← Quay lại trang sách

Chương 1966 Từng nghe đến Tru Tiên kiếm chưa? 3

Cõi âm của Thiên Tiên giới tuy âm u nhưng không có bao nhiêu quỷ hồn, chỉ có vài long tộc lẻ tẻ đã chết, bị dư âm chiến đấu của ba người làm thức giấc, ngẩng đầu nhìn lên.

Nơi này chưa ngưng tụ thần lực, không cách nào hình thành thần linh.

Bọn họ đang chém giết trong cõi âm vô ngần này, triển khai toàn bộ thần thông không hề e ngại gì cả, không cần lo lắng sẽ tạo nên bao nhiêu tàn phá với ngoại giới.

"Lục đạo huynh, còn có thể tái chiến không?" Ánh mắt Hứa Ứng nhìn vào người Thương Chúc Chân Vương, dò hỏi.

Lục dị nhân lau máu nơi khóe miệng, cười ha har nói: "Thử một lần!"

Hắn phát động tu vi còn sót lại, đánh về phía Thương Chúc Chân Vương, Hứa Ứng theo sát phía sau nhưng thần thông phát sau mà đến trước, một đòn thần thông Tuế Nguyệt, dòng sông dài từ trong hư không chảy ra, ngăn thần thông của Thương Chúc Chân Vương.

Lục dị nhân thuận thế nhảy lên một cái, Thương Chúc Chân Vương trở tay không kịp, không ngờ bị hắn nắm được lỗ hổng, lại chém rơi một cái đầu lâu.

Thương Chúc giận dữ, đang muốn giết hắn, Hứa Ứng phi thân đánh tới, phát động thần thông Luân Hồi vây khốn Thương Chúc Chân Vương, chỉ thấy luân hồi bị đánh cho nổ tung, Thương Chúc Chân Vương từ đó giết ra, hóa thành nam tử sáu đầu, song chưởng đẩy về phía trước.

Hứa Ứng giơ tay thi triển Vạn Đạo đón đỡ, chưởng lực hai người va chạm, Hứa Ứng hét lớn, Nhất Khí Hóa Tam Thanh, phía sau hiển hiện ba tên Hứa Ứng, mỗi người giơ bàn tay ra, đặt trên hậu tâm của y.

Nhưng dưới áp bách từ man lực của Thương Chúc, y vẫn đứng không vững, trượt về phía sau.

Cả sáu cái đầu Thương Chúc đều tự phát động thần thông, oanh kích về phía Hứa Ứng. nguyên thần Tam Thanh sau lưng Hứa Ứng bay lên, đón đỡ sáu luồng thần thông này, bị đánh đến nổ đùng đùng.

Quả Chuông bay trở về, vẫn lơ lửng trên đỉnh đầu Hứa Ứng, dốc toàn lực điều động động uyên, đối cứng với thần thông Thương Chúc.

Lục dị nhân áp chế thương thế đánh tới, hai tay Thương Chúc đồng thời nghênh chiến, sáu cái đầu trái phải hành động, ba người liên tục đại chiến mấy trăm vạn dặm, tàn phá cõi âm đến khó có thể nhìn ra địa lý ban đầu.

Đột nhiên, Lục dị nhân phun ra một ngụm máu lớn, ngã xuống, thương thế khó áp chế, rốt cuộc bạo phát ra.

Nếu hắn không thể kịp thời cứu trị, trấn áp thương thế, chắc chắn thân tử đạo tiêu!

Không có hắn kiềm chế, áp lực trên người Hứa Ứng lập tức tăng mạnh, đột nhiên lại một tiếng vang rất lớn, Quả Chuông bị đánh đến cơ hồ nổ tung, bị hất bay ra xa.

Hứa Ứng một mình nghênh chiến Thương Chúc, chưa được mấy hiệp là bị đánh bay ngược ra sau, một tiếng ầm vang đập sập núi non cõi âm.

Y vừa mới đứng dậy, lập tức bị một quyền của Thương Chúc Chân Vương xông tới đánh vào trên người, chấn cho đoạn sơn phía sau nát bấy.

Hứa Ứng phun máu, mềm nhũn ngã xuống.

Thương Chúc Chân Vương hừ một tiếng, lại thấy Hứa Ứng đứng lên.

"Thái Thượng đạo quả thật mạnh mẽ."

Thương Chúc Chân Vương đưa tay bắt lấy cổ Hứa Ứng, nắm chặt nắm đấm, cười nói: "Nhưng Kim Thân được tu thành từ Thái Thượng đạo của ngươi có thể đỡ được mấy quyền của ta?"

"Chậm đã!"

Sắc mặt Hứa Ứng kỳ quái, đột nhiên nói: "Thương Chúc Chân Vương, ngươi đã từng nghe nói đến Tru Tiên kiếm chưa?"

Thương Chúc Chân Vương lắc đầu, nắm đấm đột nhiên đập về phía Hứa Ứng, cười lạnh nói: "Chưa từng nghe nói qua!"

"Bây giờ ngươi nghe nói rồi đấy!"

Hứa Ứng cao giọng nói: "Kiếm gia, còn không mau hiện thân!"

"Ầm ầm!"

Quyền này của Thương Chúc Chân Vương đánh xuống, cùng lúc đó một thanh cự kiếm đỉnh thiên lập địa đâm thủng cõi âm Thiên Tiên giới, mang theo kiếm khí vô biên hàng lâm, sát khí cùng tử ý ngập trời lập tức lấp đầy cõi âm này!

"Choang —— "

Kiếm quang chiếu sáng toàn bộ cõi âm, đột nhiên Thương Chúc Chân Vương sởn cả tóc gáy, không hề nghĩ ngợi đánh quyền này về phía Tru Tiên tàn kiếm đang đâm tới!

"Không tốt!"

Hắn vừa thấy rõ hình thái của Tru Tiên tàn kiếm, lập tức biết không ổn, chỉ thấy thanh kiếm kia hiện ra màu xanh biếc, rõ ràng là dị bảo mà chỉ Chân Vương của Bỉ Ngạn mới có thể khống chế!

Quyền này nghênh đón mũi kiếm, Thương Chúc Chân Vương chứng kiến tình hình từng đầu ngón tay mình dứt ra.

Kiếm này tuy không phải là chí bảo Bất Hủ, nhưng lại được luyện chế từ Thúy Nham, nắm giữ đặc tính của chí bảo Bất Hủ của Bỉ Ngạn.

Thân thể Thương Chúc Chân Vương rầm rầm lay động, từng khối lân phiến bay ra, rung động leng keng va chạm vào thân kiếm, va lệch một kiếm này.

Đúng lúc này, tay kia của hắn bộc phát một luồng đại lực, Hứa Ứng thoát khỏi bàn tay hắn, đột nhiên nhảy lên, mang theo Tru Tiên tàn kiếm nhanh chóng thu nhỏ xoay người rơi xuống đất!

"Keng keng keng!"

Hứa Ứng múa kiếm như bay, kiếm quang xuất quỷ nhập thần, chiêu nào chiêu nấy không rời khỏi Thương Chúc Chân Vương, Thương Chúc Chân Vương nhanh chóng lui về phía sau, trong miệng vang lên tiếng long gầm thét không dứt bên tai.

Lúc hắn lui ra ngoài ba ngàn dặm, một cái đầu đột nhiên rụng ra.

Lùi khỏi vạn dặm, một cái đầu khác vô thanh vô tức bay lên.