Chương 1955 Chứng đạo 3
Thiên đạo của Nhân Gian giới, Thiên đạo của Thiên Tiên giới đều có thể đối kháng với ảnh hưởng của Thiên đạo mà Thúy Nham mang tới. Lấy Thiên đạo làm cơ sở để cải tiến phù văn, tuy rằng vẫn không sánh được với lý văn của Bỉ Ngạn, nhưng tình huống ba khối Thúy Nham diệt tuyệt Tam giới đừng hòng xuất hiện trở lại!
Hơn nữa, cải tiến phù văn, cấu trúc cơ sở càng mạnh thì thực lực của bọn họ cũng sẽ mạnh hơn, sau đó đối phó với khách tới từ Bỉ Ngạn sẽ càng nắm chắc phần thắng hơn!
Ánh mắt mọi người dừng trên người Tổ Thần, bây giờ chỉ có Tổ Thần mới có thể nắm giữ Thiên đạo của Nhân Gian giới và Thiên Tiên giới, có thể khiến đạo văn phù văn long văn tiến thêm một bước hay không là phải xem bọn họ nghiên cứu Tổ Thần có thể nghiên cứu triệt để hay không.
Tổ Thần cười nói: "Các vị đạo hữu, chúng ta có nên tìm một nơi yên tĩnh không?"
Minh Tuân Đế nói: "Ta biết phụ cận đây có một tòa cổ thành bị chôn vùi dưới đất."
Hứa Ứng nói: "Chúng ta đi vào trong đó trước, tranh thủ nghiên cứu thấu triệt Thiên đạo của Tổ Thần!"
Quanh người Minh Tuân Đế tuôn ra sương mù, mang theo mọi người chìm vào lòng đất, xâm nhập sâu vào trong ngàn dặm, tìm kiếm tòa Tiên thành long tộc cổ xưa kia.
Không bao lâu sau bọn họ tiến vào trong thành. Thiên đạo của Minh Tuân Đế không đủ để hóa tro đạo thành thiên địa đại đạo, hơi thả lỏng một chút, thiên địa đại đạo lại biến thành tro đạo.
Thế nhưng khí tức Tổ Thần tỏa ra, thiên địa đại đạo bốn phía là dồn dập sống lại.
Trong tòa thành cổ này có rất nhiều đại cao thủ long tộc, từng người tế lên Đạo cảnh của mình chống cự ăn mòn của Thúy Nham, cuối cùng Đạo cảnh cũng hình thành hóa thạch tro đạo.
Nhưng khi Tổ Thần khôi phục thiên địa đại đạo này, những Đạo cảnh ưu mỹ này cũng khôi phục theo, hình thành tầng tầng lớp lớp chư thiên, úp ngược trên long thành.
Long thành cũng khôi phục tươi sáng, phảng phất lại trở về khoảng thời gian ngàn vạn năm về trước, về thời huy hoàng của long tộc.
Nhưng long thành đã trống không, những long tộc đã chết kia không thể quay về được nữa.
Bọn họ ở lại long thành này, Tổ Thần hiện ra chân thân nguyên thần rộng lớn, mặc kệ bọn họ nghiên cứu. Hắn là nguyên thần của vũ trụ, là Tiên Thiên thần linh, là Thiên đạo hóa thân của tam giới, thế nhưng yêu cầu chính mình viết ra Thiên đạo, hắn cũng không cách nào làm được.
Đạo không thể nói.
Đạo có thể nói ra không phải là đạo chân chính.
Đồng dạng, chính hắn cũng không cách nào nghiên cứu bản thân.
Chỉ cóđám người Hứa Ứng, Thánh Tôn nghiên cứu Thiên đạo ẩn chứa trong người hắn, hóa thành cấu trúc phù văn cơ sở nhất, mới có thể đẩy mạnh cấu trúc đại đạo tiếp tục diễn biến.
Đầu tiên mọi người tự mình nghiên cứu, sau đó tập hợp lại với nhau, đối chiếu lẫn nhau, nhưng lại phát hiện phương hướng nghiên cứu của bọn họ không giống nhau.
Đại long Viễn Tổ và Minh Tuân Đế đi theo con đường long văn, Thánh Tôn đi theo con đường phù văn.
Hứa Ứng học tạp nham nhất, đạo văn phù văn và long văn đều hiểu một ít, thế là lúc phiên dịch thì thuận cái nào dùng cái đó.
Về phần Minh Mạn công chúa, tuy cũng đang nghiên cứu Tổ Thần, thế nhưng nghiên cứu một lát là phát hiện gốc gác của mình thật sự nông cạn, dứt khoát từ bỏ tu luyện.
Viễn Tổ uyên bác nhất, Minh Tuân Cựu Đế là Đại Đế đời trước, cường giả Bất Hủ cảnh, Thánh Tôn là người uyên bác nhất đương đại, nhưng luận về Thiên đạo, ba người bọn họ đều không bằng Hứa Ứng.
Hứa Ứng mới là người thấu triệt nhất đối với Thiên đạo, từ lúc độ thiên kiếp ở Nhân Gian giới, y đã không ngừng độ kiếp, bị Tử Tiêu Kiếp Lôi bổ không biết bao nhiêu lần, dùng cái này để nghiên cứu Thiên đạo tam giới. Thậm chí vì vậy mà y học tập được rất nhiều ảo diệu của cả Thiên đạo Bỉ Ngạn.
Lần nghiên cứu Tổ Thần này, đối với y mà nói càng là quen việc dễ làm.
Sở học của y hỗn tạp nhất, nhưng cũng tiến triển nhanh nhất, nhanh chóng sắp xếp xong Tân Thiên đạo của Thiên Tiên giới và Nhân Gian giới.
Hứa Ứng thấy Viễn Tổ, Minh Tuân Đế và Thánh Tôn còn đang bận rộn, thế là tự mình chỉnh lý ra các loại phù văn, đạo văn và long văn Thiên đạo in dấu trên không trung, phỏng đoán từng cái một.
Đột nhiên, bản thân y Táng hóa, phát động đạo khóc, ý đồ ăn mòn những phù văn đạo văn và long văn này.
Nhưng mà, những phù văn ấn ký trên không trung này vẫn không nhúc nhích tí nào, vẫn chưa hóa thành tro bụi.
Hứa Ứng lộ vẻ hài lòng, lẩm bẩm: "Thiên đạo hai giới Thiên Tiên và Nhân Gian, có thể đối kháng Thiên đạo do Thúy Nham hình thành, sắp xếp ra những phù văn đạo văn và long văn này từ trong Thiên đạo, là đủ để đối phó với tập kích của Thúy Nham, có thể làm không bị Táng hóa. Cứ như vậy, chắc Minh Đạo Đế có thể quyết định được rồi?"
Viễn Tổ, Minh Tuân Đế và Thánh Tôn bị đạo khóc thức tỉnh, dồn dập đến xem phù văn mà Hứa Ứng khắc lên. Hứa Ứng thấy thế lần lượt dùng phù văn, long văn, khắc cho mỗi người một phần.