← Quay lại trang sách

Chương 1644 Khối Thúy Nham thứ ba 1

Tử Vi hậu chủ phát động đèn lưu ly, lợi dụng ánh đèn chém xuống một cái chân của Tử Vi Đãng Ma Đỉnh, để nó biến thành đỉnh ba chân.

Tử Vi hậu chủ cũng không hề quá phận, thu hồi cái chân của Đãng Ma Đỉnh này, sau đó lệnh cho Nam Tử Ngôn lui lại.

Nam Tử Ngôn vội vàng khống chế thuyền nhỏ lui ra khỏi chiến trường, chỉ thấy những pháp bảo Diệu Cảnh khác cũng lũ lượt tung ra vài chiêu, nhưng không chiến đấu đến cùng mà lần lượt rời đi.

Tạo Hóa Chí Tôn và Tiên Đế nhưng cũng không tiếp tục đuổi theo, dù sao lần này Tổ Đình không dùng hết toàn lực, Yêu Tổ vẫn chưa từng ra tay.

Nếu như Yêu Tổ ra tay, thắng bại sinh tử ra sao còn chưa biết được. Dù sao đám người Thái Thanh đạo nhân, Ngọc Thanh đạo nhân đều là Thiên Địa Nguyên Thần, không có thân thể thật sự, Tử Vi hậu chủ cũng chỉ là một luồng tàn hồn đã chết mà thôi, duy chỉ có Yêu Tổ là giữ được thân thể, thực lực chỉ sợ không thua kém gì Tạo Hóa và Tiên Đế.

La Phù Đạo Chủ vừa thẹn vừa giận, tiến lên phía trước nói một tiếng tạ ơn, nói: "Nếu không có hai vị cứu giúp, ta đã chết không có chỗ chôn rồi."

Tiên Đế vội vàng cúi người: "Không dám. Cố sư thúc không nên hiểu lầm, khi ở trong Đại Minh cung chỉ là nhất thời hiểu lầm, tiểu chất làm sư thúc bị thương, nay xin bồi tội với sư thúc."

La Phù Đạo Chủ sắc mặt âm trầm bất định, đột nhiên thoải mái cười lớn một tiếng, nói: "Đều là hiểu lầm, chỉ là vết thương ngoài da không có gì đáng nói. Ngươi đả thương ta, không phải cũng cứu mạng ta đấy ư? Giữa chúng ta xem như hòa nhau."

Tiên Đế cười nói: "Sư thúc quả là rộng lượng."

Trong lúc nói chuyện, Hứa Ứng đã vượt qua thiên kiếp, trên không trung có một luồng hào quang phi thăng rơi xuống, chiếu lên người Hứa Ứng. Tạo Hóa, Tiên Đế và La Phù Đạo Chủ đều giật mình: "Nơi này chính là Tiên giới, hắn muốn phi thăng đi đâu chứ?"

Bọn họ đều là nhân kiệt, thông minh tới cỡ nào, lập tức nghĩ đến một khả năng: "Thiên Tiên giới!"

Thật ra ở trên Cửu Thiên đã có thể nhìn thấy cái bóng của Thiên Tiên giới, nhưng thấy thì thấy, lại không ai có thể tiến vào Thiên Tiên giới, chẳng lẽ lúc này thật sự có người có thể thông qua độ kiếp phi thăng để tiến vào Thiên Tiên giới thần bí kia ư?

Bên trong hào quang phi thăng, Hứa Ứng vẫn ngồi xếp bằng không nhúc nhích, mặc cho luồng hào quang kia chiếu lên người mình, đưa mình bay về phía thiên ngoại, xem ra đúng thật là bay thẳng về phía Thiên Tiên giới rồi.

Tạo Hóa Thiên Tôn trong lòng khẽ động, quát lớn: "Bám theo hắn! Tìm ra cánh cửa thông tới Thiên Tiên giới!"

Mặc dù trên thân cả ba người đều đang bị thương, nhưng đuổi theo Hứa Ứng chỉ là chuyện cực kỳ đơn giản, ba người lập tức phi thân bay lên, theo sát đằng sau Hứa Ứng bay về phía Thiên Tiên giới!

"Tiêu rồi!"

Lâu Minh Ngọc thấy thế thì lập tức phi thân bay lên, muốn đuổi theo bọn họ để bảo vệ cho an nguy của Hứa Ứng. Lúc này bên tai hắn có một âm thanh truyền tới, âm thanh kia cười nói: "Đệ tử của Thánh Tôn cũng có nghĩa khí như vậy sao? Không giống kiểu Thánh Tôn có thể dạy ra chút nào."

Nguồn gốc của âm thanh kia là một lão già áo xám, trên đầu mọc ra mấy chạc cây, chính là Yêu Tổ, tốc độ của Yêu Tổ còn nhanh hơn cả Lâu Minh Ngọc, đuổi theo đám người Tạo Hóa, Tiên Đế cũng là để bảo vệ Hứa Ứng được an toàn.

Dưới tác dụng của hào quang phi thăng kia, tốc độ của Hứa Ứng càng lúc càng nhanh, chẳng bao lâu sau đã bay ra khỏi Địa Tiên giới, vượt qua Cửu Thiên và Đại La Thiên, xông ra thiên ngoại!

Ba người kia vẫn bám theo sát Hứa Ứng, chỉ thấy hư không xung quanh lại như dần dần trở nên sền sệt, lực cản càng lúc càng lớn, theo thời gian bọn họ phi hành, hư không trở nên càng lúc càng dính, bọn họ như côn trùng bay vào bên trong nhựa thông, chỉ cảm thấy càng tiến lên lại càng khó khăn.

Nhưng mà hào quang phi thăng kia lại như không gặp phải bất kỳ trở ngại nào, mang theo Hứa Ứng càng bay càng cao, đến gần cái bóng đen ẩn sâu trong hắc ám kia.

Đám người Tạo Hóa Chí Tôn tiếp tục cố gắng bay lên, tốc độ dần dần chậm lại, dần dần không thể động đậy, như sắp bị đọng lại ở trong hư không.

Trong lòng bọn họ vô cùng hoảng sợ, ngửa đầu nhìn lên, chỉ thấy Hứa Ứng cách bọn họ càng lúc càng xa, dần dần tới gần Thiên Tiên giới.

Yêu Tổ đuổi tới đây, thấy Hứa Ứng đã an toàn thì mới yên tâm.

Nhưng đúng vào lúc này, đột nhiên lại có một luồng hào quang phi thăng khác không biết từ chỗ nào chiếu đến, vậy mà lại cắt đứt hào quang phi thăng của Thiên Tiên giới, bắt cóc Hứa Ứng trong ánh mắt kinh hãi của đám người Tạo Hóa, Tiên Đế, La Phù Đạo Chủ và Yêu Tổ!

Mà Hứa Ứng thì vẫn đang ngồi xếp bằng, trùng kích cảnh giới, không hề nhúc nhích chút nào.

Đám người trợn mắt há mồm, chỉ thấy ở trong vầng hào quang phi thăng kia, trên người Hứa Ứng hiện ra tầng Đạo Vực thứ mười ba, hẳn là đã tiến vào cảnh giới tiếp theo.