← Quay lại trang sách

Chương 1996 Hồng nguyên sơ khai, tam giới hiển hiện 2

Tòa động uyên này không phải chuyện đùa, nếu như động uyên vận chuyển, trong đó nhất định là các loại đại đạo biến hóa không ngừng, cảnh tượng bên trong động uyên cũng đang không ngừng lưu chuyển."

Hứa Ứng nhớ tới câu nói chân truyền Thái Nhất kia, trong lòng âm thầm tiếc nuối, nói: "Nếu chủ nhân tòa động uyên này còn sống, chúng ta đứng ở chỗ này là có thể tìm hiểu ra tất cả ảo diệu của Thái Nhất chân truyền."

Trên một chiếc thuyền lầu khác, đám người Minh Đạo Đế cũng đang quan sát bốn phía, phát hiện ra ảo diệu của nơi này. Đáng tiếc là chủ nhân động uyên đã chết, động uyên cũng không còn hoạt động, không cách nào nhìn thấy cảnh tượng tráng lệ khi động uyên thập trọng khởi động.

Hai chiếc thuyền không nhanh không chậm tiến lên, tìm kiếm có phát hiện gì khác không.

Có điều Viễn Tổ sinh sống ở chỗ này không biết bao nhiêu vạn năm, có thể thấy cho dù có di tích tiền sử gì, cũng sớm bị hắn đào ra rồi.

Hứa Ứng trong lòng hơi động, đột nhiên thông qua đường hầm linh quang trong thức hải liên hệ với Viễn Tổ, nói: "Long gia, ngươi đưa Uyên Hải về không gian chỗ ban đầu đi!"

Sau một lát, Uyên Hải đột nhiên chấn động kịch liệt, các loại đạo lực trong Uyên Hải đột nhiên tỏa hào quang, uy lực bộc phát, cơ hồ lật tung hai chiếc thuyền lầu!

Mọi người vội vàng ổn định thuyền, lắc lư không ngớt trong đại dương đạo lực khủng bố này, bọn họ đều thi triển thủ đoạn chống lại xung kích của đạo lực, phiêu bạt trong Uyên Hải mênh mông bát ngát này!

Một vị trưởng lão long tộc nhìn thấy một cơn sóng lớn đánh tới, vội vàng thúc giục thần thông ngăn cản, thần thông của ông ta tinh diệu tuyệt luân, chính là thần thông sát phạt của Bỉ Ngạn, uy lực kinh người, giống như một luồng đao quang nghênh đón sóng biển.

Minh Đạo Đế vội vàng quát: "Không được trực tiếp va chạm với đạo lực của Uyên Hải!"

"Ầm!"

Trong nháy mắt khi sóng biển va chạm với thần thông của vị trưởng lão kia, chỉ thấy máu thịt của vị trưởng lão kia bay ngược về sau, chỉ còn dư lại bộ xương đứng nguyên tại chỗ!

Mọi người sợ hãi.

"Tất cả mọi người, cố gắng hết sức phát động thuyền lầu, tránh những đạo lực này!"

Minh Đạo Đế dốc hết khả năng, vận pháp lực gia trì thuyền lầu của bản thân, thuyền lầu qua lại trong từng luồng đạo lực uy năng không thể tưởng tượng nổi, những núi cao biển mây, biển sao, toàn bộ đều biến thành thần thông trí mạng!

Bọn họ xuyên qua thần thông đại đạo này, thật sự không thể nào trốn qua được, Minh Đạo Đế hung hãn xuất thủ đối kháng với thần thông đại đạo, dù cho hắn là tồn tại Bất Hủ cảnh cũng bị chấn động tới mức khí huyết sôi trào.

"Ta còn thế này, không biết bọn Hứa Đạo Tổ vượt qua như thế nào."

Minh Đạo Đế nghĩ tới đây, nhìn về phía thuyền vàng độ thế, chỉ thấy thuyền vàng độ thế tung bay trên dưới, mặc dù khổng lồ nhưng lại cực kỳ linh động, tránh né những dị tượng do đạo lực hình thành. Gặp phải lúc tránh không được thì Hứa Ứng lập tức ra tay, cứng chọi cứng với đạo lực!

"Mới sáu năm mà Hứa Đạo Tổ đã tiến bộ đến mức bước này!" Minh Đạo Đế kinh ngạc khó hiểu.

Hiện tại tu vi thực lực mà Hứa Ứng thể hiện, tuy rằng vẫn không bằng hắn, nhưng đã cách không xa.

Đúng vào lúc này, đột nhiên Uyên Hải ổn định lại, tất cả đạo lực dị tượng còn đang kích động đột nhiên gió êm sóng lặng, sóng lớn không dậy nổi.

Từ cực động đến cực tĩnh chỉ trong nháy mắt.

Mọi người ổn định lại tinh thần, hai chiếc thuyền tiếp tục chạy về phía trước, đột nhiên chỉ nghe rầm một tiếng, chiếc thuyền lầu của Minh Đạo Đế hóa thành bột phấn, tiêu tán.

Đám người không còn chỗ đứng, vội vàng tự mình lơ lửng, có phần lúng túng.

Chiếc thuyền vàng độ thế lái tới, Hứa Ứng lời mời, nói: "Chiếc thuyền này khá vững chắc, có thể ngăn cản đạo lực của Uyên Hải tập kích. Chư vị có thể lên thuyền của ta đi lên, cùng chung sức."

Minh Đạo Đế cảm ơn, dẫn người đi tới thuyền vàng độ thế.

Chiếc thuyền vàng độ thế chạy dọc theo một hướng về phía trước, sau đó đường đi trở nên yên tĩnh, không gặp phải tình huống kinh khủng như vừa rồi, có thể thấy trên đường Uyên Hải trở về thời không thần bí kia, mới phát sinh hiện tượng đạo lực biển gầm.

Chỉ e đại long cũng chưa tình thế hấy loại hiện tượng này cho nên mới không nhắc nhở bọn họ.

Cứ thế trôi qua mấy tháng mà vẫn không tới phần cuối của Uyên Hải. Minh Mạn lẩm bẩm nói: "Chẳng trách Viễn Tổ lưu luyến quên về, nơi này có thể chơi được nhiều lắm."

Lại qua mấy tháng, thuyền vàng độ thế mới đi tới phần cuối của động uyên, chỉ thấy không ngờ phía trước xuất hiện một mảnh hoang mạc đạo lực, vạn đạo tĩnh mịch, đạo lực của Uyên Hải ở nơi đây hóa thành bụi đất, đá hoang.

Nơi đây đại đạo không tồn tại, vạn âm tĩnh lặng, thuyền vàng độ thế chạy tới nơi đây thì tốc độ trở nên cực kỳ chậm chạp, lung la lung lay, lúc nào cũng có thể rơi từ không trung xuống.

Mọi người trên thuyền đều nhận thấy được một luồng sức mạnh khó tả áp chế đại đạo trong cơ thể bọn họ, khiến bọn họ khó có thể vận tu vi.