Chương 1711 Độ Thế Kim Thuyền 3
Nếu luyện thành Động Uyên Võ Đạo thì Thẩm Lạc sẽ không chỉ Võ Đế mà chính là Võ Tổ. Nhưng Nhị Cẩu hẳn là cũng có thể coi là nửa vị Võ Tổ khác." Hứa Ứng thầm nghĩ.
Thẩm Lạc và Tiểu Thiên Tôn chắc chắn có thể đi được rất xa trên con đường này!
Đặc biệt là là Thẩm Lạc, hắn đi từ không tới có, dựa vào sức mình mở ra Bỉ Ngạn, còn sớm hơn Hứa Ứng mở ra tân Tiên Đạo rất nhiều.
Chỉ là hắn vẫn thiếu một bước cuối cùng, ấy là không thể sáng lập ra trọng tâm của tân đạo trước Hứa Ứng, thế nên Hứa Ứng mới nhận được công đức của Đạo Tổ sáng lập tân đạo.
Đương nhiên, nếu Thẩm Lạc bớt thời gian khiến nghiên cứu con đường tu hành khác ngoài Võ Đạo thì hắn cũng sẽ không có thành tựu kinh người như vậy.
Hứa Ứng trở lại thuyền hoa, y cười nói: "Chúng ta đi thôi! Đi tìm chiếc thuyền của Long tộc kia!"
Rốt cục y cũng nhìn thấy một chút hy vọng, Võ Đạo Tiên Thiên tự thân mở ra Bỉ Ngạn, hình thành Động Uyên Võ Đạo, nhờ đó chữa trị đạo thương của bản thân, khôi phục lại thời kỳ đỉnh phong!
Thuyền hoa lướt đi trong hư không, mảnh hư không này thực sự quá lớn, bao la vô bờ, mặc dù quy mô lớn tới vậy nhưng dường như từng thế giới Thái Hư Thập Cảnh ở đây đều có vẻ cực kỳ nhỏ bé, nhỏ bé tới mức không đáng kể gì.
Tốc độ của thuyền hoa cũng không chậm, thế nhưng trong mảnh hư không rộng lớn tới mức này thì tốc độ của nó lại có vẻ rất chậm rãi.
Cũng may bên trong Thái Hư chi cảnh không chỉ có mình họ mà còn có rất nhiều Tiên Nhân từ Quy Khư tới nơi này rèn luyện và tầm bảo.
Những Tiên Nhân này đi tới thập đại Đạo cảnh, hái xuống Huyền Hoàng Nhị Kiều Hỗn Độn chi khí từ nơi đó khiến luyện chế pháp bảo, cũng có người chọn ở lại những Đạo cảnh này tu luyện.
Đối với phần lớn tán nhân mà nói, nơi này chính là thánh địa tu luyện tối cao.
Đương nhiên, nhóm người Hứa Ứng và Nguyên Vị Ương cũng trông thấy rất nhiều Tiên Nhân điều động các loại pháp bảo, nỗ lực truy kích chiếc thuyền khổng lồ tung hoành bá đạo trong Thái Hư chi cảnh kia.
Người biết hàng rất nhiều, không phải là chỉ có mình họ.
Rất nhiều người đều nhận ra thuyền trong Thái Hư chi cảnh là bảo vật khó lường, hơn nữa cũng muốn có được nó.
"Chiếc thuyền kia ở ngay phía trước chúng ta!" Kiêu Bá chỉ về phía trước, hưng phấn hô to.
Hứa Ứng và Nguyên Vị Ương nhìn theo, chỉ thấy từng chiếc tọa giá của các Tiên Nhân khác đang điên cuồng truy kích chiếc thuyền nọ, số lượng rất nhiều, lít nha lít nhít, tốc độ nhanh hơn thuyền hoa của họ rất nhiều, chẳng mấy chốc đã bỏ xa mấy người Hứa Ứng ở tít đằng sau, cứ thế nghênh ngang đi trước.
Thuyền hoa là pháp bảo do Kiêu Bá luyện chế, hắn là Địa Tiên, trong ba người thì cảnh giới của hắn là cao nhất, thế nhưng tốc độ của pháp bảo hắn luyện chế còn kém rất xa những người khác, vậy nên chỉ có thể chậm rì rì đuổi theo đằng sau.
Đuổi theo rất xa, chiếc thuyền kia đã dẫn rất nhiều Tiên Nhân biến mất trong tầm mắt họ.
Kiêu Bá vẫn kiên nhẫn phát động thuyền hoa đuổi theo như trước, cứ thế qua hơn hai mươi ngày, đột nhiên Nguyên Vị Ương nói: "Kiêu Bá, không cần đuổi theo nữa!"
Kiêu Bá hỏi lại: "Cô nương muốn từ bỏ sao?"
Nguyên Vị Ương vòng ra đuôi tàu rồi đáp: "Chiếc thuyền kia đã đi vòng quanh Thái Hư chi cảnh đúng một vòng, giờ nó ở ngay phía sau chúng ta rồi. "
Kiêu Bá ngẩn ra, hắn quay đầu nhìn lại thì thấy chiếc thuyền to lớn kia đang vọt về phía họ từ đằng sau thật, mà ở phía sau thuyền lại có rất nhiều Tiên Nhân sử dụng thần thông, ném ra xiềng xích, dốc sức ngăn cản chiếc thuyền này, thế nhưng không có cách nào ép nó dừng lại được.
Có thể thấy phía sau chiếc thuyền khổng lồ này lôi kéo trên dưới trăm chiếc thuyền hoặc là bảo liễn, lắc lư tròng trành chạy tới. Những chiếc thuyền và bảo liễn kia dù không tan vỡ thì cũng va chạm với nhau tới mức rách nát cả ra.
Không ít Tiên Nhân đã bám lên được vách ngoài của thuyền, giờ họ đang chật vật leo lên trên, nỗ lực hết sức để lên được chiếc thuyền này, cũng có rất nhiều Tiên Nhân phi thân ra khỏi từng chiếc tọa giá đang ngồi, sau đó nhảy vào bên trong thuyền.
Đột nhiên, từ trong chiếc thuyền kia có ánh kiếm lưu chuyển, khoảng không bên trên thuyền lập tức tản ra huyết quang, đám Tiên Nhân còn chưa kịp tiến vào bên trong thuyền thì đã chết oan chết uổng! Đó là những thanh kim kiếm vô cùng sắc bén, chúng lưu động tại khoảng không bên trên thuyền, trông hệt như một đám mây vàng.
Lần trước khi Hứa Ứng tới đây cũng từng định thu lấy chiếc thuyền này, nhưng y đã bị những thanh kim kiếm kia bức lui, cuối cùng chỉ đành từ bỏ kế hoạch.
Nhưng nếu thuyền tiếp tục vọt về phía thuyền hoa với tốc độ như hiện nay thì chắc chắn họ sẽ bị đâm cho nát bét!
"Vị Ương, tế ta lên!" Hứa Ứng đột nhiên nói.
Nguyên Vị Ương nghe vậy, không cần suy nghĩ nhiều đã tế Hứa Ứng lên, thân hình Hứa Ứng tung lên, lao về phía chiếc thuyền kia, kiến trúc cổ xưa to lớn nhanh chóng xẹt qua dưới thân y.