← Quay lại trang sách

Chương 1988 Uyên Hải, động uyên thập trọng 1

Sắc mặt Minh Mạn công chúa trắng bệch, kinh ngạc nói: "Như vậy làm sao đánh thắng được?"

Quả Chuông có phần hả hê nói: "Nguyên Vị Ương là số ít người có thể đuổi kịp bước chân A Ứng, ngươi đã tới chậm, chỉ có thể làm thiếp."

Minh Mạn công chúa nhấp nháy mắt, cười nói: "Bây giờ sư phụ đang đánh sư nương, không khéo sư phụ cảm thấy ta tốt, nói không chừng còn muốn đẩy ta lên chính thất!"

Quả Chuông không biết trong đầu cô nàng này chứa suy nghĩ kỳ quái gì, lặng lẽ đụng vào Tru Tiên tàn kiếm, ra hiệu nó nhanh chóng động thủ.

Tru Tiên tàn kiếm lung lay hai bên, truyền âm nói: "Không có ai tế lên, ta không cắt được Thúy Nham."

Quả Chuông đành kiên nhẫn chờ đợi, thầm nghĩ: "Sao Thất gia và Kim gia sao không tới? Nếu bọn họ cũng ở đây thì có phải náo nhiệt không."

Nguyên Vị Ương gặp nguy không loạn, quát lên một tiếng, hai tay đột nhiên vẽ một vòng tròn lớn ra phía ngoài, bốn phía thời không chấn động bài xích, trong khoảnh khắc ngưng tụ thành một khối thời không.

Lúc này vô số hư ảnh Hứa Ứng trên không trung lập tức bị nghiền nát biến mất, tinh thần Võ Đạo cũng bị phá hủy!

Nguyên Vị Ương đánh ra một chưởng, sau lưng đột nhiên huyền hoàng chi khí lưu động, hóa thành dòng nước cuồn cuộn đánh tới, một dòng sông thời gian chảy xiết gào thét, cọ rửa Hứa Ứng!

"Vị Ương, Chí Tôn có thể nhảy ra thời gian, môn thần thông này của nàng không làm gì được ta."

Hứa Ứng đứng giữa không trung, mỉm cười, chỉ thấy dòng sông thời gian kia đánh thẳng tới, lại lao nhanh qua từ dưới chân y. Đột nhiên trong sông dài lần lượt từng cái Nguyên Vị Ương giết ra, ống tay áo phấp phới, phảng phất như phi tiên, tấn công về phía Hứa Ứng!

Chiêu này ngoài dự liệu của Hứa Ứng, y vội vàng ra tay ngăn cản, nhưng ngăn không được nhiều Nguyên Vị Ương như vậy, bị đánh sâu vào trong thời gian.

Ống tay áo của chân thân Nguyên Vị Ương phất qua, chỉ thấy dòng sông thời gian kia theo đó múa lượn, là muốn ngưng kết thành một phong ấn thời gian, nhưng vào lúc này, Hứa Ứng đánh nát thời gian, một bàn tay lớn từ trong dòng sông bị nghiền nát bay ra, va chạm với ống tay áo đang múa lượn của cô.

Nguyên Vị Ương không chịu được, Hỗn Nguyên động uyên sau lưng cũng bị áp chế dừng lại, kinh hô một tiếng, bay rớt ra ngoài.

Hứa Ứng từ trong thời gian bay ra, nhẹ nhàng như kinh hồng, đỡ lấy cô.

Nguyên Vị Ương vội vàng thoát khỏi vòng tay y, nói nhỏ: "Xung quanh có người!"

Hứa Ứng cười ha hả, lưu luyến nắm lấy bàn tay mềm mại của cô. Nguyên Vị Ương rút tay ra, nhưng chỉ được một nửa, Hứa Ứng còn nhẹ nhàng nắm lấy đầu ngón tay cô.

Nguyên Vị Ương không đánh nữa, nghiêng người đáp xuống đi tới Thúy Nham bên cạnh.

Minh Mạn công chúa vội vàng tiến lên, bái nói: "Đệ tử Minh Mạn, bái kiến sư nương!"

Thần thái Nguyên Vị Ương không thay đổi, cười nói: "Ngươi là đệ tử A Ứng thu nhận? Ngươi là long tộc? Ngẩng đầu lên."

Minh Mạn công chúa ngẩng đầu, nhìn lên trên, đợi thấy rõ khuôn mặt Nguyên Vị Ương, thầm nghĩ: "Tuy sư nương trông rất đẹp, nhưng ta là mỹ nhân dị vực, còn có thể hóa thành long nữ. Chắc chắn sư phụ sẽ thích. Cha ta nói, nam nhân đều càng thương người nhỏ hơn."

Minh Đạo Đế có hơn ba ngàn dòng dõi, phi tần trong hậu cung nhiều vô số kể, Minh Mạn công chúa mưa dầm thấm đất, không cảm thấy loại suy nghĩ này của mình có gì không ổn.

Nguyên Vị Ương cười nói: "Trông tinh quái đó, đứng lên đi."

Minh Mạn công chúa vội vàng đứng dậy, đứng bên cạnh Hứa Ứng, suy nghĩ một chút, lại vòng qua bên cạnh Nguyên Vị Ương.

Nguyên Vị Ương có phần tán thưởng cô nàng này, nói nhỏ: "Sư nương có một chiếc thuyền lớn, ngươi tu hành trước đi, ngày khác dẫn ngươi đi thuyền, ngắm phong cảnh Địa Tiên giới."

Minh Mạn công chúa vâng dạ.

Hứa Ứng thúc dục thần thức, truyền âm các nơi trong Địa Tiên giới: "Ta là Hứa Ứng Hứa Đạo Tổ, truyền pháp ở Tổ Đình Thiên Đạo, người hữu duyên mau đến."

Qua mấy ngày, liên tục có cao thủ nghe tin đến đây. Nam Tử Ngôn sớm đã được mời, là người đầu tiên chạy tới. Ngoan Thất, Kim Bất Di cũng nhanh chóng chạy tới, không ngờ Tà Kim Tiên Tiêu Lan Sơn cũng tới sớm, khiến Hứa Ứng có phần kinh ngạc.

Sau cái chết của Tiên Đế Mạnh Sơn Minh, hiện nay Tiên Đình vẫn luôn trong trạng thái vô chủ, vị trí Tiên Đế để không, Cửu Thiên Cửu Đế cũng lần lượt chuyển tu Tân Tiên Đạo, giờ phút này cũng đều nghe tin đến đây.

Trong đó còn có không ít người quen cũ, khiến cho Tổ Đình Thiên đạo cực kỳ náo nhiệt.

"Thất gia, Thất gia! Ta nhận được một đồ đệ!"

Quả Chuông gọi Ngoan Thất lại, hưng phấn bay tới, kêu lên: "Ta bảo nó đến bái ngươi!"

Ngoan Thất hóa thành một thiếu niên mập mạp, dẫn theo người nhà đến, theo sau là mấy con tiểu ngoan xà, dồn dập thò đầu ra phía sau y, tò mò quan sát Quả Chuông.

Tru Tiên kiếm bay tới, thấy tình hình này đang định bái lạy, Quả Chuông vội vàng ngăn lại, keng một tiếng, lại bị kiếm khí vô hình chém thành hai khúc.

"Cái này không cần lạy."