Chương 1807 Tử Vi chứng đạo 4
Năm đó sau khi Hứa Ứng bại trận ở Thiên Uyên, ý thức được thời đại đã thay đổi, vì thế Vi Tự mới giao Tổ Long Triệu Chính cho phế vật Thanh Huyền chiếu cố, bản thân thì dứt khoát phế bỏ tu vi, luyện lại từ đầu.
Hắn là một trong những nhân vật mới tu hành tân đạo sớm nhất, bởi vì thành tựu trước đó cực cao, nhưng thiếu hụt động uyên cấp Chí Tôn từ đầu đến cuối không cách nào đột phá tu thành Chí Tôn, bởi vậy khi trùng tu đại tân đạo thì tiến cảnh cực nhanh.
Nhưng mặc dù hắn dũng mãnh tinh tiến, cũng chỉ mới tu hành hơn sáu năm, nếu như tích lũy không đủ, Hứa Ứng áp bách như vậy sẽ giống như dục tốc bất đạt, rất dễ dàng làm cho hắn chết yểu.
Trong lúc Hứa Ứng đang do dự thì da thịt toàn thân Vi Tự đã hoàn toàn bị khí huyết sôi trào của mình bóc ra, máu trong cơ thể bốc hơi không ngừng!
Thậm chí, bắp thịt cơ bắp của hắn cũng bắt đầu đứt gãy!
Dù cho hắn tu luyện Thập Tuyệt Thái Hư Đạo Cảnh Cảnh công mà Đế Thanh Huyền truyền cho, luyện thân thể hoạt tính thành đạo cảnh Hỗn Độn Hải, cơ bắp da thịt vỡ xong sẽ mọc lại, nhưng bây giờ tốc độ phá vỡ đã vượt qua tốc độ phục sinh!
Nếu tiếp tục như vậy, bản thân Vi Tự có thể tự đưa mình vào đường chết!
"Hắn tích lũy không đủ, vẫn chưa đạt tới trình độ đột phá Chí Tôn cảnh!"
Hứa Ứng nghĩ tới đây, chỉ thấy Vi Tự lại đang thiêu đốt bát đại đạo cảnh, tám đại đạo bên trong hỏa diễm hừng hực, đạo lực hừng hực không gì sánh được, chiếu rọi động uyên sáng hơn cả mặt trời gấp mấy ngàn lần!
"Hắn sẽ chết!"
Hứa Ứng quyết định thật nhanh, đang muốn đình chỉ công kích, đột nhiên Vi Tự giống như đột phá một quan ải vô cùng nặng nề nào đó, khí thế cường đại phóng lên tận trời, từng cỗ lực lượng giống như nổ tung trong huyết nhục của hắn!
Động uyên trên đỉnh đầu hắn tiếp tục mở rộng, nhanh chóng bành trướng, diễn biến về hướng Chí Tôn động uyên, đạo lực cuồn cuộn từ hư không mà đến, mênh mông thâm thúy không biết sâu cạn, tràn vào trong động uyên!
Hứa Ứng dừng tay, nhẹ nhàng bay lùi lại, nghiêng người né tránh, tránh được công kích cuồng bạo của Vi Tự.
Thương thế của Vi Tự nhanh chóng khỏi hẳn, cơ bắp tái sinh, da thịt mọc lại, không bao lâu sau đã khôi phục như lúc ban đầu, hắn đột phá đến Chí Tôn cảnh, lập tức hiểu ra Hứa Ứng đến lần này không phải muốn giết hắn, mà là muốn giúp hắn một tay, lúc này mới dừng công kích.
Hắn tập trung cao độ, củng cố Chí Tôn cảnh không dễ gì đạt được này, tiếp tục dẫn dắt đạo lực từ trong hư không, đạo lực cuồn cuộn kéo đến, tiếp theo là cảm ngộ đối với Thái Nhất Đại Đạo!
Hắn thiếu hụt hai đại đạo cảnh là hư không và Hỗn Nguyên Thái Nhất, lần trùng tu này cũng không thể tu ra hai loại đại đạo cảnh kia, nhưng dù không có hai loại đại đạo cảnh kia, tu vi thực lực của hắn cũng không thể coi thường.
Hứa Ứng lẳng lặng chờ đợi, nhìn thấy hắn đột phá đến Chí Tôn cảnh, cũng không khỏi lộ ra vẻ hâm mộ.
Sáu mươi vạn năm qua, người đầu tiên đột phá, tu thành cảnh giới Chí Tôn tân đạo, không phải Hứa Ứng, cũng không phải Thánh Tôn.
Mà là Vi Tự.
Ai có thể nghĩ tới con người tàn bạo thành tính này, lại trở thành vị Chí Tôn đầu tiên của tân đạo kia chứ?
Tổ Long Triệu Chính bước nhanh tới, hơi khom người với Hứa Ứng: "Hứa Đạo Tổ."
Hứa Ứng khẽ gật đầu đáp lễ.
Cảm ngộ của Vi Tựa đối với Thái Nhất Đại Đạo càng ngày càng sâu, tu vi bản thân càng hùng hồn, khí thế tăng vọt. Hứa Ứng không khỏi tán thưởng, từ trên người Vi Tự, cũng có thể nhìn thấy cảnh tượng Thanh Huyền đột phá đến Chí Tôn cảnh năm đó, chắc chắn cũng long trời lở đất, kinh thế hãi tục.
Dù sao đi nữa, Thanh Huyền từ không đến có, mở ra từng cảnh giới, nhảy ra khỏi gông cùm xiềng xích của cựu đạo!
Khí thế của Vi Tự rốt cuộc cũng đạt tới cực hạn, Động Uyên Thái Nhất của hắn cũng không mở rộng thêm nữa.
Vị tiểu cự nhân này thu liễm khí thế, đạo liên quanh thân cũng biến mất không thấy gì nữa, hung tính cũng ẩn giấu ở trong cơ thể, sau một lát, hắn mở mắt, đi tới chỗ Hứa Ứng, khom người bái tạ: "Đa tạ Hứa Đạo Tổ ra tay giúp đỡ. Nếu không có Hứa Đạo Tổ xuất thủ, chẳng biết khi nào ta mới có thể đột phá."
Hứa Ứng cười đáp: "Ta tùy tiện ra tay, khiến ngươi chịu áp lực quá lớn, suýt nữa ép chết ngươi, đúng là quá mức lỗ mãng. Ta nên chờ tu vi của ngươi tiến thêm một bước nữa, chuẩn bị đầy đủ rồi mới ra tay giúp ngươi."
Vi Tự lắc đầu nói: "Lời ấy sai rồi. Nếu mọi việc đều chuẩn bị chu đáo, như vậy mọi việc đều không thể hoàn thành. Bởi vì chưa từng có chuẩn bị nào là hoàn mỹ. Sư phụ nói cho ta biết, phàm có sáu thành nắm chắc thì phải a tay thử nghiệm."