắn đã bị ta đánh trọng thương. Bây giờ không biết đang trốn ở nơi nào chữa thương nữa."
Khóe mắt của Trường Sinh Đế giật giật, lập tức cười nói: "Hứa Ứng, ngươi xưa nay không nói câu nào là thật. Nếu thật sự ba chiêu đánh bại Viêm Thiên Đế thì ngươi chính là Chí Tôn cảnh rồi, nhưng mà ngươi lại không phải."
Hứa Ứng cười nhạo nói: "Chí Tôn cảnh? Ta giết một tội phạm vừa vượt ngục thì cần gì tới Chí Tôn cảnh? Bây giờ Viêm Thiên Đế ở đâu? Vì sao không dám hiện thân? Còn không phải bị ta ba chiêu đánh bại, không còn mặt mũi nào tới gặp ngươi?"
Trường Sinh Đế liếc mắt nhìn quanh, quả thật không tìm được bóng dáng Viêm Thiên Đế đâu.
Hứa Ứng cười nói: "Bây giờ trên Tiên Đình khắp nơi đều là lời đồn liên quan tới ngươi, nói ngươi mưu quyền soán vị, thanh danh của ngươi bây giờ đã xấu đến cùng cực. Đế Quân, ngươi đã vô duyên với đế vị, hôm nay lại phải chết trong tay ta, có thể nói là song hỉ lâm môn."
Trường Sinh Đế nói: "Mấy ngày nay, ngươi làm không ít chuyện nhỉ. Hứa Ứng, ngươi kéo bè kéo phái, tốn quá nhiều công sức vào việc vặt vãnh, nhất định sẽ thua thôi! Còn cái gọi là nhân tâm dân tâm, ta chưa bao giờ để ý tới. Chỉ cần thực lực đủ mạnh, cho dù không được lòng người, ta vẫn là Tiên Đế!"
Hứa Ứng cười nói: "Ngươi đã đi sai một nước cờ. Ngươi không nên vứt bỏ thân phận Đế Quân này, nếu như ngươi vẫn là Đế Quân, ngươi cũng có thể để cho Tiên Nhân dưới trướng ngươi đi gieo rắc lời đồn về ta khắp nơi. Không có thân phận Đế Quân này, Trường Sinh Đế ngươi chính là tượng gỗ trên đàn thờ, chỉ là vật bài trí mà thôi."
Trường Sinh Đế cười ha ha nói: "Hứa Ứng ơi Hứa Ứng! Lúc trước ngươi là hào kiệt, là anh hùng, là đại trượng phu, hành vi của ngươi bây giờ lại vô cùng tiểu nhân, tuyệt không có vẻ gì là hào kiệt hay anh hùng, càng không phải đại trượng phu! Hứa Ứng lúc trước có thể vì mẫu thân mà chấp nhận để Tiên Đế bài bố, dũng cảm phi thăng, dù tiến vào trại địch vẫn có thể chuyện trò vui vẻ, vẫn có thể lôi kéo khắp nơi, kết bái cùng Thiên Tôn, kết giao cùng với ta, ra vào cung điện của Nguyên Quân mà không quan tâm tới miệng người đời đồn đoán."
"Hứa Ứng lúc trước mưu trí sâu xa, lấy tuổi đời hai mươi tu thành Tiên Quân, bảy vào bảy ra, đã định căn cơ Chí Tôn. Thông minh tinh ý, có thể chấp nhận chịu nhục, có thể nhẫn nhịn không phát, có thể háo sắc không dâm."
"Hắn tính toán chu đáo, có chuẩn bị từ trước, bảy lần phi thăng, bảy lần thiên lộ, tìm cha cứu mẹ, giấu Tam Sơn, chờ đợi đến ngày Đông Sơn tái khởi!"
"Hắn cũng là người cứng cỏi. Đối mặt với Tử U Minh Đao của ta, chịu nỗi đau cắt thịt cạo xương, chém xuống cảnh giới cũng không hề nhíu mày. Bị ta lừa bốn vạn tám ngàn năm vẫn thường xuyên vùng dậy hòng thoát khỏi điều khiển."