Chương 1985 Phản tặc xưng đế 1
Quả Chuông nói: "Pháp bảo tu chân của chúng ta, việc thứ nhất là phải tìm một vị túc chủ thượng giai, mượn động uyên của hắn để tu hành... Tên này không được, tên này là ký chủ của ta, không thể cho ngươi dùng, ta nhìn hắn từ nhỏ ta đến lớn... dập đầu thêm một cái cũng không được... Thôi được rồi, ai bảo ta đánh không lại ngươi, cho ngươi mượn một nửa ký chủ là được. Có điều, ngươi phải giúp ta lấy một khối Thúy Nham..."
Cường giả long tộc ở Thiên Tiên giới đã đả thông non nửa đường nối thiên địa, giảm bớt rất nhiều ngày, thuyền lầu xanh biếc chậm rãi tiến lên, hơn mười ngày sau, bọn họ nhìn thấy một thuyền lầu màu xanh biếc khác cũng tiến vào khu vực ngưng kết, chạy tới bên này.
Song phương gặp gỡ, trên Thúy Nham thuyền lầu chính là đám người phế vật Thanh Huyền, Lữ Đạo Tôn, Liễu Quán Nhất, Yêu Tổ đã tàn tật, ngoại trừ mấy khuôn mặt quen thuộc này, còn có mấy khuôn mặt mới Vi Tự, Tế Giác, Kim Hà, Ninh Trọng, Lâu Minh Ngọc.
Hứa Ứng thấy Tiểu Thiên Tôn và phụ thân Hứa Tĩnh cũng ở trên thuyền, không khỏi kinh ngạc vạn phần, quan sát tỉ mỉ mới phát hiện bọn họ cũng đã đột phá đến Chí Tôn cảnh.
"Cơ sở không vững, đất rung núi chuyển. Bọn họ nóng lòng đột phá làm gì?" Hứa Ứng không khỏi lắc đầu.
Tiểu Thiên Tôn và Hứa Tĩnh đều có thiên phú chứng đạo Chí Tôn, đương nhiên tư chất Hứa Tĩnh kém hơn một chút, dù sao Hứa Ứng cũng đi theo mẹ, tư chất và ngộ tính di truyền của Lan Tố Anh cũng nhiều hơn một chút.
Chắc bọn họ chịu áp lực từ Long Đình Thiên Tiên giới nên mới đột phá. Có điều đột phá như thế, về mặt căn cơ chắc chắn có phần không vững chắc, ảnh hưởng tới tiến cảnh tu vi.
Hai chiếc thuyền lại gần nhau, Hứa Ứng lập tức đi tới bên cạnh Tiểu Thiên Tôn và Hứa Tĩnh, cẩn thận kiểm tra cảnh giới tu vi của bọn hắn, lại phát hiện cảnh giới của bọn họ không bất ổn, ngược lại rất vững vàng.
Hắn lại đi kiểm tra đám người Kim Hà Kiếm Quân, Ninh Trọng, tu vi cũng cực kỳ hùng hậu, cực kỳ kinh người!
Hứa Tĩnh cảm khái nói: "Nếu không có Vị Ương phá giải Bất Hủ huyền công trên Thúy Nham, chúng ta khó mà tu thành Chí Tôn cảnh."
Trước đây hắn có một động uyên Doanh Châu, tu thành Tiên Quân, Thiên Quân, lại có thê tử Lan Tố Anh cung cấp Đạo quả, bởi vậy mới tu thành Đạo quả, hiện tại lại được Nguyên Vị Ương phiên dịch Bất Hủ huyền công, thuận lợi đột phá Chí Tôn cảnh.
Nghĩ lại nửa đời này, Hứa Tĩnh cũng không khỏi thổn thức không thôi.
Yêu Tổ thấp hơn quá nửa so với trước, chỉ đến đùi Hứa Ứng, tìm tòi trên thuyền, ngửa đầu quan sát mọi người, đột nhiên khóc lớn nói: " Viễn Tổ, mất rồi sao?"
Mặc dù hắn và đại long Viễn Tổ không có bao nhiêu tình cảm, thế nhưng gần đây người chết thực sự quá nhiều, dù là tồn tại cổ xưa bực cỡ hắn cũng không kiên trì được, khó nén nổi bi thương.
Tổ Thần vội vàng nói: "Viễn Tổ vẫn đang yên lành, lần này may có Hứa Đạo Tổ mới chuyển nguy thành an. Viễn Tổ muốn ở lại Long Đình, truyền thụ long văn mới của long tộc nên không có đi theo. Tang đạo hữu, không nên khóc, tránh kẻo các tiểu bối chê cười."
Nghe hắn nói như vậy, Yêu Tổ lại không nhịn được lệ rơi như mưa, nức nở nói: "Rất nhiều người đều đã chết cả rồi, không thể sống sót trở về!"
Hứa Ứng nhìn lại trên thuyền, Lục Tôn Thập Nhị Diệu thiếu đi quá nửa, Tử Vi Hậu Chủ cũng không thấy bóng dáng.
"Hạo Thương Đế đã tàn phế, không đánh nổi nữa, giờ được mai táng ở Tử Vi Càn Sơn." Yêu Tổ nói với hắn.
Trong lòng Hứa Ứng khẽ run rẩy, hai chiếc thuyền trở về Địa Tiên giới, hắn không trực tiếp tới Tổ Đình Thiên đạo mà tới Tổ Đình Tử Vi trước.
Nam Tử Ngôn đến nghênh đón, nói: "Sư tôn chôn ở Càn Sơn Hạo Thương Đế Lăng, không tiếp khách."
Hứa Ứng giả vờ giận dữ nói: "Ngay cả ta cũng không gặp? Ta là khách sao? Ta tới Tử Vi các ngươi cũng giống như đi vào nhà mình vậy!"
Nam Tử Ngôn nói: "Thái Hạo, Thiếu Hạo, Hạo Anh, Hạo Hồng Tứ Đế, tàn hồn đã hoàn toàn tan biến. Thương thế của sư tôn cũng rất nặng, đoạn tuyệt tất cả suy nghĩ, tình nguyện nằm trong quan tài. Bây giờ thi thể Hạo Thiên Đế trở về, người nói nhân tộc Lục Đế không thể thiếu người được, cho nên tự phong ấn bản thân, bây giờ không đi ra nữa."
Hứa Ứng nghe vậy đi tới trước Đế Lăng của Hạo Thương Đế, muốn vào lăng mộ bái kiến vị cố nhân này, chần chờ một lát rồi lại dừng bước.
Y dâng lên mấy nén nhang cho Hạo Thương Đế, bái lạy, ngồi ở bên ngoài lăng mộ, nói những chuyện mình trải qua ở Thiên Tiên giới, lải nhải mãi một hồi lâu, cuối cùng mới nói xong.
"Đạo huynh, ngươi không ra gặp ta cũng không sao, chuyện ở Thiên Tiên giới ta đã giải quyết xong. Ngươi không cần lo lắng, dưỡng thương cho tốt."
Y không tiến vào trong Đế Lăng kiểm tra xem Tử Vi Hậu Chủ có tàn phế hay không, hay là bị cường giả long tộc đánh cho tàn hồn lụi tàn.
Dù sao cũng phải lưu lại một ít hi vọng, cho những người còn sống trên nhân thế.