← Quay lại trang sách

Chương 1638 Các bằng hữu phản tặc của Hứa Ứng 1

La Phù Đạo Chủ, Tạo Hóa Chí Tôn và Tiên Đế Chí Tôn lập tức lưng tựa lưng, tạo thành hình tam giác. Bên cạnh bọn họ, vô số đạo quả và đạo cảnh bộc phát ra dao động hủy thiên diệt địa, đạo quang vô biên vô tận ập đến, bao phủ cả ba người!

"Ầm!"

Đại Minh cung chấn động kịch liệt một hồi, trong cung có đủ loại đạo quang bắn ra bốn phương tám hướng, bắn tòa Đại La Thiên này thủng trăm ngàn lỗ, thậm chí xuyên thủng những Đại La Thiên khác, để trên không trung Tiên giới xuất hiện từng vệt ráng mây dài tới mấy ngàn vạn dặm!

La Phù Đạo Chủ, Tiên Đế Chí Tôn và Tạo Hóa Chí Tôn đều bị đánh trọng thương lui về phía sau, lần lượt phun máu, khí tức uể oải xuống. Nhưng một kích liên thủ của ba người, cũng đỡ được uy năng của đạo quả hai bên, còn đẩy ngược trở về!

Một bên khác, Lâu Minh Ngọc mang theo Hứa Ứng đứng trong hành lang đạo khóc, đột nhiên ọe một tiếng hộc máu ra, khí tức cũng suy bại, phịch một tiếng ngã xuống đất.

Một kích hợp lực của ba vị Chí Tôn, Diệu Cảnh cũng khiến hắn bị trọng thương.

Tai mắt mũi miệng của Lâu Minh Ngọc đều là máu, giãy dụa đứng dậy, vừa mang theo Hứa Ứng đi về phía trước, vừa thả những Táng bị phong trấn hai bên trên hành lang đạo khóc ra.

Hắn lảo đảo chạy về phía trước, thầm nghĩ: "Ta chết cũng không sao, nhưng nhất định phải đưa Hứa sư đệ ra ngoài! Nếu ta muốn làm đồng tử nâng kiếm... Phì! Nếu ta muốn làm người hộ đạo của Đạo Tổ tân đạo, vậy thì dù thế nào đi nữa cũng phải bảo đảm an toàn của hắn!"

Ở bên kia, ba người Tiên Đế, Tạo Hóa và La Phù Đạo Chủ liên tục ho ra máu, trong lòng không khỏi hoảng sợ.

Thánh Tôn không ở nhà, chân thân chưa đến, chỉ dựa vào đệ tử Thánh Tôn, dùng bố trí bên trong Đại Minh cung, mà có thể đánh ba tuyệt thế cao thủ bọn họ trọng thương!

Chuyện này nói ra chỉ sợ cũng sẽ không ai dám tin!

"Đạo hạnh của Thánh Tôn như một ngọn núi cao cần ngưỡng vọng!" Trong lòng bọn họ đồng thời sinh ra suy nghĩ giống nhau.

Kẻ đả thương bọn họ cũng không phải là Lâu Minh Ngọc, mà là Thánh Tôn, Lâu Minh Ngọc chỉ dùng thứ do Thánh Tôn để lại để đả thương bọn họ, thực lực của Lâu Minh Ngọc còn thua bọn họ hai cảnh giới.

Bọn họ trấn trụ thương thế, tiếp tục phóng về phía trước, đạo khóc bộc phát, những Táng bị cầm tù ở đây đồng thời vọt tới chỗ bọn họ, Tiên Đế, Tạo Hóa và La Phù Đạo Chủ một đường xông qua, đánh đâu thắng đó.

Vốn dĩ những Táng này cũng không tệ như thế, nhưng ba người này thực sự quá lợi hại, là nhân vật đứng đầu đương thời, giết chết những Táng này tự nhiên vô cùng nhẹ nhàng.

Rốt cục thân hình của Lâu Minh Ngọc mang theo Hứa Ứng chạy trốn cũng xuất hiện ở phía trước, ánh mắt của Tiên Đế lóe lên, rơi trên người Hứa Ứng, lúc trước hắn cách biển đạo quả nên nhìn không rõ, hiện tại đã có thể thấy rõ ràng.

Chỉ thấy quanh thân Hứa Ứng phiêu đãng khí tức của mười hai loại đại đạo, trừ sáu đạo mà hắn quen thuộc, trừ thêm bốn đạo hắn chưa từng luyện thành ra, còn có hai loại đại đạo khác.

Một loại là đại đạo do hoa văn hình nhánh cây hình thành, một loại khác thì như Thiên đạo của Địa Tiên giới, nhưng so với Thiên đạo của Địa Tiên giới thì càng phức tạp hơn, như còn bao hàm cả đạo lý khác ở bên trong.

"Thúy Nham đại đạo, Tam Giới Thiên đạo!"

Tiên Đế Chí Tôn vừa mừng vừa sợ, thứ mà sư phụ hắn là Thanh Huyền cũng chưa từng luyện thành, thế mà Hứa Ứng lại có thể luyện thành!

Đây là điều hắn chưa từng nghĩ tới kể từ khi vun trồng đến nay!

"Lạ thật, tại sao tu vi của hắn lại sa sút xuống nhiều như vậy chứ? Lâu Minh Ngọc đã thu hoạch rau hẹ của ta ư?"

Tiên Đế Chí Tôn tức giận, nhưng lập tức nhìn ra trạng thái của Hứa Ứng không như bị thu hoạch, ngược lại như đang tu luyện lại từ đầu, chỉ là cảnh giới mà y tu luyện rất kỳ lạ, hắn cũng nhìn không ra mánh khóe gì.

"Giết chết hai tiểu quỷ này, Đại Minh cung sẽ thuộc về chúng ta!"

La Phù Đạo Chủ và Tạo Hóa Chí Tôn cùng nhau nhào tới trước, chuẩn bị giết chết Lâu Minh Ngọc và Hứa Ứng.

Tiên Đế Chí Tôn không cần nghĩ ngợi gì nhiều, bàn tay đặt lên sau lưng của La Phù Đạo Chủ, dùng sức đẩy về phía trước, xương sườn sau lưng của La Phù Đạo Chủ răng rắc đứt gãy, phun ra một ngụm máu tươi.

Khóe miệng của Tiên Đế Chí Tôn nhếch lên, thầm nghĩ: "Rau hẹ của ta, không ai được động tới!"

La Phù Đạo Chủ Cố Bất Niệm thật sự không ngờ sẽ bị tập kích từ phía sau, không kịp đề phòng nên bị trúng chiêu, lập tức nghĩ đến các loại khả năng, phi thân trốn ra phía ngoài, trong lòng thầm nghĩ: "Đen ăn đen! Minh Tôn muốn độc chiếm Đại Minh cung!"

Trước đó không lâu hắn mới thoát ra từ trong Thiên Uyên, không biết Hứa Ứng là rau mà Tiên Đế Chí Tôn trồng, càng không thể biết cử động của mình đã chạm vào vảy ngược của Tiên Đế, hiểu lầm là Tiên Đế muốn ra tay đối với hắn.