← Quay lại trang sách

Chương 2008 Cự nguyên đạo lực 3

Hứa Ứng chỉ cảm thấy áp lực quanh thân chợt nhẹ đi, lực lượng của những cường giả Bất Hủ kia thối lui, y không chút nghĩ ngợi phát động pháp môn thứ nhất trong Bất Hủ Bát Pháp, chỉ thấy ánh phủ quang rực rỡ dựng lên từ phía sau lưng y, phảng phất như khai thiên tích địa, bổ về phía trước!

Uy lực của một đòn này bá đạo tuyệt luân, một búa lướt qua, khuấy động thời không như muốn bổ đôi khu di tích này!

Có điều vào lúc này, thân hình trong sương mù dưới phủ quang giơ tay lên, keng một tiếng vang lớn, phủ quang bổ vào lòng bàn tay của hắn, ánh sáng sặc sỡ lan tỏa.

Bóng người kia nắm chặt tay lại, phủ quang ầm ầm nghiền nát!

Khóe mắt Hứa Ứng giật một cái, hít một hơi thật dài, ổn định tâm thái hơi hỗn loạn.

Cường giả Bất Hủ Tiền Đình vừa ra tay quá nhanh khiến y có phần hoảng sợ, hiện tại đối mặt với cường địch, y lại hoàn toàn tỉnh táo.

Mục đích của những cường giả Bất Hủ kia chính là muốn bắt y, chỉ cần bắt được y thì Tru Tiên kiếm trận sẽ không thể phát huy được uy lực lớn nhất, chỉ dựa vào Quả Chuông và Tru Tiên kiếm còn chưa đủ để chống lại những cường giả Bất Hủ này.

Mà vì y muốn lấy đi Hồng Nguyên của tam giới cho nên mới chậm một bước, bị những cường giả Bất Hủ này bắt giữ.

Thế nhưng, muốn lấy tính mạng của y thì phải xem bản lĩnh của từng người!

Vị cường giả Bất Hủ trong sương mù kia thân hình cao gầy, khí độ bất phàm, thế nhưng thân thể đâu đâu cũng có lỗ hổng, không khác nào tổ ong. Theo hơi thở của hắn, từ lỗ thủng như tổ ong phun ra từng luồng khí lưu màu xám, chính loại khí lưu này, hình thành sương mù vờn quanh người hắn.

Bất Hủ cảnh, thân ngang với, thân hòa cùng dạo, mà kiếp vận kỳ lạ kia lại muốn hủy thiên địa đại đạo, hễ là thiên địa đại đạo đều bị tan rã, hóa thành tro đạo, càng huống chi cường giả Bất Hủ?

Hắn dựa vào sự che chở của vị đại đạo đại chi chủ Đạo cảnh thập trọng kia, tránh thoát được một kiếp, ẩn thân ở đây kéo dài hơi tàn, thế nhưng kiếp vận vẫn luôn tồn tại, khiến hắn vĩnh viễn không cách nào ra khỏi di tích.

Đi ra ngoài, kiếp vận cuồn cuộn kéo tới, thân tử đạo tiêu!

Giờ phút này Hứa Ứng rơi vào trong di tích của hắn, có thể nói là rơi vào trong lưới.

Cái gọi là di tích, kỳ thực lúc kiếp vận bùng phát cường giả Bất Hủ đã dốc hết khả năng bố trí phòng ngự, dùng các loại thiên tài địa bảo, thánh địa linh sơn, pháp bảo, khu vực đại đạo bố trí tầng tầng lớp lớp phòng ngự, chống lại kiếp vận xâm nhập.

Đương nhiên, đây vẫn nhờ đại đạo chi chủ che chở, nếu không dựa vào sức mạnh của bọn họ hoàn toàn không thể chống lại kiếp vận.

Di tích tự thành một giới, vẫn bảo tồn thiên địa đại đạo của thời đại đó, nhưng kiếp vận xâm nhập khiến di tích cũng thủng trăm ngàn lỗ, cường giả Bất Hủ trong di tích tất nhiên cũng bị tập kích.

Hắn cũng vì bị kiếp vận xâm nhập, cho nên thân thể mới có nhiều lỗ thủng như vậy.

Hắn rất suy yếu, nhưng đủ để đối phó với bất kỳ kẻ địch nào không phải là Bất Hủ, hắn có lòng tin này.

Sau lưng Hứa Ứng, bảy tòa động uyên hiện ra, nguyên khí chảy như nước, khiến tu vi của y liên tiếp tăng vọt!

Cường giả Bất Hủ thân thể cao gầy đối diện thấy cảnh này, nở nụ cười, dường như có phần khinh thường.

Hứa Ứng hít vào một hơi dài, từng tòa động uyên dung hợp cùng thân thể y, xâm nhập vào trong cơ thể, lực lượng trong động uyên trực tiếp rót vào cơ thể và nguyên thần của y, hình thành bảy tòa "Nguyên" to to nhỏ!

Cường giả Bất Hủ kia lộ vẻ kinh ngạc, lúc trước Hứa Ứng mở động uyên, tuy rằng bảy tòa động uyên đều rất bất phàm, nhưng phương pháp vận dụng của bảy tòa động uyên lại rất đơn giản.

Nhưng bây giờ Hứa Ưng đưa động uyên vào thân thể, dùng động uyên làm "Nguyên", loại phương pháp vận dụng này cực kỳ phi phàm!

Trong mắt hắn, thiếu niên hậu thế này đã đặt nền móng vững chắc tới Bất Hủ.

"Tam giới trong tình huống không có hạch tâm đại đạo mà vẫn có thể suy diễn đạo pháp tới mức này, thật khiến người ta thán phục."

Cường giả Bất Hủ kia dùng đạo ngữ tán thưởng: "Hiện có Thông Thiên, sau có các hạ, đều bất phàm cả."

Hứa Ứng không nghe không hỏi, xông lên phía trước, điều động tất cả lực lượng trong thân thể, khống chế pháp môn thứ hai Chư Thiên trong Bất Hủ Bát Pháp, một quyền đấm ra, nhưng những nơi ánh quyền đi qua đều tỏa ra ánh sáng lung linh, ngân hà xán lạn vờn quanh một quyền này, nhật nguyệt tinh thần, bắt đầu vận chuyển, sông ngòi ao hồ lưu động không ngừng!

Quyền, của y tựa như đánh ra một tòa chư thiên, dùng lực lượng của chư thiên đánh về phía vị cường giả Bất Hủ của thời đại Tiền Đình kia!

Đòn này, y dung hợp với cả thủy khí mà mình tìm hiểu trong năm sáu năm vừa rồi, vận dụng pháp môn lấy động uyên làm thân thể vừa lĩnh ngộ ra, uy lực thần thông mạnh hơn gấp ba bốn lần so với sáu năm trước quyết đấu Ẩn Nguyên Tử ở Thiên Tiên giới!