Chương 1628 Tân đạo thập tứ cảnh 1
Mấy ngày trước, Hứa Ứng đánh với Lâu Minh Ngọc một trận, mặc dù chỉ giao thủ một chiêu, nhưng đều toàn lực ra tay, nhấc lên một trận trùng kích vô cùng đáng sợ ở Dương Thiên, đánh cho Thiên Cung Dương Thiên bị sập.
"Thêm hai ngày nữa là có thể hoàn thành rồi."
Dương Long Đế vừa mới nghĩ đến đây, trong lòng có cảm giác, quay đầu nhìn lại đã thấy Hứa Ứng và Lâu Minh Ngọc lại bộc phát khí thế lần nữa, uy lực thần thông bành trướng gần như bạo tạc, không chút kiêng kỵ mà va chạm với nhau!
"Tiêu rồi."
Dương Long Đế cảm thấy trong lòng chợt lạnh, "Ngày hoàn thành có thể lại phải đẩy lên mấy ngày rồi... Hai tên khốn kiếp! Nếu như không phải ta đánh không lại Thánh Tôn thì đã cho các ngươi một bài học từ lâu rồi!"
"Ầm!"
Trùng kích kinh khủng cũng theo sát mà đến, những phần vừa mới tu sửa xong tung bay, bị đánh vỡ tan nát!
Hứa Ứng và Lâu Minh Ngọc giao thủ chưa được mấy hiệp thì đều bị trọng thương, không thể tiếp tục được nữa, đành phải dìu dắt nhau trở về Đại La Thiên trên Cửu Thiên dưỡng thương.
Hai người bọn họ, một người là vì nghiệm chứng xem thứ mình học được từ chỗ Thánh Tôn có phải chính tông hay không, một người là vì nghiệm chứng bản lãnh của mình so với Thánh Tôn thì như thế nào, cho nên lúc ra tay đều rất nặng, một chiêu hai chiêu đều có thể quyết định sinh tử, nhưng đều không thể phân ra thắng bại.
Bởi vậy lúc đến giai đoạn quyết định sinh tử, cả hai người đều không hẹn mà cùng dừng tay.
Bên trong Đại La Thiên của Thánh Tông, Hứa Ứng và Lâu Minh Ngọc chữa trị thương thế cho nhau. Lâu Minh Ngọc hỏi: "Hứa sư đệ, mấy ngày nay ngươi chỉnh lý cảnh giới thế nào rồi?"
Hứa Ứng cười nói: "Đã chỉnh lý xong rồi."
Lâu Minh Ngọc giật mình, vội vàng nói: "Nói nghe thử xem nào."
Hứa Ứng nói: "Ta chuẩn bị chia na pháp tu tiên làm hai giai đoạn, giai đoạn thứ nhất chính là động thiên, giai đoạn thứ hai gọi là đạo cảnh. Giai đoạn động thiên, đối ứng với chín cảnh giới từ Thải Khí đến Phi Thăng của Luyện Khí sĩ, cũng chia làm chín cảnh giới."
Lâu Minh Ngọc tự nhiên sinh ra cảm giác khâm phục, sắc mặt nghiêm nghị, nói: "Dám hỏi chín cảnh giới này phân chia như thế nào?"
Hứa Ứng chần chờ một chút, nói: "Gọi Động Thiên cảnh đệ nhất trọng, Động Thiên cảnh đệ nhị trọng, Động Thiên cảnh đệ tam trọng, cứ thế mà suy ra, mãi cho đến Động Thiên cảnh đệ cửu trọng."
Lâu Minh Ngọc trợn mắt há mồm, sau một lúc lâu mới nói: "Vậy thì phân chia cảnh giới đạo cảnh kỳ của Hứa Đạo Tổ đây nhất định là Đạo Cảnh cảnh đệ nhất trọng, Đạo Cảnh cảnh đệ nhị trọng, Đạo Cảnh cảnh đệ tam trọng có đúng không?"
Hứa Ứng kinh ngạc nói: "Lâu sư huynh vậy mà có thể biết trước được, hẳn là cũng tinh thông thần toán đúng không?"
Lâu Minh Ngọc thầm than một tiếng người này đúng là bất học vô thuật. Nhưng khổ nỗi Hứa Ứng trình độ văn hóa không cao lắm lại đi một lượt trên con đường hoàn chỉnh khai sáng ra tân đạo, trước mắt chỉ còn thiếu chứng đạo Chí Tôn. Mà hắn sư thừa Thánh Tôn, trình độ văn hóa có thể nói là cực cao, còn cao hơn cả Minh Tôn, dù sao sư phụ Thanh Huyền của Minh Tôn chết sớm, mà Thánh Tôn thì vẫn còn tại thế.
Nhưng ngặt nỗi hắn lại không thể khai sáng ra hệ thống tu luyện tân đạo.
Nghĩ tới đây, Lâu Minh Ngọc lại tức muốn thổ huyết.
Hứa Ứng nghi hoặc nói: "Đặt tên như thế không hay à?"
Lâu Minh Ngọc lắc đầu, nói: "Ngươi nhìn phân chia cảnh giới lúc đầu đi, Thải Khí, Khấu Quan, Giao Luyện, Trọng Lâu, Dao Trì, Thần Kiều, Ngọc Kinh, tên của những cảnh giới này đều rất có vận vị, vả lại còn đại biểu cho nét đặc sắc của mỗi cảnh giới. Đến chỗ ngươi thì lại biến thành đệ nhất trọng động thiên đệ nhị trọng động thiên, nghe thôi đã thấy sặc mùi mù chữ rồi."
Hứa Ứng cười nói: "Thải Khí Khấu Quan Giao Luyện Trọng Lâu, nghe thì hay đấy, nhưng rất nhiều người không nhớ được, dài dòng văn tự khó nhớ lắm. Không thuận tiện dễ nhớ bằng đệ nhất trọng đệ nhị trọng đệ tam trọng, ngắn gọn trôi chảy, con nít cũng có thể nhớ được, lúc tu hành chẳng phải sẽ dễ dàng hơn à?"
Lâu Minh Ngọc uyển chuyển giải thích: "Nhưng cũng nên có miêu tả sơ về mỗi cảnh giới chứ, bằng không tiến vào cảnh giới này cũng không biết nên tu luyện như thế nào. Vả lại, ngươi chỉ đơn thuần là mở động thiên, đối ứng với động thiên là Thái Hư Thập Cảnh, nếu như có một ngày Thái Hư Thập Cảnh không có thì nên làm cái gì đây?"
Hứa Ứng trầm tư.
Bây giờ Na Tiên mở động thiên, nhưng thật ra là mở ra Thái Hư chi cảnh, hấp thu đạo lực từ bên trong sáu loại Thái Hư Đạo cảnh hóa thành lực lượng, dung nhập vào bản thân.
Nhưng Thái Hư Thập Cảnh chỉ là thập đại đạo cảnh của Thanh Huyền, sớm muộn gì cũng có ngày bị hao hết. Nếu như tân đạo chỉ xây dựng trên nền tảng Thái Hư Thập Cảnh của Thanh Huyền, như vậy sớm muộn gì cũng sẽ vì vậy mà hủy diệt.
Mà như Hứa Ứng, mở ra thập đại động thiên Tiên giới, đánh cắp thiên địa linh khí linh lực của Tiên giới để bản thân sử dụng thì lại quá khó khăn.