← Quay lại trang sách

Chương 1946 Phá hủy triệt để 1

Minh Hi Đế Tử đi vào trong sân, nhìn chung quanh một vòng, cao giọng nói: "Trận chiến hôm nay, không vì xác định ưu khuyết của đạo pháp Bỉ Ngạn và đạo pháp Địa Tiên giới, cũng không để xác định ưu khuyết điểm của long tộc và nhân tộc, mà là ta cùng Hứa Ứng Hứa Ứng đạo hữu giao lưu đạo pháp thần thông, nghiệm chứng hai bên ai mạnh ai yếu!"

"Điện hạ thật khí phách!"

Một đám long tiên dồn dập tán dương: "Điện hạ địa tâm nhân hậu, man di Hứa Ứng, còn không mau tự sát tạ tội?"

Minh Mạn công chúa giận dữ, giết về phía những long tiên này, trong lúc nhất thời lại hỗn loạn.

Minh Hi Đế Tử nói: "Hứa đạo hữu, mời!"

Hứa Ứng đi vào trong sân, cười nói: "Điện hạ, mời."

Minh Hi Đế Tử tế ra tám tòa động uyên, bước chân di động, khống chế công pháp mà Minh Đạo Đế truyền thụ, chỉ trong thời gian ngắn đã tăng tu vi lên tới cực hạn, hắn điều động Thái Nhất đại đạo, thống nhất các loại đại đạo khác, khí thế mạnh mẽ, thậm chí ngay cả một trăm lẻ tám tòa Sơ Thiên bảo tháp kia cũng không trấn áp được!

Đám người Thiên thừa tướng Nguyên Hanh vừa mừng vừa sợ, Nguyên Bất Quy vội vàng đi tới bên cạnh Nguyên Hanh, hạ giọng nói: "Mấy ngày nay tu vi của điện hạ tiến bộ nhanh chóng, dù không đi mời Hồng Ba công tử, chắc điện hạ cũng có thể dễ dàng chiến thắng!"

Nguyên Hanh cười nói: "Ta làm biết trước được chuyện này?"

Bọn họ lại không biết mấy ngày nay Minh Hi Đế Tử và Hứa Ứng giao lưu, nhận được lời Hứa Ứng chỉ điểm, kiến giải đạo pháp lại tăng thêm một bước, sau đó bế quan ba ngày, rốt cục có đột phá không nhỏ!

Minh Đạo Đế thấy thế, cũng âm thầm gật đầu, khá mong đợi đối với Minh Hi, thầm nghĩ: "Nó đến Bỉ Ngạn cầu học trở về, luôn luôn tự cho mình rất cao, hiện giờ cuối cùng cũng học được nội liễm rồi."

Trong lúc nói chuyện, thần thông của hai người bộc phát, Minh Hi Đế Tử vốn đang e sợ mình bị Hứa Ứng đánh bại, nhưng khoảnh khắc chiêu pháp hai người va chạm, sợi dây cung trong lòng Minh Hi giãn ra: "Hóa ra tu vi của Hứa Ứng cũng không cao hơn ta bao nhiêu."

Lúc trước hắn luôn lo lắng mình bại trong tay Hứa Ứng, mất mặt Minh Đạo Đế, lúc này mới thở phào nhẹ nhõm.

"Ta bại trong tay Thánh Tôn, luôn lấy thực lực Thánh Tôn ra so sánh với Hứa Ứng, hiện tại xem ra là ta suy nghĩ nhiều rồi. Tu vi thực lực của Thánh Tôn cao minh vượt xa Hứa Ứng!"

Đáy lòng của hắn buông lỏng, trên tay cũng tự buông ra, các loại thần thông Bỉ Ngạn được thi triển, tung hoành ngang dọc, phiêu dật bồng bềnh, thi triển các loại thần thông ảo diệu, uy lực càng ngày càng mạnh!

Hứa Ứng cũng điều động các loại động uyên chống lại hắn, không ngờ không hề rơi xuống hạ phong!

Ánh mắt long tiên quan chiến bốn phía không kịp nhìn, chỉ thấy thân hình hai người giữa chiến trường kia lui tới như quỷ mị, các loại chiêu pháp uy lực chí cương chí mãnh va chạm.

Bọn hắn chỉ có thể nhìn ra chiến lực của Minh Hi Đế Tử càng lúc càng cao, uy lực thần thông càng lúc càng lớn, mắt thấy có thể đánh chết Hứa Ứng, nhưng uy lực thần thông của man di kia lại như nước lên thì thuyền lên, luôn có thể ngăn được công kích của Minh Hi Đế Tử.

Minh Quý Đế Tử càng đánh càng hăng, chỉ cảm thấy kỳ phùng địch thủ, tướng gặp lương tài, tiềm năng và trí tuệ của bản thân đều bị Hứa Ứng bức ra.

Mấu chốt chính là, áp lực này vừa đúng, sau khi trong chiến đấu hắn ngộ ra diệu pháp, có đủ thời gian triển khai diệu pháp hoàn thiện, thoải mái sung sướng.

Chính là loại thoải mái này, khiến hắn không ngừng tìm hiểu ra thần thông càng tốt hơn, vận dụng đạo pháp càng thêm tinh diệu.

Nguyên Hanh, Nguyên Bất Quy, Mạnh Tam Thông, các vị trưởng lão cũng nhìn mà mặt mày hớn hở, từng người vuốt râu, than thở không thôi.

Chỉ có Minh Đạo Đế thở dài, vừa vui mừng lại có phần bất đắc dĩ, thầm nghĩ: "Lần này Hứa Đạo Tổ ra chiêu giúp Hi nhi tăng đạo hạnh và thực lực, là ta thiếu nợ hắn một ân tình."

Trận đại chiến này trong mắt mọi người đầy sắc thái, nhưng rơi vào mắt Bất Hủ cảnh như hắn là có thể phát hiện Hứa Ứng nhiều lần nhường nhịn.

Minh Hi Đế Tử càng đánh càng dũng mãnh, thét dài liên tục, phát động Táng hóa, tu vi thực lực lại tăng lên kinh người.

Nhưng Hứa Ứng vẫn có thể chiến đấu không phân cao thấp.

Đến bước này, rốt cuộc thì Đế Tử cũng tỉnh ngộ: "Không phải hắn không thể vượt qua ta, mà là hắn đang chỉ điểm cho ta! Hắn giữ lại chút thể diện cho ta!"

Hai người lại giao phong hơn trăm chiêu, cuối cùng Hứa Ứng cực kỳ miễn cưỡng thắng một chiêu, đánh bại Minh Hi.

Bốn phía, long tiên Thiên Tiên giới hoàn toàn yên tĩnh, không biết mất mát đến mức nào.

Sắc mặt Hứa Ứng nghiêm túc, khen: "Điện hạ thần thông hơn người, pháp lực thông thiên, tài hoa trí tuệ, không ai không kính phục. Ta chỉ may mắn thắng ngươi một chiêu, nếu đọ sức lại một lần nữa, chưa chắc ta có thể thắng được điện hạ."

Minh Hi Đế Tử nghe vậy, trong lòng khẽ động, chỉ nghe tiếng kêu của Man Không Minh vang lên bên ngoài: "Bậc thang! là bậc thang đấy!"