Chương 1636 Ai dám động tới rau của ta? 3
Lâu Minh Ngọc chỉ gặp phồn hoa dọc đường không ngừng giơ lên, vô số đóa hoa rực rỡ đủ màu bay tán loạn, muôn hồng nghìn tía, đẹp đến mức không thể diễn tả bằng lời.
"Xin hỏi là vị sư thúc nào đang xâm lấn Đại Minh cung?"
Lâu Minh Ngọc đột nhiên không phát động biển đạo hoa nữa, cất cao giọng nói, "Xin để lại tính danh."
Người kia không nói một lời, xuyên thẳng qua biển đạo hoa, phía trước lại xuất hiện vô số đạo quả treo cao, tản ra dao động làm người sợ hãi.
Lâu Minh Ngọc vừa rồi đột nhiên thu lực, không có tiếp tục dùng biển đạo hoa đến ngăn cản người này, chính là vì điều động nơi đây nghìn vạn đạo quả đạo lực.
Đạo uy do đạo quả phát ra còn mạnh gấp mười lần biển đạo hoa!
Dù rằng người kia chính là thủ lĩnh nghĩa quân khởi nghĩa năm đó, từng tham gia các loại chiến dịch tiêu diệt các đại Tổ Đình như Yêu Tổ, Tổ Thần, Thượng Thanh, Ngọc Hư, cũng từng tham gia trận quyết chiến vây công Tử Vi Tiên Đình, lúc này đối mặt với biển đạo quả của Đại Minh cung cũng không nhịn được mà cảm thấy hoảng hốt.
"Thánh Tôn Nguyên Dục, những năm qua đã làm ra không ít đồ tốt nhỉ!"
Thân hình của người kia đột nhiên khẽ động, phóng về phía biển đạo quả, ngay sau đó nghìn vạn đạo quả bộc phát uy năng, ngăn cản hắn lại, khiến cho hắn không thể không liều mạng cùng uy năng của đạo quả!
Người kia lặp lại chiêu cũ, tiếp tục phát động đạo thụ đạo quả và Đại La Thiên, lấy cứng chọi cứng cùng nghìn vạn đạo quả!
Nhưng mà uy lực của biển đạo quả lần này thực sự quá lớn, từng quả đạo quả tựa như từng tôn Đại La Kim Tiên, đạo lực đánh thẳng tới, đánh cho Đại La Thiên của hắn chấn động, đạo thụ lắc lư, liên tiếp lui về phía sau!
Người kia cũng là loại cao minh, dưới loại áp bách này mà còn có thể thi triển tiểu thần thông.
Tiểu thần thông của hắn đặc sắc tuyệt luân, vậy mà dần dần ngăn lại trùng kích của nghìn vạn đạo quả, khiến cho người ta hoa cả mắt. Lâu Minh Ngọc chưa bao giờ thấy ai có thể luyện tiểu thần thông đến cảnh giới như thế, cho dù là Thánh Tôn cũng không được!
Hắn lảo đảo lui lại, không hề lộ ra dấu hiệu bị thua, đón lấy một kích cuối cùng này, ổn định thân hình.
"Thánh Tôn không hổ là Thánh Tôn."
Người kia rốt cục cũng mở miệng, âm thanh trầm thấp khó mà phan biệt rõ, "Hắn ở Nhân Gian giới gặp phải Tổ Thần, dưới tình huống không ở chỗ này, chỉ dựa vào bố trí để lại cùng một người đệ tử mà có thể ngăn cản ta. Lão đại ca của nghĩa quân năm đó, đúng là danh bất hư truyền!"
Lúc này, một người khác xuyên qua rừng đạo thụ, biển đạo hoa, đi tới bên cạnh hắn, bình tĩnh nói: "Tu vi thực lực của Thánh Tôn năm đó luôn cao hơn Thanh Huyền Tử, mãi đến khi Thanh Huyền Tử khai sáng ra pháp môn chứng đạo Chí Tôn, lúc này mới leo lên cao hơn hắn. Nhưng dù là như vậy, cũng không thể kéo tu vi chênh lệch quá xa. Sau khi Thanh Huyền Tử chứng đạo không bao lâu, Thánh Tôn cũng chứng được tôn vị."
Trên mặt người này cũng như bị bọc một tầng màng mỏng, mặc dù có thể thấy rõ ràng ngũ quan, nhưng hình dạng cụ thể thế nào lại không thể thấy rõ.
Lâu Minh Ngọc biến sắc, một người thôi đã để hắn cảm thấy cố sức rồi, lại thêm một người nữa, khiến hắn chợt cảm thấy áp lực tăng lên gấp bội!
"Không biết biển đạo quả mà sư phụ để lại có thể đỡ nổi hay không?"
Hắn vừa nghĩ đến đây, chỉ nghe một âm thanh khác truyền đến, nhanh chóng tới gần nơi này: "Sau khi hắn đánh bại những Chí Tôn và Đại La Diệu Cảnh khác, độc chiếm tứ đại động uyên, tập hợp kho báu trong thiên hạ, có được tu vi hôm nay cũng là chuyện bình thường. Nếu ta có được tài nguyên khổng lồ như thế, chưa chắc đã thua kém hắn."
Người đến cũng mang một lớp như màng mỏng, thân hình cao lớn hơn hai người khác một chút, gương mặt gắn vào bên trong lớp màn mỏng của Đại La Thiên, không thể phân biệt rõ gương mặt thật sự.
Trái tim của Lâu Minh Ngọc lập tức trầm xuống.
"Trong ba người này, không biết có Minh Tôn hay không."
Trong lòng của hắn cảm thấy tuyệt vọng, chỉ dựa vào hắn, thật sự có thể ngăn cản được nhiều cường giả như vậy sao?
Nhưng không phải Lục Tôn Thập Nhị Diệu người thì chết, kẻ đã bị giam giữ rồi ư? Sao lại xuất hiện ba vị thế?
Hắn quay đầu lại nhìn thoáng qua, Hứa Ứng vẫn đang im lặng tu hành, hoàn toàn không biết gì đối với tình hình ở bên ngoài.
"Lần này, lại là Đại La Thiên ta liên lụy hắn, kéo Hứa sư đệ vào trong ân oán của Thánh Tôn, lần này những người này đến là để hủy diệt Đại La Thiên của Thánh Tôn, báo thù rửa hận! Hứa sư đệ đến chỗ này tránh né Minh Tôn, lại bị liên lụy vào."
Ba đại cao thủ này nhìn về phía nhau, hiển nhiên đều không quen biết, không ai nhận ra ai, bởi vậy khoảng cách cũng không tính là quá gần.
Lúc này ba người bọn họ đều không phải dùng diện mục thật sự, chính là vì che giấu tung tích.