Chương 1998 Hồng nguyên sơ khai, tam giới hiển hiện 4
Bởi vậy phái ra trinh sát tìm kiếm, là lựa chọn tốt nhất của các Bất Hủ Bỉ Ngạn.
Cũng trong lúc đó, một chiếc thuyền lầu Thúy Nham lại đi ngược về, chạy ra từ trong Hỗn Độn hải, tiến vào Bỉ Ngạn, tự mình xông qua bến thuyền, phá không mà đi.
Đợi đến khi thủ lĩnh đuổi theo, chiếc thuyền lầu Thúy Nham kia đã biến mất không còn tăm hơi, thủ lĩnh kia tìm kiếm rất lâu, chỉ tìm được mấy Thánh tộc ở phụ cận, không phát hiện bóng dáng khả nghi, lúc này mới thôi.
"Kỳ quái, lẽ nào là trinh sát quay về? Vì sao không dừng ở bến thuyền?"
Thủ lĩnh kia lắc đầu, xoay người trở về bến thuyền, thầm nghĩ: "quá nửa là vị Chân Vương nào đó phát hiện ra vũ trụ mới, định ăn mảnh."
Xa xa, Lục dị nhân nhìn về phía thân hình thủ lĩnh của bến thuyền rời đi, hắn đánh hôn mê một vị Thánh tộc Bỉ Ngạn, thay quần áo của đối phương mới không bị thủ lĩnh kia phát hiện.
Lục dị nhân tìm kiếm một ngọn núi hoang, an táng thi thể của cha mẹ, sau đó đứng dậy rời đi.
"Chúng sinh tam giới, ta sẽ đòi lại công bằng cho các ngươi!"
Phía trước thi thể người khổng lồ, thuyền vàng độ thế bồng bềnh.
Tất cả mọi người trên thuyền đều cảm thấy áp lực đến từ thi thể này, cho dù là mạnh như Đạo Đế, Hứa Ứng, Nguyên Vị Ương cũng cảm thấy tu vi, đại đạo thậm chí là đạo hạnh đều bị bộ thi thể này áp chế!
Chênh lệch giữa Đạo cửu và Đạo thập, có thể còn lớn hơn phàm nhân và tiên nhân!
Đạo cảnh cửu trọng Bất Hủ cảnh, thân ngang với Đạo, bản thân là đại đạo, nguyên thần chính là đại đạo!
Nhưng bộ thi thể Đạo cảnh thập trọng này, khiến người ta có cảm giác chính là chủ nhân đại đạo!
Đại đạo mà bọn họ tu luyện khi đối mặt với bộ thi thể này lại có một loại cảm giác thần phục, cảm giác như bị trấn áp chi phối bởi thi thể này!
Nếu thi thể này còn tại nhân thế, như vậy một ý niệm trong đầu của hắn là có thể dẫn động đại đạo trong cơ thể bọn họ, khiến bọn họ không khống chế được đại đạo mà mình trăm cay nghìn đắng tu luyện!
Đây là đại đạo chi chủ.
Mọi người chỉ cảm thấy chấn động mãnh liệt.
Đạo cảnh thập trọng, không ngờ thật sự tồn tại!
Quả Chuông và Tru Tiên kiếm bay ra, hiếu kỳ bay về phía thi thể của vị Cự Nhân trước kia, nhưng cũng không dám tới quá gần. Cảm giác áp bách từ trong thi thể người khổng lồ thời tiền sử truyền đến, khiến cho đại đạo của chúng cũng bị áp chế và chi phối!
Nguyên Vị Ương thấy Quả Chuông và Tru Tiên kiếm bay ra từ Hỗn Nguyên động uyên của Hứa Ứng, không khỏi cười khúc khích, thấy Hứa Ứng quay đầu lại, vội vàng thu liễm nụ cười.
"Sư nương cười cái gì?" Minh Mạn hiếu kỳ hỏi.
"Tiếu sư phụ ngươi chung kiếm song tuyệt."
Nguyên Vị Ương lén liếc mắt nhìn Hứa Ứng, nói nhỏ: “Sư phụ ngươi có một cố nhân, tên là Lý Tiêu Khách, chính là chung kiếm song tuyệt. Sư phụ ngươi còn mặc y phục của Lý Tiêu Khách..."
Hứa Ứng trừng mắt nhìn sang, Nguyên Vị Ương vội vàng nói: "Ta sai rồi, lát nữa mời chàng ăn son."
Minh Mạn công chúa buồn bực nói: "Son thì có gì ngon?"
Hứa Ứng ho khan một tiếng, cắt ngang suy nghĩ miên man của cô, nghi hoặc nói: "Bộ thi thể người khổng lồ nhìn về phía tam giới, chẳng lẽ trong thời đại của hắn tam giới đã tồn tại?"
Không ai trả lời được câu hỏi này.
Hứa Ứng chỉ có thể thông qua đường hầm linh quang trong thức hải hỏi thăm Viễn Tổ, đại long Viễn Tổ nghe thấy phần cuối Uyên Hải vậy mà có Hỗn Độn Hải cùng thi thể người khổng lồ, không khỏi vạn phần kích động: "Phía ngoài Uyên Hải còn có chỗ nào thú vị như vậy? Ta cũng muốn đi qua xem!"
Hứa Ứng vội vàng nói: "Nếu ngươi tới đây, ai triệu hoán Uyên Hải đưa chúng ta về?"
Đại long Viễn Tổ đành phải kiềm chế.
Hứa Ứng lại hỏi thăm vấn đề lúc trước một lần nữa, đại long Viễn Tổ nói: "Cái này ta cũng không biết. Mặc dù ta là Viễn Tổ của long tộc, nhưng cũng không phải là sinh linh đầu tiên trên đời, trước khi ta sinh ra, tam giới đã tồn tại, có điều lúc đó vẫn trong thời đại man hoang."
Tuy hắn vô cùng cổ xưa, được tôn làm Viễn Tổ, nhưng hắn cũng không phải là con rồng đầu tiên trong lịch sử, lịch sử của tam giới còn lâu đời hơn hắn, sớm đã có long tộc tồn tại. Thời đại man hoang trước kia của Long Đình tuy cũng có phương pháp tu luyện, nhưng đều không có hệ thống, Viễn Tổ là người đầu tiên xác lập hệ thống tu luyện Đạo cảnh, lúc này mới mang tới văn minh cho tam giới.
Hứa Ứng không cách nào tìm được đáp án ở chỗ hắn, đành phải rời khỏi đường hầm.
Ý thức của Viễn Tổ đuổi tới theo đường hầm, cười bồi nói: "Ứng gia, để ta ở lại trong thức hải của ngươi một lát, ta sẽ nhìn xem, không đoạt xá thân thể của ngươi. Ngươi cho ta xem một chút là được."
Tâm niệm Hứa Ứng khẽ động, chiếu rọi tình hình mình nhìn thấy trong thức hải.