Chương 2010 Tam giới Hồng Nguyên 2
Y không kịp nghĩ nhiều, phi thân phóng lên nhằm về phía cường giả Bất Hủ kia, vị cường giả Bất Hủ kia điều động đại đạo của bản thân, đao khí tung hoành trái phải, không rời chỗ yếu hại!
Hắn càng đánh càng kinh hãi, không ngờ Hứa Ứng ngăn được công kích của hắn, thực lực càng ngày càng mạnh, dần dần đạt tới trình độ sánh vai với hắn!
Cường giả Bất Hủ kia đang muốn phát ra một đòn uy lực mạnh nhất, đột nhiên ho khan kịch liệt, kèm theo tiếng ho khan đó,sương mù màu xám ồ ạt chảy ra từ trong lỗ thủng toàn thân!
Hứa Ứng xuất chiêu Vạn Đạo oanh kích, cái kia cường giả Bất Hủ không cần nghĩ ngợi, đưa tay ra chặn, phá vỡ Vạn Đạo.
Hứa Ứng vận pháp lực, phát động kiếm khí, chỉ thấy từng luồng Tru Tiên kiếm khí hiện lên giữa không trung, không ngờ lại dùng đạo lực hùng hậu vô biên, thi triển Tru Tiên kiếm trận!
Cường giả Bất Hủ kia biến sắc, chỉ thấy kiếm ý tuyệt diệt bùng phát, kiếm khí hùng hồn quét ngang bốn phương tám hướng, khuấy động khắp nơi, thậm chí xuyên qua lỗ thủng trên thân thể của cường giả Bất Hủ, đã gây ra thương tổn cho cơ thể hắn!
"Viu!"
Kiếm khí huy hoàng như một cây cột sáng chói, phá tan phong tỏa của di tích, khuấy động phong vân, ngay cả Hỗn Độn hải phía xa cũng bị kiếm khí khuấy động tạo nên từng gợn sóng!
Trong khoảnh khắc đó, cường giả Bất Hủ kia trúng mấy chục luồng kiếm khí, bay ngược ra sau.
Hắn xoay người nhảy lên, còn muốn liều mạng với Hứa Ứng, đã thấy Hứa Ứng phát động Tru Tiên kiếm trận phá hoại di tích của hắn, từ trong di tích lao ra.
Cường giả Bất Hủ vội vàng tu bổ di tích, miễn cho bị kiếp vận đuổi kịp, trong lòng nghi ngờ không thôi: "Hồng Nguyên! là Hồng Nguyên! Hắn có thể điều động lực lượng Hồng Nguyên!"
Hồng Nguyên kia là nòng cốt của đại đạo của tam giới, vũ trụ tam giới không có hạt nhân như vậy, thế nên đại đạo không đầy đủ, vũ trụ cũng không rộng lớn.
Nếu như bù đắp được hạt nhân này, mới có thể hoàn toàn trưởng thành.
Nhưng hạt nhân của Hồng Nguyên bị bọn họ gỡ xuống, mượn lực lượng hạt nhân của Hồng Nguyên để đối kháng kiếp vận.
Chỉ có điều hạch tâm của Hồng Nguyên này không phải ai cũng có thể vận dụng, chỉ có đại đạo chi chủ mới có thể điều động lực lượng hạch tâm. Những năm qua, hạch tâm của Hồng Nguyên đã rút nhỏ đi rất nhiều, kém xa lúc trước.
Lần trước Thông Thiên Kiếm Chủ tới đây đã cướp đoạt hạt nhân, bố trí kiếm trận, trấn áp cả hạt nhân của Hồng Nguyên sắp lụi tàn và đám cường giả Bất Hủ bọn họ dưới Hỗn Độn Hải, mượn năng lượng của Hỗn Độn Hải để chữa trị hạch tâm.
Nhưng cho dù là Thông Thiên Kiếm Chủ cũng không cách nào điều động lực lượng hạch tâm Hồng Nguyên.
"Vì sao hắn có thể điều động lực lượng hạch tâm? Chẳng lẽ hắn đã bước vào cảnh giới đại đạo chi chủ?"
Hứa Ứng lao ra tòa di tích kia, lập tức bốn phương tám hướng trấn áp. Y phát động kiếm khí tạo thành Tru Tiên kiếm trận, kiếm trận vận chuyển, cắt đứt lực lượng truyền đến từ những di tích kia, chạy về phía Quả Chuông và Tru Tiên kiếm.
Quả Chuông và Tru Tiên kiếm điều khiển thạch kiếm tạo thành Tru Tiên kiếm trận, bị cường giả Bất Hủ thời đại trước trấn áp, đã tràn ngập nguy cơ!
Thân hình của Hứa Ứng nhoáng một cái rồi đột nhiên giết thẳng vào trong một di tích bên cạnh, tránh khỏi lực lượng của đám cường giả Bất Hủ kia trấn áp.
Y khống chế kiếm trận, quét ngang kẻ địch, giao phong với Bất Hủ đã thức tỉnh bên trong di tích kia, hai bên chiến đấu qua lại, sau mấy hiệp cường giả Bất Hủ kia đã trúng kiếm bay ngược ra sau, từng luồng kiếm khí ghim chặt hắn trong di tích của chính mình.
Hứa Ứng điều khiển kiếm trận quấy phá di tích, giết ra ngoài, chạy về phía Quả Chuông, đột nhiên lại bị từng luồng từng luồng khí tức khóa chặt.
Hứa Ứng điều động Hồng Nguyên đạo lực, vẫn không cách nào chống lại đối phương, cứng rắn đón đỡ áp lực xông vào một toà khác di tích, thoát khỏi trấn áp, hành hung cường giả Bất Hủ ở nơi đó một trận, lập tức phá không bay đi!
Rốt cục, y xông vào rừng thạch kiếm, pháp lực ngập trời rót vào trong kiếm trận!
"Ầm!"
Đạo lực đến từ Hồng Nguyên và thất đại động uyên lập tức khiến cho uy lực của kiếm trận tăng lên tới cực hạn mà Thông Thiên Kiếm Chủ chưa từng đạt tới!
Kiếm quang thô to thậm chí chiếu lên trời cao, rơi vào Hỗn Độn hải trên bầu trời, khuấy động Hỗn Độn hải!
Hứa Ứng hai tay ấn xuống phía dưới, bàn tay trùng trùng điệp điệp vỗ trên mặt đất. cạch cạch cạch, từng thanh thạch kiếm vừa thô vừa to cắm vào lòng đất, chỉ lộ ra chuôi kiếm!
Thời khắc này, những cường giả Bất Hủ bên trong di tích kia lập tức cảm nhận được sát ý kinh khủng đang kéo tới, từng tòa từng tòa di tích ầm ầm hạ xuống, chìm sâu vào trong lòng đất!
Từng tấm từng tấm bia đá cũng chìm sâu xuống dưới đất, Hỗn Độn hải đang đè xuống bên này!
"Thiếu niên, để lại tên họ!" Bên trong những di tích kia vang lên một âm thanh trầm thấp.
“Tam giới Đạo Tổ, Hứa Ứng!"
Trong di tích Tiền Đình, từng âm thanh dồn dập nói: "Hứa Ứng!"
"Tam giới Đạo Tổ!"