Chương 1813 Kiếm của ta, tới đây! 3
Nhưng nói cũng lạ, bất kể là Hứa Ứng hay là bọn họ, đều đang đứng ở bến thuyền.
"Hư không chi đạo, gần như đại thành."
Ngư Cơ Đạo Nhân đi tới bên cạnh bọn họ, nhìn Hứa Ứng, không khỏi khen ngợi: "Tu luyện đến trình độ này, đã ngang ngửa với Thanh Huyền năm đó rồi. Hứa Ứng, có thực lực của Chí Tôn."
Thái Nhất chi đạo của Đế Thanh Huyền bao quát hư không chi đạo, khi đó Ngư Cơ Đạo Nhân là Tổng công của Thiên Công bộ, luyện chế pháp bảo Chí Tôn cho Đế Thanh Huyền, đương nhiên hiểu rõ tiến cảnh tu vi của Đế Thanh Huyền như lòng bàn tay.
Ngư Cơ Đạo Nhân cũng là Đại La Kim Tiên, tầm mắt và kiến thức cực cao, từng đánh một trận với Cửu Cung Đạo Quân ở nhân gian, lưỡng bại câu thương với Cửu Cung.
Chẳng qua lần đó là mượn địa lợi ở nhân gian giới, vận dụng pháp bảo do hắn thu thập đạo khóc tại nhân gian luyện chế mà thành mới có cơ hội lưỡng bại câu thương với Cửu Cung. Nếu giao phong tại Địa Tiên Giới, hắn sẽ không cách nào chống lại Đại La Diệu Cảnh.
"Nhưng người đến càng đáng sợ hơn!"
Sắc mặt của Ngư Cơ Đạo Nhân trở nên nghiêm nghị, trầm giọng nói: "Sát khí sôi trào, có ý chí tru thiên đoạn đạo, đáng sợ như vậy, chỉ có một người mới có thể đạt tới sát khí như vậy. Diệu La Chí Tôn!"
"Diệu La Chí Tôn?"
Mắt Vi Tự lộ ra tinh quang, quanh thân sát khí tràn ngập.
Khác với Diệu La chính là, khí tức của hắn là sát khí, cái gọi là sát kia tức là lệ quỷ, là khí tức hung ác.
Mà khí tức của Diệu La Chí Tôn lại là sát khí, chém giết hết thảy sát khí của kẻ địch!
Chỉ thấy kiếm vân đầy trời cuốn tới hướng bên này, kiếm khí cuồn cuộn như mây mù, đè ép mặt biển, đợi đến khi đi tới đỉnh đầu Hứa Ứng, kiếm vân bỗng nhiên rơi xuống mưa, vô số đạo kiếm khí trút xuống vô cùng dày đặc!
Cơn mưa kiếm cỡ này không thể nào ngăn cản được, uy lực của mỗi một đạo kiếm khí đều đáng sợ như thế, có thể chém cả Thiên Quân!
Nhưng mưa kiếm còn chưa rơi xuống, đã thấy có kiếm khí từ trong cơ thể Hứa Ứng phóng lên tận trời, vèo một tiếng bổ đôi vô số kiếm khí rơi xuống, giữa bầu trời hiện lên một đạo quang mang sáng tỏ không gì sánh được, kiếm vân nứt ra, vô số kiếm khí nhao nhao phá nát!
Hứa Ứng đứng sừng sững dưới kiếm vân, kiếm khí dồn dập tan vỡ như lá rụng.
Luận tu vi kiếm đạo, y cũng không hề thua kém chút nào!
Nhưng đúng vào lúc này, đột nhiên trên mặt biển có một luồng kiếm khí đánh tới, từ xa nhắm thẳng đến Hứa Ứng, kiếm khí dán sát mặt biển làm nổi lên từng đạo sóng nước tựa như vòi rồng, càng ngày càng to lớn hơn.
Vòi rồng kiếm khí kia lại là do vô số thủy kiếm tạo thành, mỗi một thanh kiếm đều có những kiếm chiêu khác nhau.
Nhưng luồng vòi rồng kiếm khí vừa thô vừa to kia đánh thẳng tới trước người Hứa Ứng, đột nhiên giống như gặp phải trở ngại vô hình, bị một luồng kiếm khí vô hình cắt ra, gào thét lướt qua từ hai bên người Hứa Ứng!
Dòng lũ vạn kiếm vô cùng náo động.
Thân thể Hứa Ứng lù lù bất động, nhìn chằm chằm vào trung tâm vòi rồng kiếm khí kia, chỉ thấy vòi rồng kiếm khí như một thông đạo trống rỗng, trong thông đạo, một người thân thể thẳng tắp như kiếm đang đi tới bên này.
Diệu La Chí Tôn.
Diệu La vẫn chưa ra chiêu, trong lúc hắn đi lại, sát tâm cũng khẽ động, kiếm khí của bản thân bắn ra, hình thành kiếm vân, hình thành vòi rồng kiếm khí.
Ánh mắt Hứa Ứng sáng lên: "Người này đã đến kiếm đạo cực ý rồi!"
Y đạt được võ đạo cực ý, trong động uyên có vô số bản thân đang diễn luyện thần thông võ đạo, ý đồ phá giải tất cả đạo pháp của tất cả võ đạo, mãi đến khi suy diễn ra tất cả các thần thông võ đạo mới có thể dừng lại.
Ắt hẳn Diệu La Chí Tôn này cũng là như thế.
Bên trong động uyên của hắn hẳn là cũng có từng thanh từng thanh phi kiếm đang va chạm, giao kích, diễn luyện ra tất cả biến hóa của kiếm đạo!
Đây là lần đầu tiên Hứa Ứng gặp phải người đã bước vào cực hạn của cảnh giới như thế.
"Tru Tiên Kiếm Khí?"
Ánh mắt Diệu La Chí Tôn rơi vào trên người Hứa Ứng, lộ ra vẻ kinh ngạc.
Ánh mắt của Hứa Ứng rơi trên người hắn, cũng lộ ra vẻ nghi hoặc: "Tru Tiên Kiếm?"
Diệu La Chí Tôn nhìn thấy Tru Tiên Kiếm Khí trên người Hứa Ứng, đúng là Hứa Ứng đã dùng Tru Tiên Kiếm Khí do bản thân uẩn dưỡng, phá vỡ kiếm vân, bổ ra vòi rồng kiếm khí.
Hứa Ứng cũng nhìn thấy bóng dáng của Tru Tiên Kiếm trên người Diệu La Chí Tôn. Luồng sát khí đầy mạnh mẽ trên người Diệu La Chí Tôn và Tru Tiên Tàn Kiếm lại là nhất mạch tương thừa!
Hai người dò xét nhau, đều khẽ nhíu mày, một cảm giác chán ghét tự nhiên sinh ra từ tận đáy lòng.
"Hứa Đạo Tổ?" Diệu La Chí Tôn hỏi.
Hứa Ứng nhẹ nhàng gật đầu, dò hỏi: "Ngươi là vị Chí Tôn nào?"
"Diệu La."
Diệu La Chí Tôn hỏi: "Ngươi từng thấy Tru Tiên Tàn Kiếm?"
Hứa Ứng đáp: "Từng thấy. Ngươi cũng từng thấy Tru Tiên Tàn Kiếm?"