Chương 1964 Từng nghe đến Tru Tiên kiếm chưa? 1
Hắn không chút nghĩ ngợi lùi về sau, nhìn thấy cánh tay của chính mình như là một mảnh thế giới được mở ra chư thiên, hóa thành năng lượng thuần túy, biến thành cảnh tượng tráng lệ nhật nguyệt sơn hà!
Một lát sau, thế giới chư thiên nhật nguyệt sơn hà hóa thành những tiếng gào thét lao về phía mình, uy thế mạnh mẽ, cương mãnh tới mức hắn chưa từng thấy qua!
Hứa Ứng đánh ra một quyền này, chính là pháp môn thứ hai của Bất Hủ Bát Pháp, Chư Thiên!
Cánh tay của dị nhân kia bị chém lìa, biến thành một bộ phận của đòn thế tiếp theo, phát huy uy thế của Chư Thiên!
Dị nhân kia nâng cánh tay khác lên ngăn cản, xu hướng suy sụp càng thêm rõ ràng, bị đánh miệng phun máu tươi, bay ngược ra sau, chợt bị một chiêu Long Vũ biến thành đại long linh quang, đánh vào trong cơ thể!
Mấy tên dị nhân khác thấy hắn không ổn, cuống quít nghênh đón, còn chưa tới gần đã thấy trên mặt dị nhân kia lộ vẻ đau đớn, nguyên thần thân thể ầm ầm nổ tung!
Hứa Ứng nghênh đón một tên dị nhân, Tru Tiên, Vạn Đạo, Tuế Nguyệt, ba chiêu liên tiếp, tên dị nhân kia chỉ có thể liên tục bại lui, lại đi vào vết xe đổ của tên dị nhân vừa rồi!
Những dị nhân khác vội vàng giết tới, mọi người hợp lực vây công Hứa Ứng, Hứa Ứng đón dndáh trái phải, Võ Đạo Cực Ý bạo phát, đồng thời nghênh chiến tất cả dị nhân, giết đến long trời lở đất!
Y đã đột phá tới cảnh giới Chí Tôn, đây là lần đầu tiên vận dụng toàn lực, thiên địa đại đạo được khắc dấu trong động uyên gần như sôi trào, khiến sức chiến đấu của y càng ngày càng mạnh mẽ!
Mấy tên dị nhân kia cảm thấy tu vi thực lực của y không vượt quá mình, nhưng hết lần này tới lần khác thần thông của đối phương uy lực càng ngày càng mạnh, trong lòng không khỏi thất kinh.
Đúng lúc này, cường giả long tộc đuổi giết đến, Hứa Ứng thấy thế, đột nhiên phát động thần thông Luân Hồi, mấy tên dị nhân kia đều bị nhốt trong Luân Hồi, không ngừng rơi xuống, đánh giết với từng bản thân.
Đông đảo trưởng lão long tộc giết tới, vội vàng đánh vỡ luân hồi, cứu vị dị nhân này ra.
Đám người dị nhân nghi hoặc không thôi, ngẩng đầu nhìn lại, đã thấy Hứa Ứng cùng Lục dị nhân không cánh mà bay, không biết tung tích.
Sắc mặt bọn hắn xám xịt, bọn hắn là Thánh tộc Bỉ Ngạn, lần này hàng lâm địa phương man hoang Thiên Tiên giới, tất nhiên địa vtiên gia bất phàm, một thần thông của mình cũng có thể khiến man di quỳ bái.
Nhưng không nghĩ tới, đầu tiên là sư huynh bị giết, sư phụ bị tập kích, hiện tại ngay cả bọn họ cũng gặp phải một cao thủ cực kỳ đáng sợ, suýt nữa vây bọn họ vào trong luân hồi!
Một vị trưởng lão long tộc quan sát sắc mặt, biết rõ những dị nhân công tử này khó xử, nói: "Chư vị công tử yên tâm, Thương Chúc Chân Vương đã đuổi kịp, chắc chắn hai tên này có chạy trời cũng không khỏi nắng rồi!"
Hứa Ứng như một luồng khói xanh tốc độ cực nhanh, đuổi theo Lục dị nhân.
Tốc độ Lục dị nhân cũng cực nhanh, muốn đuổi theo hắn cũng không dễ dàng, có điều thương thế của hắn thực sự quá nặng. Hắn đánh lén Ẩn Nguyên Tử, cố nhiên khiến trọng thương Ẩn Nguyên Tử, nhưng cũng bị Ẩn Nguyên Tử phản kích. Có thể kiên trì đến bây giờ quả thực không dễ.
Bỗng nhiên, thân hình Lục dị nhân biến mất.
Hứa Ứng dừng lại, nhìn chung quanh, cười lạnh nói: "Lục đạo hữu, thứ ngươi học, ta cũng đều học qua. Chiêu thần thông này của ngươi không gạt được ta!"
Y dừng lại dưới chân, lập tức bốn phía trở nên vô cùng âm trầm, lại tiến vào cõi âm Thiên Tiên giới.
Lục dị nhân đứng cách đó không xa, sắc mặt ảm đạm, cười nói: "Chưa từng nghĩ tới, ta lại chết trong tay long tộc. Mà thôi, chết trong tay ngươi vẫn tốt hơn chết trong tay tộc nhân."
Hứa Ứng giờ là đầu rồng thân người, Lục dị nhân cũng nhìn không ra hắn lại là Hứa Ứng, ngộ nhận hắn thành cao thủ long tộc.
Hứa Ứng đang muốn tản long văn đi, hiện ra chân thân, đột nhiên Cõi âm Thiên Tiên giới rung chuyển kịch liệt, bầu trời tối tăm mờ mịt kia đột nhiên bị lợi trảo xé ra, từng đầu rồng cực lớn dồn dập chen vào bầu trời bị xé rách!
"Lục dị nhân, ngươi lại dám đánh lén Chân Vương, chỉ có đường chết!"
Thân thể khổng lồ của Thương Chúc Chân Vương chen vào cõi âm, khí tức nặng nề vô biên, nhìn chung quanh một vòng, kinh ngạc nhìn Hứa Ứng, kinh ngạc nói: "Không ngờ còn có một thiếu niên long tộc đuổi theo đến đây. Thiếu niên, ngươi... Ngươi là Viễn Tổ?"
Hắn không khỏi hoảng sợ, phát giác được khí tức Viễn Tổ từ trên người Hứa Ứng.
Hứa Ứng cười ha ha nói: "Không sai, ta chính là Viễn Tổ! Nghiệt chướng, còn không mau cút đi?"
Thương Chúc Chân Vương quan sát y từ trên xuống dưới, đột nhiên cười nói: "Nguy hiểm thật, thiếu chút nữa bị ngươi lừa qua. Đúng là ngươi có khí tức của Viễn Tổ, nhưng khí tức Viễn Tổ của ngươi không giống với tức của Viễn Tổ ta! Rốt cuộc ngươi là người phương nào? Mau hiện chân thân!"
Hứa Ứng mỉm cười, tản long văn đi, khôi phục chân thân, cười nói: "Ta và Viễn Tổ của ngươi là huynh đệ, ngươi gọi ta là Viễn Tổ cũng được."