Chương 1913 Ngầm lưu động, đạo thành tuyết 3
Minh Đạo Đế cười nói: "Xem bản lĩnh của hắn một chút cũng không sao. Ngươi mau đi làm đi."
Thiên thừa tướng Nguyên Hanh khom người vâng dạ, lại do dự một chút, nói: "Bệ hạ, Minh Mạn công chúa ở Long Hoa thành có thể xảy ra chút chuyện, cô ấy chạy ra khỏi Càn Nguyên học cung Long Hoa thành, sau đó không cánh mà bay..."
Minh Đạo Đế khẽ nhíu mày.
Thiên thừa tướng Nguyên Hanh nói: "Thần nhất định sẽ mau chóng tìm được Mạn công chúa, mong bệ hạ yên tâm!"
Minh Đạo Đế phất phất tay, Thiên thừa tướng Nguyên Hanh lui ra ngoài.
"Nha đầu Minh Mạn kia, từ khi ra đời, đã thể hiện rõ vẻ bất phàm. Huyết mạch Viễn Tổ của nó là thuần túy nhất, cường đại nhất, đáng tiếc thành bại đều là bởi huyết mạch Viễn Tổ. Bởi vì huyết mạch Viễn Tổ, nó vẫn không thể tu luyện."
Trong lòng Minh Đạo Đế đột nhiên nảy sinh một suy nghĩ, đó là để Viễn Tổ đi truyền nghề cho Minh Mạn, tất nhiên có thể giải quyết nan đề Minh Mạn không thể tu luyện.
Có điều ý nghĩ này vừa mới xuất hiện, đã bị hắn bóp chết.
Mặc dù Long Đình nhìn như vững như thành đồng vách sắt, nhưng mạch nước ngầm bắt đầu khởi động, không ít trưởng lão sau lưng đều có cường giả Bất Hủ chống lưng ủng hộ. Nếu con gái của Minh Đạo Đế đi lại con đường cũ, chỉ sợ những cường giả Bất Hủ kia sẽ không bỏ qua cho hắn!
Minh Đạo Đế tiếp tục lật xem tư liệu về Hứa Ứng, cẩn thận xem xét những đạo pháp và thần thông mà trưởng lão long tộc vận dụng, qua một lúc lâu mới khép hồ sơ lại.
"Nếu như Địa Tiên giới quả thật bị nghèo khó suy yếu lâu ngày, vì sao bên kia lại có một nhóm cường giả đến từ Địa Tiên giới, ngay cả những cường giả Bất Hủ kia cũng không cách nào tiêu diệt bọn chúng?"
Hắn lộ vẻ khó hiểu, hạ giọng nói: "Đạo pháp của Bỉ Ngạn thật sự mạnh như vậy, cần gì phải ném ra ba khối Thúy Nham trước để phá hủy văn minh của tam giới? Rốt cuộc bọn chúng đang sợ cái gì?"
Hắn đứng dậy đi tới bệ cửa sổ, bên ngoài là kiến trúc phong cách của Bỉ Ngạn, cao to, lạnh lẽo, trang nghiêm, hoàn toàn khác với kiến trúc thái cổ trong trí nhớ của hắn.
"Có lẽ có thể tìm hiểu một chút manh mối từ trên người Hứa Ứng này. Nếu Hứa Ứng thắng, như vậy Thiên Tiên giới còn nên đi theo Bỉ Ngạn hay không, cũng đáng để suy tính rồi." Trong lòng của hắn thầm nhủ.
Đột nhiên, gió cơn mãnh liệt thổi tới, trút đầy thư phòng của hắn, hồ sơ về Hứa Ứng trên bàn đọc sách rầm rầm lật lên.
Minh Đạo Đế nhìn ra phía ngoài, chỉ thấy bầu trời xa xa mây đen đang hội tụ, bão tố trước nay chưa từng có đang hình thành ở Thiên Tiên giới.
Mưa gió nổi lên.
Đế đô Long Đình, tin tức về một cặp sư đồ man di Hứa Ứng Uyển Minh khiêu chiến Thiên Tiên giới dần dần truyền ra. Man di Hứa Ứng có thể chiến long tộc Đạo cảnh thất trọng khiêu, qua Long Hoa, Minh Phủ, Tử Thanh một loạt tiên thành, đánh thẳng tới Đế đô, dọc đường không gặp địch thủ.
Long Đế Minh Đạo ra mệnh lệnh triệu tập Đạo cảnh thất trọng có tài, nghênh chiến Hứa Ứng, tuyệt đối không được làm mất thanh danh của long tộc và Bỉ Ngạn.
Tin tức này truyền ra, trên dưới Thiên Tiên giới đồng loạt phẫn nộ, trong lúc nhất thời hơn rất nhiều thế hệ trẻ tuổi nhao nhao chạy tới Đế đô Long Đình, chờ sư đồ man di đến nơi.
Cũng có không ít người dứt khoát đi dọc theo con đường mà Hứa Ứng đang đi, chờ Hứa Ứng.
Đã lâu lắm rồi Thiên Tiên giới không náo nhiệt như vậy.
Thậm chí ngay cả con trai Minh Đạo Đế, Minh Hi Đế Tử cũng bị kinh động, chuẩn bị gặp mặt Hứa Ứng một phen.
Minh Hi Đế Tử đạt được chân truyền của Minh Đạo Đế, đồng thời năm đó đạt được cường giả Bất Hủ của Bỉ Ngạn, Thái Nhất Đại Đạo Quân tán thưởng, hắn bỏ thời gian ngàn năm, đi tới làm môn hạ của Thái Nhất Đại Đạo Quân, cầu học ở Bỉ Ngạn.
Trước đó không lâu đã học thành tài trở về, từng có mấy vị trưởng lão thăm dò thực lực của hắn, giao phong với hắn trong thời gian ngắn ngủi, tán thưởng tu vi của hắn sâu không lường được, tuy là Đạo cảnh thất trọng thiên, nhưng lại có thực lực Đạo cảnh bát trọng thiên.
Lần này Minh Hi Đế Tử bế quan đã lâu, chuẩn bị đột phá Đạo cảnh bát trọng thiên, sở dĩ hắn xuất quan chỉ sợ là phụng mệnh Đạo Đế, tạm hoán đột phá, ứng phó với tên man di kia.
Nếu như Minh Khê Đế Tử đột phá tới Đạo cảnh bát trọng thiên, hắn sẽ không thể ra tay được nữa.
Minh Hi Đế Tử đi tới trên tường thành của Đế đô, hắn mang hình thái của dị nhân, vẫn không giữ nguyên thân người đầu rồng. Thế hệ trẻ tuổi long tộc từng học ở Bỉ Ngạn rất ít bảo trì thân người đầu rồng.
Minh Hi Đế Tử nhìn về phía Tử Thanh long thành, đột nhiên trong lòng có cảm giác, nói: "Man Không Minh, ngươi đã đột phá Đạo cảnh bát trọng thiên, lần này ngươi không có duyên ra tay."
Phía sau hắn có thêm một nam tử hình người, bước nhanh về phía hắn, dáng vẻ là hùng tráng, chính là một vị man long chứng đạo, bởi vậy lấy Man làm họ, nói: "Điện hạ, ta đã chém rơi cảnh giới bát trọng thiên."