Chương 1732 Cho bọn họ một chút rung động của nhân gian 2
Khóe miệng Nguyên Anh Đạo Chủ có một dòng máu chảy ra, đợt tấn công thứ ba của Táng chuẩn bị tới. Nguyên Anh Đạo Chủ kiên trì đón đỡ một kích này, lại tiếp tục hộc máu, sau lưng truyền đến một tiếng vang lớn, đạo thụ bị nhổ tận gốc, rễ bị Thúy Nham đại đạo xâm lấn!
Nguyên Anh Đạo Chủ cố xốc lên tinh thần, lách mình bỏ chạy trước khi bị những Táng này vây kín.
Cô vừa sợ vừa giận: "Ở đâu ra nhiều cao thủ như thế chứ?"
Thánh Tôn và Tổ Thần liếc nhau, ai nấy đều thấy nặng nề. Thánh Tôn hạ giọng nói: "Hứa Ứng đến Nhân Gian giới cho Nguyên nha đầu độ kiếp thật đấy à? Độ kiếp cho Nguyên nha đầu, cần gì phải bày trận thế lớn như vậy chứ? Chẳng lẽ mục đích của y là đối phó đám người Minh Tôn ư?"
Tổ Thần nghiêm túc nói: "Có khi nào hắn tới giết ngươi không? Thánh Tôn, ngươi bị hắn dùng vài lời lừa đến Nhân Gian giới. Trạng thái của ngươi bây giờ cực kỳ không ổn, lúc này Hứa Ứng ra tay với ngươi, ngươi nắm chắc có mấy phần sống sót?"
Thánh Tôn căng thẳng, cứng cổ nói: "Hắn có muốn giết ta cũng không dễ dàng như vậy. Dù ta đã bị trọng thương, nhưng nếu như liều chết đánh cược một lần, cũng có thể đưa thêm mấy người bạn tốt cùng lên đường."
Tổ Thần mỉm cười nói: "Nếu như thêm cả ta thì sao?"
Thánh Tôn cười lạnh nói: "Ngươi là bạn tốt của vị kia."
Tổ Thần đột nhiên lớn tiếng nói: "Hứa Ứng, còn không hạ lệnh?"
Tiếng quát to này giống như tiếng sấm, chấn động đến nỗi trong phạm vi ngàn dặm vẫn có thể nghe thấy rõ ràng.
Thế nhưng Hứa Ứng đang nhập thần tu luyện, giống như không nghe thấy.
Sau một lúc lâu, Tổ Thần cười ha ha nói: "Thánh Tôn, ngươi bị dọa sợ chưa?"
Thánh Tôn cười lạnh không nói.
Tổ Thần thấy hắn như vậy thì chạy tới xem Nguyên Vị Ương lĩnh ngộ Hắc Ám Thiên Đạo, thỉnh thoảng mở miệng chỉ điểm. Sau một lúc lâu, Thánh Tôn cũng đi tới, nhẹ nhàng chỉ ra chỗ sai của Nguyên Vị Ương trên đại đạo Thái Cực, Vô Cực, Thái Thượng.
Tu vi của hai người vô cùng thâm sâu, đạo pháp của Thánh Tôn bao hàm toàn diện, đạo pháp của Tổ Thần chính là Thiên Đạo Tứ Giới. Giờ phút này bọn họ chỉ điểm cho Nguyên Vị Ương tu hành, khiến cô vừa mừng vừa sợ, không biết vì sao bọn họ lại tốt với mình như vậy.
Cả hai lão hồ ly này đều có tính toán riêng, thầm nghĩ: "Mình tốt với Nguyên Vị Ương như vậy, chắc Hứa Ứng sẽ không ra tay với mình đâu nhỉ?"
Đến cả Tổ Thần cũng cảm thấy lo sợ. Dù hắn và Hứa Ứng cũng coi như có nửa tình thầy trò, nhưng cuộc đời hắn đã thấy quá nhiều cảnh đấu đá quyền lực và phản bội, lỡ đâu Hứa Ứng lòng lang dạ thú, cho rằng hiện tại là thời cơ tốt nhất để xử lý mình thì sao?
Dù sao, bất kể là ai đều không mong trên đầu mình còn có một Tổ Thần.
Dưới sự dạy bảo của hai người, tu vi của Nguyên Vị Ương đột nhiên tăng mạnh, Thánh Tôn giúp cô hoàn thiện năm loại đại đạo Vô Cực, Thái Cực, Thái Thương, Thái Nhất, Thái Thượng, Tổ Thần truyền thụ Hắc Ám Thiên Đạo và Nhân Gian giới Thiên Đạo cho cô. Thứ họ dạy còn sâu sắc hơn cái Hứa Ứng nghiên cứu rất nhiều!
Nguyên Vị Ương tự cho là bản thân đã tu luyện từng cảnh giới đến viên mãn. Sau khi được bọn họ chỉ điểm, cô mới biết mình vẫn còn chênh lệch rất lớn, nên lại tiếp tục cố gắng tu hành.
"Tiêu chuẩn của cô ấy bây giờ có bằng Hứa Ứng năm đó không?" Thánh Tôn dò hỏi.
Tổ Thần lắc đầu: "Còn kém rất xa. Cô nương này nền tảng yếu, nhất là nguyên thần rất yếu ớt, kém xa Hứa Ứng năm đó, không biết tại sao lại thế nữa."
Hắn lại không biết, vì giấu diếm Tiên Đế, Tử Đồng Nguyên Quân đã chém bản thân ra luyện thành thân ngoại hóa thân. Để Tiên Đế không nghi ngờ, nguyên thần cô giữ lại cho Nguyên Vị Ương rất yếu, đến mức Nguyên Vị Ương trời sinh đã thiếu hụt.
"Cô cần đi theo ta tu hành một đoạn thời gian, mới có thể đạt tới tiêu chuẩn của Hứa Ứng năm đó."
Tổ Thần nói: "Với tư chất và ngộ tính của cô, ít nhất cũng phải nửa năm."
Thánh Tôn thản nhiên nói: "Cô đi theo ta tu hành, có lẽ không cần đến nửa năm đã luyện được nguyên thần thành Bất Diệt Linh Quang rồi."
Tổ Thần mỉm cười nói: "Nguyên thần của ngươi cũng học từ ta thôi."
Đột nhiên, hai người chợt có cảm giác, dừng cãi nhau, cùng nhìn về phía Hứa Ứng. Ở bên đó, Hứa Ứng đứng trong hư không, sau lưng có Nguyên Thần cảnh hiển hiện, Thập Nhị Trọng Lâu trở nên rõ ràng vô cùng.
Trong tầng thứ nhất của Thập Nhị Trọng Lâu, Kim Đan lơ lửng như một quả trứng tròn, bốn phía là một mảnh Hỗn Độn, tản ra rung động chấn nhiếp lòng người.
Rung động trong kim đan càng ngày càng mạnh, khiến Tổ Thần và Thánh Tôn đều cảm thấy khó hiểu: "Đây là..."
Viên Kim Đan kia đột nhiên vỡ nát, nguyên thần của Hứa Ứng phá xác Kim Đan thoát ra, khí tức quay cuồng chấn động đến Hỗn Độn, hóa thành Huyền Hoàng Nhị Khí.
Nguyên thần của Hứa Ứng điên cuồng sinh trưởng trong Huyền Hoàng Nhị Khí, càng ngày càng cao, tay giơ lên trời, chân đạp xuống đất, mắt bắn ra Bất Diệt Linh Quang!