← Quay lại trang sách

Chương 1736 Nghiền ép bạo lực 3

Đột nhiên, lão Táng Cảnh Minh và Minh Vương Tôn phi thân bay từ trên Độ Thế Kim Thuyền xuống, chớp mắt đã tới chiến trường. Lão Táng Cảnh Minh giáng một chưởng lên Thái âm Hỗn Thiên Kim Cầu, đánh bẹp món chí bảo Diệu Cảnh này, tai mắt mũi miệng của Nguyên Anh Đạo Chủ đều chảy máu, ngã xuống dưới.

Lão Táng Cảnh Minh nhảy lên, Đạo cảnh bát trọng mở ra, đối chọi với Tạo Hóa Huyền Quang của Tạo Hóa Chí Tôn, đi theo huyền quang tới gần Tạo Hóa Chí Tôn.

Tạo Hóa Chí Tôn thấy thế thì không đối phó với những Táng khác nữa. Hắn tập trung toàn bộ pháp lực của mình lên người lão Táng Cảnh Minh, tránh để hắn tới gần mình.

Hắn đã bị trọng thương hai lần, thương thế chưa khỏi hẳn đã nhận đạo thương thêm lần thứ hai, nếu bị lão táng cảnh giới đạo cảnh bát trọng giỏi về cận chiến đến gần, ắt hẳn sẽ dữ nhiều lành ít!

Ở một bên khác, Minh Vương Tôn một mình nghênh tiếp Loạn Không âm Dương Hoàn của Đông Thạch tiên sinh, đối chọi với Nguyên Đồ Thất Thải Đăng của Đan Huyền Tử, quyết đấu với một chuỗi Hỏa Linh của Hỏa Linh tiên tử, đồng thời nghênh chiến với Vạn Tinh Sa Bát của Bác Sơn lão tổ mà vẫn không rơi vào thế hạ phong!

Trái lại thì đám Đan Huyền Tử, Đông Thạch tiên sinh đều bị thương, hộc máu liên tục.

Ngũ Diệu bọn họ chỉ bị thương đến trình độ này trong trận đấu với Tổ Thần vào sáu mươi vạn năm trước, về sau cho dù là đấu tranh thua, bị trấn áp, bị cầm tù, bị trục xuất thì cũng không bị thương nghiêm trọng như vậy!

Tạo Hóa Huyền Quang không còn chiếu rọi, những Táng kia lập tức đứng lên, ngang nhiên đánh tới, Ngũ Diệu thầm than: "Lần này, chỉ sợ sẽ thua trong Hắc Vực mất thôi!"

Tạo Hóa Chí Tôn cũng bị lão Táng Cảnh Minh tới gần, lòng sinh tuyệt vọng: "Có lẽ lúc trước mình nên tha cho Hứa Ứng một con đường sống, nếu thế có khi sẽ không đến nỗi như ngày hôm nay..."

Lão Táng Cảnh Minh đánh vào đạo cảnh của hắn, Táng hóa đạo cảnh của hắn. Bây giờ chết trong tay lão Táng Cảnh Minh chỉ là vấn đề thời gian mà thôi.

Thậm chí, hắn sẽ còn chết nhanh hơn, chỉ cần Đan Huyền Tử, Đông Thạch tiên sinh và Ngũ Diệu bị giết, Minh Vương Tôn sẽ đến đây vây công, cộng thêm hàng ngàn Táng khác, muốn chạy trốn cũng khó khăn.

Tạo Hóa Chí Tôn vốn cũng không yếu như thế, nhưng không biết tại sao, vừa đến Nhân Gian giới là gặp đen đủi. Đầu tiên là bị Cảnh Minh liên thủ với Minh Vương Tôn đả thương, sau này lại bị hai người bọn họ đả thương lần nữa vì muốn cứu Hỏa Linh tiên tử. Hiện tại vết thương chồng chất!

"Chẳng lẽ là do năm năm trước, ta tế ra Quy Đạo Ngọc Bàn, ngăn cản Hứa Ứng giết Minh Tôn, khiến Hứa Ứng bị thu hoạch, chuyện này đã va chạm với khí vận của Đạo Tổ ư? Bây giờ ta đang bị khí vận phản phệ?"

Chuyện năm đó hắn làm rất khốn nạn, không chỉ đánh bay Hứa Ứng, còn trấn áp y, giúp Minh Tôn thu hoạch y.

Hứa Ứng là Đạo Tổ tân đạo, giờ nhớ lại việc này, hắn chỉ cảm thấy lo sợ bất an từ tận đáy lòng. Nhưng sau một khắc, hắn đã bình tĩnh lại: "Đừng nói Đạo Tổ tân đạo, đến cả sư tôn ta là Hư Hoàng Đại Đạo Quân, năm đó cũng bị chính tay ta giết chết. Nếu có khí vận phản phệ thật, nó đã đến từ lâu rồi!"

Vừa nghĩ đến đây, đột nhiên hắn nghe thấy một tiếng hét dài, vô cùng linh hoạt kỳ ảo: "Phù thần thủy huy sinh, tử vân ánh huyền. Hoán động viên quang úy, hoảng lãng trạc diệu la."

Lại có một tiếng hét dài truyền đến, tiếng nói già nua mà cứng cáp: "Miễu miễu linh cảnh nguyên, sâm sái không thanh hoa. Cửu Thiên quán ngọc tân, La Phù yên tiêu ca."

Giọng nói linh hoạt kỳ ảo kia cười nói: "Tạo Hóa đạo huynh, các vị đạo hữu, đừng kinh hoảng. Diệu La đến giúp mọi người đây!"

Giọng nói già nua cứng cáp kia cũng cười nói: "Các vị đạo hữu, La Phù Đạo Chủ đến đây giúp sức!"

Đám người Tạo Hóa Chí Tôn vừa mừng vừa sợ, sinh ra một chút oán hận.

Diệu La Chí Tôn kia, chính là một vị Chí Tôn khác trong Lục Tôn Thập Nhị Diệu, xếp sau Lã Đạo Tôn và Quỳnh Hoa, đứng hàng thứ sáu. Thế nhưng Chí Tôn dù sao cũng là Chí Tôn, mặc dù là xếp hạng thứ sáu, liên thủ cùng hắn, cũng đủ để chuyển bại thành thắng, giết chết lão Táng Cảnh Minh và Minh Vương Tôn rồi.

Lại thêm La Phù Đạo Chủ, đại cao thủ đứng hàng thứ tư trong Thập Nhị Diệu. Biết đâu bọn họ có thể giết sạch những Táng này, lao tới Độ Thế Kim Thuyền, tru sát Thánh Tôn, trấn áp Tổ Thần, xử tử Hứa Ứng!

Đương nhiên, bọn họ vẫn oán hận. Bây giờ bọn họ sắp chịu không nổi nữa, Diệu La Chí Tôn và La Phù Đạo Chủ mới xuất hiện, chắc chắn là hai người này đã tới đây từ sớm, nhưng chờ tới khi thấy bọn họ trọng thương mới ra tay giúp đỡ.

Đây cũng là ăn ý của Lục Tôn Thập Nhị Diệu, ngươi không bị đánh cho trọng thương gần chết, ta ra cứu ngươi sẽ không còn là đưa than sưởi ấm trong ngày tuyết rơi nữa, cảm kích của ngươi cũng ít đi rất nhiều, không còn chân thành nữa.