Chương 1724 Tên phế vật thứ tư trên thuyền 1
Sở dĩ Thánh Tôn chạy đến Nhân Gian giới cũng là vì Hứa Ứng nói cho hắn biết nơi này có một khối Thúy Nham, đồng thời còn viết thư giới thiệu cho hắn, để hắn có thể bước chân vào Thập Toàn Đạo Môn tu luyện.
Có điều số phận của hai vị này đều không được tốt lắm.
Năm đó đám người Thanh Huyền, Thánh Tôn liên thủ, đánh Tổ Thần trọng thương, khiến Tổ Thần yếu đi suốt sáu mươi vạn năm. Lần này Tổ Thần trả thù, muốn xử lý Thánh Tôn, Thánh Tôn muốn xác minh thực lực của bản thân trong mấy năm nay, kết quả hai người đều bị thương rất nặng.
Thánh Tôn bị thương nặng hơn một chút, lại gặp Lục dị nhân, kết quả thương càng thêm thương. Tổ Thần đến đây giết hắn, cũng gặp Lục dị nhân, bị hắn ta đánh trọng thương.
Hai người vừa mừng vừa sợ, gặp được Hứa Ứng có thể nói là đưa than sưởi ấm trong ngày tuyết rơi. Đối với bọn họ Hứa Ứng tinh thông Thúy Nham đại đạo, mặc dù trình độ kém tên Lục dị nhân thần bí khó lường kia, nhưng đã là người có năng lực cao nhất mà bọn họ quen biết!
"Hứa Ứng có thể chữa trị đạo thương của chúng ta, tốc độ khôi phục của chúng ta hiển nhiên sẽ nhanh hơn!" Hai người đồng thời thầm nghĩ.
Hứa Ứng cũng chú ý tới bọn họ, cũng thầm vui mừng: "Tổ Thần! Thánh Tôn! Đúng là ông trời có mắt, để ta gặp được bọn họ ở chỗ này! Có bọn họ giúp đỡ, đạo thương trên người ta ắt có thể khỏi hẳn! Tu vi của ta cũng có thể khôi phục lại thời kỳ đỉnh phong!"
Hứa Ứng đưa hai vị cổ lão này lên trên Độ Thế Kim Thuyền, Thánh Tôn và Tổ Thần thấy y mất hết tu vi, tất cả cảnh giới đều bị cắt tới không còn một mảnh, trên người còn mang theo đủ kiểu đạo thương thì kinh ngạc vô cùng.
Hứa Ứng nhìn thấy hai người họ toàn thân Táng hóa, tuổi già sức yếu, cũng không nhịn được mà giật mình.
Ba người đồng bệnh tương liên, ai nấy đều nhìn nhau, trong lúc nhất thời cứ bùi ngùi mãi không thôi.
Nguyên Vị Ương ngắt lời bọn họ, lo lắng nói: "Người vừa bị ta đâm chết là ai vậy?"
"Một vị Đại La Diệu Cảnh, đạo hiệu là Đan Huyền Tử, xuất thân từ Đẩu Suất cung trên Ly Hận Thiên, là đệ tử của Thái Thanh Đạo tổ."
Thánh Tôn nói: "Đan Huyền Tử gây dựng nghĩa quân Ly Hận, tự lập làm đế, tự xưng Đan Đế. Một mình hắn có mấy trăm vạn đại quân, cực kỳ lợi hại, đứng hàng thứ năm trong Thập Nhị Diệu Cảnh. Trình độ về mặt trận pháp kém một chút, nếu không xếp hạng sẽ còn cao hơn."
Tổ Thần nói: "Nguyên nha đầu cứ yên tâm, ngươi không đâm chết hắn đâu. Đâm chết một vị Đại La Diệu Cảnh thực sự rất khó. Chúng ta mau rời khỏi nơi này, trừ Đan Huyền Tử ra, ở đây còn có đám người Tạo Hóa, Minh Tôn, La Phù. Chẳng bao lâu nữa, bọn họ sẽ tìm được đến đây."
Nguyên Vị Ương nghe vậy thì lập tức khống chế Độ Thế Kim Thuyền rời khỏi, kiếm một chỗ an toàn, tò mò hỏi: "Tổ Thần gia gia nhận ra ta ư?"
Hứa Ứng cười nói: "Không cần gọi họ là gia gia đâu, cứ gọi là Tổ Thần, hoặc là sư phụ. Ta là đệ tử của hắn, nàng đừng nâng bối phận của hắn lên."
Tổ Thần liếc nhìn y một cái, không vui nói: "Ta đâu có nhận ngươi làm đệ tử. Nguyên nha đầu, nơi nào có Thiên Đạo, nơi đó đều nằm dưới tầm mắt của ta, bởi vậy ta mới nhận ra ngươi."
Thánh Tôn dò hỏi: "Hứa Ứng, ngươi bị thu hoạch rồi ư? Chuyện xảy ra khi nào?"
Hứa Ứng kể lại cuộc chiến giữa mình và Tiên Đế, Tổ Thần nghe thấy Tiên Đế quyết định địa điểm quyết chiến là Thiên Uyên thì không khỏi thở dài, đợi cho Hứa Ứng kể xong đại khái, lúc này nói: "Thiên Uyên là đất Táng Đạo, thiên địa đại đạo đều chôn ở đó, cũng là số ít nơi mà tầm mắt của ta không cách nào nhìn tới. Hắn lựa chọn quyết chiến cùng ngươi ở nơi đó chính là vì giấu diếm ta."
Thánh Tôn nói: "Minh Tôn tâm tư thâm trầm, tính hết các loại kết quả, có phương án ứng đối, ngươi bị hắn thu hoạch là điều tất nhiên.”
Hứa Ứng cảm thấy không phục: "Ta vẫn nắm chắc khả năng thắng hắn. Chẳng qua ta bị đời thứ nhất quấy nhiễu nên mới thất bại trong gang tấc."
Thánh Tôn lắc đầu nói: "Nếu ngươi vẫn ôm tâm tính này, cho dù tu vi của ngươi khôi phục, gặp lại Minh Tôn lần nữa thì cũng vẫn sẽ thua thôi. Từ lúc Tân Tiên giới thành lập đến nay, Lục Tôn Thập Nhị Diệu cơ hồ toàn diệt, một tên tiểu bối như hắn lại vẫn huênh hoang đến bây giờ, nên có thể thấy được có gì đó không ổn. Ngươi cho rằng lúc hắn quyết chiến cùng ngươi không hề ẩn giấu thực lực ư?"
Hứa Ứng khẽ nhíu mày.
Thánh Tôn nói: "Hắn lấy được mảnh vỡ nguyên thần của viễn tổ Long Đình, thế nhưng chưa bao giờ khiến lộ ra. Lúc đó cho dù ngươi có cơ hội giết hắn, cũng tuyệt đối không giết được hắn. Hắn giữ lại mảnh vỡ nguyên thần viễn tổ mãi không động tới, mục đích không phải đối phó ngươi, mà là đối phó với đám minh hữu như Tạo Hóa, Đan Huyền. Thế nhưng nếu ngươi ép hắn đến bước đường cùng, hắn cũng sẽ vận dụng tới nó."