Chương 1705 Thần lực mênh mông, hỏi rằng hứa nguyện khi nào ứng nghiệm? 1
Chỉ có chủ nhân mới có thể tự chém chính mình.
Hứa Ứng đời thứ nhất cũng lựa chọn gần giống Tử Đồng, y giữ lại Hứa Ứng còn bản thân thì chịu chết, dùng chuyện này để đánh gãy tính toán của Tiên Đế.
Tử Đồng Nguyên Quân và Hứa Ứng đời thứ nhất hẳn là đã rời đi, tiêu tán ở trong nhân thế. Cũng có thể đã luân hồi chuyển thế, tiếp tục Luân Hồi nguyền rủa thêm không biết bao nhiêu kiếp nữa.
Bây giờ còn dư lại, chỉ là hai con người không trọn vẹn, một tên là Nguyên Vị Ương, một tên là Hứa Ứng.
Hứa Ứng cười nói: "Nàng không cần lo lắng cho ta. Lúc trước không phải ta cũng không có gì đấy sao? Mặc dù bây giờ ta cũng không có gì, nhưng lại thật sự được làm chính mình. Hơn nữa, Minh Tôn có thể cướp đi tất cả tu vi, tất cả cảnh giới, tất cả đạo cảnh của ta, nhưng hắn không cướp được những thứ có trong đầu ta."
Y đứng dậy, vung quyền cước diễn luyện võ nghệ trên mũi thuyền, hết lòng rèn luyện Võ Đạo của mình.
Mặt sông phẳng lặng gợi lên từng vòng sóng gợn lăn tăn.
Võ Đạo có thể thông thần, nó là khởi nguồn của tất cả đạo pháp thần thông.
Y đã không có gì cả, nhưng Võ Đạo thì vẫn còn, chưa từng bị cướp đi!
Nguyên Vị Ương thấy y trở nên vui vẻ hơn thì cũng mỉm cười, đợi tới khi thấy y rảnh tay mới lại gần thỉnh giáo y về mỗi cảnh giới trong tân đạo, cô cười nói: "Sau khi ta trở lại Nguyên Thú đã nghe chuyện chàng truyền đạo tại Nguyên Thú, lúc đó ta vội vàng chạy tới nhưng chàng đã đi rồi. Ta giúp chàng đi tìm các loại tiên thảo tiên dược, còn chàng thì chỉ dạy ta tu luyện tân đạo nhé."
Hứa Ứng vui vẻ đáp ứng.
Sau đó một người luyện võ trên khoang thuyền, một người tu hành tân đạo, chỉ có Kiêu Bá mặc thanh y cứ yên lặng phát động pháp lực ở đuôi thuyền, thúc đẩy thuyền hoa tiến về phía trước.
Lão già yên lặng không nói một lời, chỉ mải nhìn hai người trẻ tuổi kia, thỉnh thoảng lại khẽ cười.
Hắn thôi thúc pháp lực khiến thuyền hoa hướng trên không, bay về phía bầu trời mênh mông vô ngần, tìm kiếm tiên sơn phúc địa, tìm kiếm tiên chi linh căn.
"Ta tu thành Ẩn Cảnh rồi!" Giọng nói đầy kinh ngạc xen lẫn vui mừng của Nguyên Vị Ương vang lên.
"Ta tu thành Động Uyên rồi!"
"Ta tu thành Cửu Cảnh rồi!"
"Ta tu thành Lục Đạo rồi!"
...
Tốc độ tu hành của Nguyên Vị Ương thực sự quá nhanh, Hứa Ứng không thể không kiểm tra tu vi cảnh giới của cô liên tục, đề phòng nàng để lại khuyết điểm nào đó.
Nhưng ngoài dự đoán của Hứa Ứng là con đường tu hành của Nguyên Vị Ương còn vững chắc hơn cả y, vả lại cô là người hiếm hoi có tố chất và ngộ tính không thua gì y. Những cảnh giới này đều được cô luyện đến mức cực kỳ hoàn mỹ.
Không chỉ có thế, Hứa Ứng chỉ là người khai sáng mỗi cảnh giới, có rất nhiều thứ y không ngờ tới đều được Nguyên Vị Ương nghĩ ra, lại còn hoàn thiện nó.
Tới khi thuyền hoa đến đường ranh giới với Tiên giới thì Nguyên Vị Ương đã chuẩn bị độ thiên kiếp rồi.
"Vị Ương! Cảnh giới thứ nhất của ta dường như mọc ra mấy cái mầm núi nhỏ!" Hứa Ứng đột nhiên vừa mừng vừa sợ thốt lên.
Nguyên Vị Ương vội vàng chạy tới, chỉ thấy trong Thải Khí cảnh vốn trống rỗng của Hứa Ứng quả nhiên có mấy mầm núi nhỏ đang đâm chồi, phần đầu mầm núi to cỡ đầu ngón tay!
"Là mầm núi nhỏ kìa!" Nàng hưng phấn hô lên.
Mấy mầm núi nhỏ này vốn là dãy núi ứng với ngũ tạng lục phủ của Hứa Ứng, là thứ mà Luyện Khí sĩ mở ra khu vực Hi Di sẽ trông thấy, Luyện Khí sĩ đều gọi nó là Ngũ Nhạc tiên sơn.
Tất cả tu luyện đều bắt đầu từ Ngũ Nhạc.
Thải Khí cảnh của Hứa Ứng tái hiện mỏm núi của Ngũ Nhạc tiên sơn, điều này cho y biết tình trạng hiện giờ của mình đang dần cải thiện.
Nguyên Vị Ương thấy thế thì vô cùng hưng phấn, cô tìm tới các loại tiên thảo tiên dược, luyện chúng thành đan cho y sử dụng, mong là năm ngọn núi nhỏ này có thể lớn lên thật nhanh.
Nơi này là vùng giáp ranh với Tiên giới, sau khi Tiên giới sáp nhập với Chư Thiên Vạn Giới, Tiểu Tam Giới triều tịch đã đến cực hạn, vùng biên giới của Tiên giới vốn cằn cỗi không gì sánh được cũng trở lên vô cùng màu mỡ.
Muốn tìm kiếm tiên thảo tiên dược vô chủ không gì hay hơn là tới đây thử vận may. Nơi này có rất nhiều động thiên phúc địa không ai biết tên, sau khi Tam Giới triều tịch xuất hiện, phần lớn là động phủ do Tiên Nhân từ thời đại Yêu Đình và thời đại Long Đình lưu lại.
Chỉ có điều tiên sơn rộng lớn lại có nhiều phong cấm, tiến vào rất gian nan. Nhưng cũng may Hứa Ứng và Nguyên Vị Ương đều là những người thông minh tuyệt đỉnh, loại bỏ phong cấm với họ không phải việc gì khó. Nhất là Hứa Ứng, y rất giỏi trong việc gỡ bỏ phong cấm. Thế nên họ cũng thu hoạch được kha khá.
Dù đã ăn rất nhiều linh đan diệu dược nhưng Ngũ Nhạc tiên sơn của Hứa Ứng vẫn phát triển rất chậm. Ngược lại là Kiêu Bá đi theo hai người họ sử dụng cặn thuốc nhưng tu vi đã tăng lên rất nhiều, còn trở thành Địa Tiên, ấy thế mà Hứa Ứng vẫn không thể hoàn toàn tiến vào Thải Khí kỳ.