Chương 2047 Tiếng chuông trong Hỗn Độn hải 4
Thạch Thiên Dưỡng cười nói: "Sóng dội thời gian đương nhiên đã mang ngươi trở về, thế nhưng đây là quá khứ trong Hỗn Độn hải, khác với thời gian trong vũ trụ. Bởi vì bất kỳ thời gian nào, đối với Hỗn Độn hải mà nói đều là vô nghĩa."
Hắn dừng một chút, suy đoán nói: "Quá nửa phụ cận có một Hồng Nguyên sinh ra, làm dấy lên sóng dội thời gian trong Hỗn Độn hải. Loại hiện tượng này cũng không hiếm thấy."
Hứa Ứng vẫn cảm thấy không thể tưởng tượng nổi, Hồng Nguyên sinh ra, thời gian quay lại, gặp được người từ ngàn vạn năm trước, còn nhìn thấy quá trình bọn họ tử vong mục nát biến mất.
Loại chuyện như vậy, nếu trở lại Tam giới nói cho người khác biết, chỉ sợ bọn hắn đều nói Hứa Đạo Tổ điên rồi!
"Chờ một chút, ngươi nói Hồng Nguyên sinh ra, sẽ sinh ra sóng dội thời gian?" Hứa Ứng đột nhiên tỉnh táo lại, dò hỏi.
Thạch Thiên Dưỡng dục: "Ta cũng chỉ nghe những trinh sát kia nói, số lần ta ra biển rất ít, chưa từng tận mắt nhìn thấy. Bọn họ nói Hồng Nguyên sinh ra sẽ sinh ra sóng dội thời gian, Hồng Nguyên hủy diệt, cũng sẽ có sóng dội thời gian. Hồng Nguyên sinh ra thì sóng dội tương đối nhỏ, người mà chúng ta vừa nhìn thấy người đã chết tư ngàn vạn năm trước có thể xem như là sóng dội rất lớn. Lớn nhất là sóng dội khi Hồng Nguyên hủy diệt."
Hứa Ứng dò hỏi: "Hồng Nguyên bị hủy diệt, sẽ xuất hiện chuyện gì?"
Thạch Thiên Dưỡng đạo: "Nghe nói người gặp được sóng dội này, sẽ phát hiện mình bước vào khởi nguồn của vũ trụ này, sau đó sẽ trải qua cuộc đời của cả vũ trụ trong thời gian ngắn. Chỉ có điều tình huống như vậy cực kỳ hiếm thấy."
Hứa Ứng mở to hai mắt, lúc ở Tam giới, y chưa từng gặp qua chuyện kỳ lạ như vậy.
"Tuy nhiên, ta còn nghe một vị Bất Hủ Chân Vương nói, gặp phải sóng dội khi Hồng Nguyên hủy diệt, cách xa còn dễ nói, nếu đến gần ngay đợt đầu tiên là tan xương nát thịt."
Thạch Thiên Dưỡng nói: "Cho dù là Bất Hủ Chân Vương cũng không cách nào may mắn sống sót dưới uy năng của sóng dội đó!"
Hứa Ứng cười đáp: "Lý nào lại nhưu vậy? Nếu không cách nào may mắn sống sót dưới những đợt sóng như thế này, như vậy chuyện hồi tưởng lại những toàn bộ quá trình của vũ trụ rốt cuộc là ai truyền ra?"
Thạch Thiên Dưỡng suy nghĩ một chút, nói: "Ta cảm thấy, quá nửa là Đại Đạo Chủ của Bỉ Ngạn ta đã trải qua loại chuyện này."
Bọn họ đang nói, chợt nghe nơi sâu trong Hỗn Độn hải có tiếng chuông vang lên, tiếng chuông càng ngày càng gần.
"Chiếc chuông này, chẳng lẽ chính là quả chuông đã đẩy chiếc thuyền vàng độ thế của Minh Đạo Đế trở lại Tam giới kia?"
Hứa Ứng Hữu nhìn thấy Hỗn Độn hải bị tiếng chuông khuấy động đến mức sinh ra tầng tầng gợn sóng, hình thái gợn sóng rất giống với các loại cấu tạo phù văn,, lý văn, nhưng lại hết sức huyền ảo, trong lòng không khỏi xao động, vội vàng tế ra Quả Chuông tu luyện trong động uyên Võ Đạo của y.
Quả Chuông vẫn đang hướng dẫn Tru Tiên tàn kiếm tu hành, đột nhiên bay lên, thân chuông càng lúc càng lớn, không khỏi kinh ngạc: "A Ứng, ngươi làm cái gì vậy?"
"Keng -- "
Đột nhiên trên đỉnh đầu bọn họ vang lên đến tiếng chuông du dương, mặt ngoài Hỗn Độn hải cũng nổi lên rất nhiều nếp nhăn, lực lượng kỳ diệu truyền xuống, bề mặt Quả Chuông cũng nhiều ra rất nhiều nếp nhăn.
Tiếng chuông dần dần đi xa, cuối cùng không thể nghe thấy.
"A Ứng, ngươi để một chiếc chuông khác, vẽ lên người ta?" Quả Chuông bi phẫn muốn gần chết.
Hứa Ứng thu hồi Quả Chuông, nhanh chóng quan sát những hoa văn kỳ lạ trên vách chuông, nhưng chỉ vừa mới nhìn thoáng qua, trong mắt mũi miệng là toát ra Hỗn Độn chi khí.
Y không khỏi sởn cả tóc gáy, không dám nhìn tiếp.
Thạch Thiên Dưỡng cũng nhìn thoáng qua, đã há hốc miệng phun ra Hỗn Độn chi khí, suýt nữa bị tan mất!
Hai người không rét mà run, Hứa Ứng vội vàng nhét Quả Chuông vào trong động uyên Võ Đạo, lòng vẫn còn sợ hãi.
"A Ứng, ngươi viết gì trên người của ta vậy?"
Âm thanh Quả Chuông vang lên từ trong động uyên Võ Đạo: "... Kiếm gia, ngươi làm sao vậy? Tỉnh lại đi!"
Hứa Ứng vội vàng mời Tru Tiên kiếm ra khỏi động uyên Võ Đạo, Tru Tiên kiếm từ từ tỉnh lại, vừa rồi nó cũng nhìn hoa văn trên vách chuông, thiếu chút nữa đã hóa thành Hỗn Độn chi khí.
"Chung gia, ngươi đừng ra đây!"
Hứa Ứng phân phó một câu, cùng Thạch Thiên Dưỡng bốn mắt nhìn nhau, lộ vẻ hoảng sợ, bội kiếm của Thông Thiên Kiếm Chủ mà cũng không chịu nổi hoa văn trên vách chuông.
Ánh mắt Hứa Ứng lấp lóe: "Dấu ấn trên người Chung gia có thể là một loại cấu trúc đại đạo kỳ lạ, chỉ có điều cấu trúc loại đại đạo này thật sự rất cao cấp, cao tới mức nhìn một cái là bị đồng hóa! Việc này tương tự như Thúy Nham phá hủy Tam giới! Chỉ có điều..."
"Rốt cuộc quả chuông bay qua kia, có là lai lịch gì?" Trong lòng y thầm nghĩ.
Quả Chuông bị Hứa Ứng nhốt trong động uyên, vốn đang bứt rứt, sau đó là rộng lượng,, tự mình tu luyện.
Về phần Tru Tiên kiếm, Hứa Ứng bố trí nó đến Thái Nhất động uyên bên trong, miễn cho Quả Chuông đồng hóa.