Chương 1890 Long huyết sôi trào 2
Hứa Ứng liều mạng với tam đại trưởng lão Long tộc mà vẫn không bị đánh chết, chính là dựa vào cái này công.
Minh Mạn công chúa tu luyện công pháp này, tiến triển lại nhanh chóng tới thần kỳ, mới hai ba ngày đã tu luyện Vô Lậu Kim Thân tới mức đăng đường nhập thất, khiến cho Hứa Ứng tấm tắc kêu kỳ lạ.
Hứa Ứng nói đầy ẩn ý với cô nương này: "Ngu ngốc, hôm nay, ta sẽ truyền chân truyền Vô Lậu Kim Thân cho ngươi. Nếu ngươi vận dụng tinh diệu, tu vi tiến triển cực nhanh, nếu vận dụng không ổn, hồn phi phách tán. Pháp bất truyền lục nhĩ, ngươi ghé tai lại, vi sư nói cho ngươi biết."
Minh Mạn công chúa ghé lỗ tai tới trước mặt y, minh châu dưới vành tai khẽ lay động.
Hứa Ứng yên lặng nói vài câu, Minh Mạn công chúa đầu tiên là mê mang, sau đó là kinh ngạc, lập tức hưng phấn đến phát run, có một loại cảm giác thông suốt.
Hứa Ứng cười nói: "Người bên ngoài tìm chúng ta, chỉ sợ đã tìm được lo lắng sốt vó rồi. Chúng ta lên thôi."
Minh Mạn công chúa vâng dạ, tâm niệm của Hứa Ứng khẽ động, đạo tràng điên đảo càn khôn, thế giới ngầm vẫn chưa bị phá, hai người đã đi tới mặt đất.
Lúc này, rất nhiều long tiên kết bạn đồng hành trong Long Hoa thành, tìm kiếm Hứa Ứng.
Bọn họ biết Hứa Ứng thân chịu trọng thương, tu vi đã không còn như trước, bởi vậy mới dám đuổi giết Hứa Ứng.
Hứa Ứng và Minh Mạn công chúa vừa mới xuất hiện là bị hơn mười tên long tiên phát hiện, lập tức chạy như bay đến, nhưng từ xa nhìn thấy Hứa Ứng khí định thần nhàn, không giống như bị thương, bên người còn có một thiếu nữ man di mắt ngọc mày ngài, không khỏi có phần chần chờ.
Minh Mạn công chúa cũng có phần chần chờ, vụng trộm nhìn về phía Hứa Ứng.
Hứa Ứng mỉm cười, gật nhẹ đầu tựa như cổ vũ cô.
Minh Mạn công chúa cố lấy dũng khí, vận chuyển chân truyền như lời Hứa Hữu nói, phóng tới những long tiên kia, lớn tiếng nói: "Tại hạ Uyển Minh, cũng là man di, khiêu chiến các ngươi! Các ngươi lại đây đánh ta đi!"
Long tiên thành Long Hoa vốn khá sợ hãi Hứa Ứng, nhưng lại không có nửa điểm sợ hãi đối với thiếu nữ bộ dáng nhân tộc này, Minh Mạn công chúa vừa mới xông tới, nửa đường đã có mấy chục thần thông đánh lên người, trong đó còn có thần thông vạn tiễn, quả nhiên là bắn thành con nhím!
Hứa Ứng sợ hết hồn, lo cô vừa đối mặt là bị người ta đánh chết.
Dù sao Minh Mạn công chúa chỉ là vừa mới tu luyện kim thân, lực công kích của long tiên lại mạnh kinh người, nếu trong đó xen lẫn mấy cao thủ, rất dễ dàng phá vỡ kim thân của cô.
Chỉ thấy kim quang quanh thân công chúa lưu chuyển, những thần thông rơi vào trên người cô lại bị Vô Lậu Kim Thân hấp thu, một chút năng lượng cũng không tiết ra ngoài!
"Nha đầu kia..."
Hứa Ứng trong lòng tán thưởng: "Huyết mạch Viễn Tổ thật khiến người ta hâm mộ!"
Huyết mạch Viễn Tổ trong cơ thể Minh Mạn công chúa thực sự quá mãnh liệt, khiến cho thân thể của cô trời sinh đã mạnh mẽ, phối hợp với thân thể Vô Lậu Kim Thân, thân thể càng mạnh hơn, thần thông bình thường hoàn toàn không thể đả thương được cô.
Minh Mạn công chúa cũng giật nảy mình, lúc thần thông vạn tiễn bắn đến, cô sợ tới mức nhắm mắt lại, chỉ chú ý phát động Vô Lậu Kim Thân, đợi lúc mở mắt ra, lại phát hiện mình bình yên vô sự.
Lòng can đảm của cô lập tức dâng cao, phóng về phía hơn mười tên long tiên, kêu lên: "Các ngươi chỉ có chút năng lực đó thôi sao?"
Hơn mười long tiên thấy man di Hứa Ứng không nhúng tay vào, dũng khí cũng tăng lên, quát: "Nữ nhân man di, tiễn ngươi lên đường!"
Minh Mạn công chúa xông tới, hơn mười vị long tiên thần thông tung hoành, đánh tới người cô như không cần vốn liếng. Chỉ trong nháy mắt Minh Mạn công chúa đã bị đánh cho choáng váng, dù sao cô cũng là Đế Nữ, chưa bao giờ bị người ta đánh đập như thế.
Nhưng sau một khắc, ý thức chiến đấu từ trong huyết mạch Viễn Tổ đã thức tỉnh, thân thể Minh Mạn di chuyển như giao long, công kích mãnh liệt như ứng long, pháp lực hùng hồn như thanh long, thần thông cương mãnh, cứng chọi cứng với mười vị long tiên.
Chỉ nghe trong chiến trường kia, âm thanh hưng phấn của thiếu nữ vang lên: "Chưa ăn cơm à!"
"Tăng sức thêm chút!"
"Ngay cả cô nương man di cũng không đánh lại, bản lĩnh của ngươi là sư nương dạy đúng không?"
"Đánh người mà sức cũng không có!"
....
Hứa Ứng nhìn thấy hết, nghe thấy hết, không khỏi vui mừng: "Cô nương này là kỳ tài có dạy bảo được, sau này không thể gọi là ngu ngốc nữa."
Y để mặc Minh Mạn công chúa nghênh chiến những long tiên này, bản thân thì cẩn thận nhớ lại những công pháp Tạo Hóa huyền công mà cô ngâm tụng trong Địa Cung, cẩn thận nghiền ngẫm, thầm nghĩ: "Thái cực giả, bản nhiên chi diệu dã, động tĩnh giả sở thừa chi cơ dã, âm dương giả sở sinh chi bản dã. Thái cực hình nhi thượng, đạo dã âm dương hình nhi hạ khí dã. Động tĩnh vô đoan, âm dương vô thủy, thử tạo hóa sở do lập yên. Căn cứ kinh văn, thái cực, âm dương, Tạo Hóa, chắc đều là tương thông mới đúng..."