Chương 1952 Bỉ Ngạn Bất Hủ hàng lâm 3
Thiên thừa tướng Nguyên Hanh lại hét to lần thứ hai, đám trưởng lão long tộc tự phát động pháp bảo của mình, các loại pháp bảo bộ dáng to lớn quái dị bay ra, có cái như cốt luân, có hình như cốt dực, có đúc từ kim thạch, phía trên khắc lấy lý văn của Bỉ Ngạn.
Pháp bảo của cường giả Long Đình chính là pháp bảo của Bỉ Ngạn, uy lực cực lớn, pháp bảo được tế ra, đám người Thánh Tôn, Tổ Thần cũng không khỏi thay đổi sắc mặt.
Lục dị nhân thấy tình hình này, cũng giật nảy mình, thân hình lập tức lóe lên, biến mất không thấy gì nữa.
Long Đình có quá nhiều cường giả, nếu không sử dụng tới động uyên, pháp bảo, hắn còn có cơ hội sống sót, vận dụng pháp bảo động uyên, cho dù hắn có liên thủ với Tổ Thần cũng vô ích.
Thực lực của Long Đình thật sự quá mạnh mẽ, cường giả Bất Hủ cảnh chưa từng xuất hiện, chỉ cần những trưởng lão này cũng đủ để trấn áp bọn họ, thậm chí có thể đánh bọn họ thành bột phấn!
Ánh mắt Hứa Ứng quét về phía Minh Đạo Đế, trong lòng nghi hoặc: "Vì sao Minh Đạo Đế còn không mở miệng ngăn cản? Chẳng lẽ hắn muốn mượn cơ hội này diễu võ dương oai với ta, để ta mở mang kiến thức về thực lực chân chính của Thiên Tiên giới?"
Sắc mặt Minh Đạo Đế hờ hững.
Tình hình đáng sợ trước mắt đã tạo thành thiên địa dị biến.
Tro đạo trong lòng đất không ngừng lao ra, hóa thành đại đạo của thời đại thái cổ, Tân Thiên đạo cũng đang từ từ lớn mạnh, chống lại Thiên đạo của Bỉ Ngạn.
Núi sông địa lý của Thiên Tiên giới không ngừng biến hóa, nhật nguyệt di dời, ngân hà thay đổi, điên đảo hỗn loạn.
Dị chủng Thiên đạo chinh phạt lẫn nhau, địa thủy phong hỏa dâng trào, Thiên Tiên giới hỗn loạn tưng bừng, màu sắc trên bầu trời biến ảo bất định.
Nhưng Minh Đạo Đế phảng phất như không thấy chuyện này, vẫn đứng vững vàng trên không trung, quần áo sau lưng uốn lượn bồng bềnh, phía lưng là cả tòa Đế đô Long Đình.
Đế đô đang tỏa ra hào quang, đó là pháp bảo chứng đạo của hắn.
Bảo vật này tương liên cùng thiên địa đại đạo của toàn bộ Thiên Tiên giới, hình thành vạn luồng hào quang dồn dập đến thắng cảnh, đạo uy cường đại, khiến người ta run rẩy!
Chỉ cần Đế đô Long Đình của hắn khẽ động là có thể trấn áp Viễn Tổ, Tổ Thần, hoặc cũng có thể càn quét những trưởng lão long tộc kia.
Chỉ có điều hắn vẫn như cũ không cử động.
"Ta đã hiểu lo lắng của Minh Đạo Đế!"
Hứa Ứng đột nhiên tỉnh ngộ, "Lần này ta chiến thắng Minh Hi Đế Tử, búa bổ Hồng Ba công tử, chỉ là biểu thị cá nhân ta rất mạnh, có thể chiến thắng bọn họ. Nhưng điều này cũng không có nghĩa là Tân Đạo có thể sóng vai với người khác. Bởi vậy Minh Đạo Đế chần chờ bất định!"
Lựa chọn Hứa Ứng, trấn áp chư vị long tộc trưởng lão, chính là đối địch với Bỉ Ngạn, hắn không thể không cân nhắc phản ứng của Bỉ Ngạn, cùng với tổn thương long tộc mang đến.
Lựa chọn Bỉ Ngạn, mang ý nghĩa sớm muộn gì thu hoạch cũng có một ngày sẽ đến.
Làm Đại Đế long tộc, hắn không thể đánh cược.
Đúng lúc này, sương mù vọt tới, thời gian phảng phất như đọng lại, Cựu Đế Minh Tuân trong sương mù đi tới, đứng cùng một chỗ với Tổ Thần, Viễn Tổ.
Khóe mắt Minh Đạo Đế giật giật, đang muốn đưa ra quyết định thì đột nhiên Thương Chúc Chân Vương hiện thân, trầm giọng nói: "Bệ hạ, Bất Hủ Chân Vương Ẩn Nguyên Tử biết đệ tử Hồng Ba đã chết, sắp giáng lâm pháp giá, còn không nghênh đón?"
Thân thể Minh Đạo Đế run lên một cái, cao giọng nói: "Tất cả long tộc nghe lệnh, buông đao binh xuống, thu hồi động uyên, theo ta nghênh đón Chân Vương!"
Đông đảo trưởng lão long tộc nghe vậy thoáng chần chờ, không ít trưởng lão tự mình thu hồi động uyên và pháp bảo. Nhưng vẫn còn gần nửa số trưởng lão chưa hề thu hồi.
Minh Đạo Đế nói với Thương Chúc Chân Vương: "Đạo huynh, ngươi nói đi."
Thương Chúc Chân Vương nói: "Thu hồi động uyên và pháp bảo, chuẩn bị nghênh đón pháp giá Chân Vương của Bỉ Ngạn!"
Những trưởng lão kia nghe vậy, lúc này mới thu hồi pháp bảo cùng động uyên của mình lại.
Hứa Ứng nhìn thấy, trong lòng khẽ động: "Thế lực của Thương Chúc Chân Vương đủ để ngang hàng với Minh Đạo Đế. Xem ra Long Đình không chỉ do Minh Đạo Đế định đoạt."
Hắn khẽ nhíu mày, việc này có phần khó giải quyết.
Muốn Minh Đạo Đế từ bỏ Táng hóa toàn diện, liên thủ với Địa Tiên giới đối kháng Bỉ Ngạn, cần phải đưa ra phù văn hoặc đạo văn có thể chống lại lý văn.
Nhưng Thương Chúc Chân Vương của Thiên Tiên giới là một thế lực lớn khác, cũng là một biến số rất lớn.
"Minh Đạo Đế không ra quyết định, sẽ không thể liên thủ với chúng ta!"
Hứa Ứng mới vừa nghĩ tới đây, đột nhiên Minh Đạo Đế trầm giọng nói: "Tổ Thần, Viễn Tổ, Thánh Tôn và Hứa Đạo Tổ, là khách của Thiên Tiên giới chúng ta, hôm nay chúng ta phải nghênh đón Chân Vương của Bỉ Ngạn, không rảnh chiêu đãi khách nhân. Kính xin bốn quý khách trước rời đi."
Hứa Ứng trong lòng hơi động, biết Minh Đạo Đế vẫn chưa từ bỏ con đường mới này, chỉ có điều Bất Hủ Chân Vương giáng lâm Thiên Tiên giới, vượt qua suy nghĩ khác của hắn.