← Quay lại trang sách

Chương 1764 Hoành tảo vô địch 3

Dị nhân Thất Huyền cười nói: "Chỉ là mấy tấm da đầu, chẳng qua chỉ là muốn đi đổi một chút tiền thưởng thôi, ta còn không đến mức động tâm vì chút tiền ấy. Ta chỉ muốn lấy da đầu của những cường giả xuất sắc này, treo ở trong thần điện của ta để thưởng thức mà thôi."

Lúc này, Long Tướng đứng bên người Hứa Ứng lúc trước đi tới trước mặt, một đường cúi đầu khom với hai nữ nhân dị nhân kia, cười làm lành nói: "Thất Huyền công tử, da đầu của ván thứ hai có thể nhường một chút hay không? Bên kia có một vị công tử cũng tới từ Bỉ Ngạn tới, muốn da đầu của người thắng ván này."

Dị nhân Thất Huyền kinh ngạc nói: "Còn có công tử khác tới ư? Là ai?"

Long Tướng kia giơ tay chỉ về phía Hứa Ứng, nói: "Vị công tử kia tên là Hứa Ứng, bên cạnh là vợ của hắn."

Dị nhân Thất Huyền nhìn về phía Hứa Ứng, trên dưới dò xét mấy lần, sau một lúc lâu mới cười lạnh nói: "Hắn là công tử đến từ Bỉ Ngạn? Các ngươi đúng là cực kỳ hồ đồ!"

Những Long Tiên khác trên đám mây đều biến sắc, nhao nhao nhìn về phía Hứa Ứng và Nguyên Vị Ương.

Tử Vi hậu chủ chú ý tới một màn này, cúi đầu xuống, kề sát tai Nguyên Vị Ương nói vài câu. Nguyên Vị Ương ngẩng đầu lên, quét mắt nhìn qua bên kia, nói: "Bệ hạ cứ an tâm, không cần sốt ruột. Thuyền của ta rất nhanh, rất nặng, chớp mắt là có thể đến."

Trên đám mây, sắc mặt Long Tướng kia xám xịt, kinh ngạc nói: "Thất Huyền công tử, vị Hứa công tử kia không phải tới từ Bỉ Ngạn? Rõ ràng hắn cũng có được thân thể Cổ Thần, vả lại khí tức cũng nhất trí, chính là thể trạng nhỏ hơn một chút..."

Dị nhân Thất Huyền cười lạnh nói: "Người này nhất định không phải thần dân Bỉ Ngạn! Các ngươi chưa quen thuộc với Cổ Thần, cho là hắn bắt chước rất giống, nhưng ở trong mắt ta, người này và thần dân không hề giống nhau chút nào!"

Long Tướng kia vừa sợ vừa hoảng, trong lúc nhất thời nói không ra lời.

Dị nhân Thất Huyền lộ ra vẻ nghi hoặc, suy tư nói: "Người này lai lịch ra sao? Vì sao có thể bắt chước thần dân Bỉ Ngạn bọn ta?"

Hai nữ nhân dị nhân còn lại cũng không khỏi kinh ngạc, nhao nhao nhìn về phía Hứa Ứng.

Đột nhiên, một nữ nhân dị nhân cười nói: "Thất Huyền công tử, người ta muốn da đầu của hắn!"

Dị nhân Thất Huyền cười nói: "Cục cưng, ngươi muốn da đầu của những người khác, ta đều đồng ý với ngươi, nhưng chỉ có kẻ gan to bằng trời này, ta muốn đích thân sưu tầm!"

Hắn hưng phấn vô cùng: "Đây là cực phẩm!"

Nữ nhân dị nhân kia phụng phịu, rất không vui, ánh mắt lại rơi trên người Nguyên Vị Ương, hai mắt không khỏi tỏa sáng: "Da đầu của cô gái bên cạnh hắn thì sao?"

Dị nhân Thất Huyền cười nói: "Cái này ta cũng muốn. Bất quá, ta có thể cho ngươi sưu tầm da đầu của kẻ bung dù đứng bên cạnh cô ta."

Nữ nhân dị nhân kia nhìn về phía Tử Vi hậu chủ, chỉ thấy người này khí thế và khí độ đều siêu phàm thoát tục, lúc này mới đổi giận thành vui.

Một vị Long Tiên cao tuổi đứng dậy, sắc mặt điềm nhiên nói: "Đôi này cẩu nam nữ gan to bằng trời nhất định cũng giống những kẻ dân đen phi thăng kia, cũng đến từ Địa Tiên giới. Thất Huyền công tử không cần tốn công, ta sẽ sai người đi bắt giữ bọn họ!"

Hắn dưới chân khẽ động, sau lưng lập tức hiện ra Đạo cảnh bát trọng, từng tầng Đạo cảnh thâm trầm, hắc ám như ma, trong Đạo cảnh có vô số hoa văn hình nhánh cây tung bay, hình thành hư ảnh Cổ Thần Ma, tràn ngập đạo lực sâm nhiên!

Dị nhân Thất Huyền cười nói: "Long Đại trưởng lão, ta rất muốn tự mình xuất thủ đánh bại hắn, cắt lấy da đầu của hắn. Chỉ có làm như vậy, mới có cảm giác thành tựu.".

Long Đại trưởng lão nghe vậy, nổi lòng tôn kính: "Bỉ Ngạn thượng võ như vậy, làm sao có thể không cường thịnh cho được?"

Cường giả khác của Long tộc cũng nhao nhao khen: "Không hổ là công tử đến từ Bỉ Ngạn."

"Thụ giáo!"

"Nghe người nói một buổi, hơn hẳn gia phụ ngàn năm dạy bảo!"

Dị nhân Thất Huyền cười lớn, đột nhiên vươn người đứng dậy, hóa thành một đạo hào quang màu xám, sau một khắc đã đáp xuống chiến trường Tù Tiên, ánh mắt nhìn về phía Hứa Ứng, cất cao giọng nói: "Hứa Ứng, có dám xuống đây đánh với ta một trận không?"

Hứa Ứng ngồi trên bồ đoàn, mặt trầm như nước, cũng không trả lời.

"Hứa Ứng?"

Các phi thăng giả từ Địa Tiên giới như Tiểu Thiên Tôn, Kệ Bồ đều giật mình, nhao nhao ngửa đầu nhìn lên không trung. Tiểu Thiên Tôn kích động vô cùng, mắt hổ rưng rưng, trong lòng yên lặng nói: "Sư tôn còn sống! Sư tôn còn sống!"

Trong nội tâm của hắn tràn đầy cảm động: "Sư tôn nhất định là nghe được tin ta bị giam ở đây, nên mới dấn thân vào nguy hiểm, đến đây cứu ta!"

Hai hàng nước mắt của hắn chảy xuống, rốt cục thấy được thân ảnh của Hứa Ứng ngồi ngay ngắn trên đám bồ đề lơ lửng ở khán đài.

Tiểu Thiên Tôn càng thêm cảm động: "n sư!"

Hứa Ứng vẫn ngồi ngay ngắn bất động, chỉ có Nguyên Vị Ương là nhìn quanh một lượt.