Chương 1818 A Phúc lai phúc 1
Hắn tự cho rằng diễn hóa kiếm đạo đến trình độ La Thiên Thập Phá đã là cực hạn, không thể có thần thông hoàn mỹ cường đại hơn nữa.
Nhưng Hứa Ứng không chỉ phá La Thiên Thập Phá của hắn, thậm chí còn thi triển thần thông tiếp theo của La Thiên Thập Phá ở trước mặt hắn!
Một chiêu, hai chiêu, ba chiêu, bốn chiêu...
Hứa Ứng sử dụng mười bốn chiêu thần thông tiếp theo trên cơ sở của La Thiên Thập Phá, đâm thủng mười bốn lỗ máu. Mỗi một chiêu của Hứa Ứng đều có thể giết chết hắn, lấy mạng hắn, nhưng từ đầu đến cuối đều không hề làm vậy.
Chỉ là, mười bốn kiếm này đã đánh tan ý chí của Diệu La.
Ý chí kiếm đạo không ai bì nổi kia, trong nháy mắt đã sụp đổ, hóa thành một cỗ bi thương, bao phủ lấy hắn.
"Kiếm đạo của ta, đã thua rồi..."
Đại La Phục Thiên Kiếm trong tay Diệu La Chí Tôn đột nhiên vỡ nát, pháp bảo Chí Tôn phảng phất như vỡ nát theo đạo tâm của hắn, hóa thành từng điểm sáng rơi xuống biển rộng.
Tàn kiếm của Tru Tiên vô cùng hưng phấn, đột nhiên lại xuất ra một kiếm, một kiếm này lại có xu thế diệt tuyệt Địa Tiên Giới, rất có thể sẽ chôn vùi Địa Tiên Giới, vạn vật đều quy về hỗn độn, lại khai thiên lập địa, tái diễn Hồng Hoang!
Kiếm này vừa ra, Thiên Hải bốc hơi, tinh không sụp đổ, tựa như có thời không vô lượng sẽ bị chôn vùi dưới một kiếm này!
Đừng nói Diệu La Chí Tôn sợ tới vỡ mật, cho dù là đám người Vi Tự, Đông Thạch, Liễu Quán Nhất cũng bị dọa đến mất hồn mất vía, đến cả Hứa Ứng cũng sợ tới mức hồn phi phách tán.
Đột nhiên, uy lực của một kiếm diệt thế kia bất chợt thu lại, cảnh tượng diệt thế khủng khiếp vừa nãy cũng biến mất.
Thiên Hải đã bồng bềnh bay lên cao vạn trượng, giờ phút này mặt biển trút xuống, tinh không cũng bị rút ngắn rất nhiều, tinh tượng hỗn loạn không chịu nổi.
Hai mắt Diệu La Chí Tôn vô thần, trống rỗng, nếu ngay từ đầu Hứa Ứng sử dụng tới chiêu kiếm diệt thế này thì hắn đã sớm hôi phi yên diệt rồi.
Tru Tiên Tàn Kiếm thu hồi kiếm thế, dương dương đắc ý, bay tới trước mặt Diệu La Chí Tôn, vỗ nhẹ lên cái ót trụi lủi của hắn, tựa hồ đang lặng lẽ giáo dục hắn.
Diệu La Chí Tôn che mặt khóc lớn, xoay người chạy đi, cười ha ha nói: "Thua rồi, ta đã thua hoàn toàn rồi! Thất bại thảm hại rồi!"
Hắn cất tiếng cười to, tiếng cười thê lương như khóc, thê thảm vô cùng.
Ánh mắt Liễu Quán Nhất lấp lóe, phi thân mà đi, đuổi theo Diệu La Chí Tôn.
Diệu La Chí Tôn kia điên điên khùng khùng, nhìn thấy hắn đuổi theo cũng không tránh không né, nói đúng hơn là không nỡ tránh né.
"Một vị Chí Tôn khác lại bị Hứa Ứng dọa đến phát điên ư?"
Liễu Quán Nhất ngơ ngác, thấp giọng nói: "Đối mặt trực tiếp với kiếm đạo thần thông của Hứa Ứng phải đáng sợ tới cỡ nào chứ? Không biết ta lấy được mảnh vỡ Viễn Tổ, có thể đổi được diệu pháp phục sinh của hắn hay không?"
Tru Tiên Tàn Kiếm giáo huấn "Tiểu huynh đệ" xong thì muốn bay trở về hoang nguyên Tổ Đình, Hứa Ứng vội vàng gọi nó lại, nói: "Kiếm... Kiếm gia xin dừng bước!"
Tru Tiên tàn kiếm dừng lại, Hứa Ứng dè dặt cười làm lành: "Kiếm gia, qua hơn một tháng nữa chính là thời điểm tiểu đệ quyết đấu với Minh Tôn, khi đó ta sẽ quyết chiến với hắn ở Thiên Uyên. Không biết Kiếm gia có rảnh không?"
Tru Tiên Tàn Kiếm bay chung quanh Hứa Ứng hai vòng, tựa hồ đang suy nghĩ dụng ý của y, bỗng nhiên gác lên cổ Hứa Ứng, chậm rãi làm ra một động tác cắt cổ.
Hứa Ứng không dám nhúc nhích, cười nói: "Ta muốn tự mình động thủ giết hắn, không cần ngươi hỗ trợ. Ta chỉ là muốn nhờ Kiếm gia tới tọa trấn giúp ta, không muốn để bất kỳ kẻ nào quấy nhiễu trận quyết chiến của ta và hắn."
Tru Tiên Tàn Kiếm gật gật, phảng phất như đang gật đầu, sau đó lập tức phá không mà đi.
Hứa Ứng thở phào một hơi, trong lòng nảy sinh ý nghĩ độc ác: "Lần này ai dám nhúng tay can thiệp vào chuyện ta giết Minh Tôn, Kiếm ca nhà ta... Kiếm gia nhà ta sẽ cắt đầu kẻ đó!"
Lỗ thủng Thiên Tiên giới.
Long Đại trưởng lão nói: "Triều trưởng lão, Thất Huyền công tử của Bỉ Ngạn chết ở Thiên Tiên giới chúng ta, nên làm tsao bây giờ?"
Vị Triều trưởng lão kia chính là cường giả Long tộc năm đó khống chế kim thuyền độ thế từ Bỉ Ngạn trở về, tên là Triều Nguyên Đạo, là một trong Cửu Công cao quý của thời đại long đình, còn cổ xưa hơn cả Thiên thừa tướng Bích Yên Hải.
Ánh mắt của hắn vẫn luôn na tiên vào trên thuyền Thúy Nham, chiếc thuyền Thúy Nham kia có thể tự do xuyên qua khu vực chất keo, tốc độ cũng không nhanh, nhưng khối Thúy Nham của Thiên Tiên giới kia từ đầu đến cuối đều không cách nào đuổi kịp nó.
Cường giả Long tộc của Thiên Tiên giới đã bị ngăn chặn rất lâu, từ đầu đến cuối đều không có tiến triển gì.
Chiếc thuyền Thúy Nham kia giống như đang dắt bọn họ đi, không cho bọn họ có cơ hội đuổi theo quyết chiến.