← Quay lại trang sách

Chương 2052 Lại gặp Ngộ Không 2

Trên không trung lập tức hiện ra tình hình Hứa Ứng và Thạch Thiên Dưỡng tách ra, tiếp theo lại là Thạch Thiên Dưỡng đuổi theo Hứa Ứng.

"Hai người chia chác không đều, Thạch Thiên Dưỡng đi đuổi giết tên man di Tam giới kia, ý đồ cướp đoạt Hồng Nguyên của ta! Tuy nhiên, bọ ngựa bắt ve, chim sẻ ở phía sau!"

Thần thức của hắn lan tràn như Thiên Hải, ùn ùn kéo khắp bốn phương tám hướng, kéo dài về hướng cực xa, tìm kiếm tung tích của Hứa Ứng cùng Thạch Thiên Dưỡng!

Thần thức của hắn thực sự quá mạnh, trong khoảnh khắc bao trùm vạn dặm không gian, trên trời dưới đất, từng ngọn cây ngọn cỏ đều nằm trong lòng bàn tay hắn!

Đồng thời, phạm vi bao phủ thần thức của hắn vẫn không ngừng kéo dài, khuếch trương ra ngoài với tốc độ cực nhanh!

Cùng lúc đó, trong phạm vi bao phủ thần thức của hắn, nhất cử nhất động của mỗi người, thậm chí âm thanh dung mạo, đều vô cùng rõ ràng trong đầu hắn!

"Tốc độ của bọn chúng cũng nhanh đấy!"

Thần thức Cửu Tuyền Chân Vương đạt tới cực hạn, nhưng vẫn không thể tìm được Hứa Ứng cùng Thạch Thiên Dưỡng, không khỏi kinh ngạc. "Thực lực của hai người này lại đạt đến trình độ như thế, có thể trốn ra khỏi phạm vi bao phủ thần thức của ta chỉ trong thời gian ngắn ngủi!"

Đỉnh đầu của hắn, cửu khí trùng thiên, hóa thành Cửu Tuyền đại đạo, thẳng đến Vân Tiêu, chín khúc mười tám ngoặt, xâm nhập cõi u minh.

Từng Cửu Tuyền đạo nhân có dung mạo tương tự nhưng khí chất khác nhau dồn dập từ trong Cửu Tuyền đại đạo đi ra, đuổi theo hướng Hứa Ứng và Thạch Thiên Dưỡng rời đi.

Chín vị đạo nhân này chính là phân thân đại đạo của hắn, thực lực vô cùng cường đại, mỗi người đều có một loại đại đạo trong Cửu Tuyền đại đạo.

Mỗi một loại đại đạo của bọn họ đều là Bất Hủ cảnh, mỗi một đạo thân đều không kém hơn phân thân đại đạo của Ẩn Nguyên Tử đã giáng lâm Thiên Tiên giới năm đó.

Chỉ thấy cửu đại đạo thân của hắn xuyên thẳng qua bầu trời, dưới đất, hư không, u minh, tra xét tất cả không gian mà Thạch Thiên Dưỡng qua, sợ mất tung tích của hai người.

Hứa Ứng và Thạch Thiên Dưỡng đều không biết chuyện này, có điều trước tiên rời xa bến thuyền, là quan điểm chung của hai người.

Thạch Thiên Dưỡng theo Hứa Ứng, chỉ thấy thỉnh thoảng y trốn vào hư không, khi thì lẻn vào U Minh, khi thì thay đổi phương hướng, hoặc là Nhất Khí Hóa Tam Thanh, chia làm các phương hướng khác nhau chạy trốn, không khỏi khâm phục không thôi: "Ta đi theo y, là đúng người! Ta cũng không có nhiều kinh nghiệm bỏ chạyt hục mạng như vậy. Hứa Đạo Tổ cẩn thận như thế, chắc chắn Cửu Tuyền Chân Vương không cách nào tìm được tung tích của chúng ta!"

"Ta vốn không phải là người càn rỡ."

Hứa Ứng nói với Thạch Thiên Dưỡng đạo: "Ta đến Bỉ Ngạn cũng không phải là đi chịu chết, cũng không phải muốn đại náo Bỉ Ngạn, ta đến nương tựa bạn bè."

Thạch Thiên Dưỡng nghe vậy, cũng thoáng yên tâm, cười nói: "Ta là biết Hứa Đạo Tổ là người biết nặng nhẹ. Ngươi ở Bỉ Ngạn có bạn bè sao?"

Hứa Ứng gật đầu, nói: "Thái Thanh Đạo Tổ, có ơn nửa sư phụ với ta, Ngọc Hư Đạo Tổ, cũng có ơn nửa sư phụ với ta, còn có Ngọc Thanh Đạo Tổ, Hư Hoàng Đại Đạo Quân, Thái Ất Thiên Tôn, cũng có ơn nửa sư phụ với ta. Lần này ta đến, chính là nương tựa bọn hắn. Đúng rồi, còn có Phật Tổ, đã từng tặng cho ta một chuỗi Phật châu, giúp ta vượt qua kiếp nạn, cũng là người thân."

Thạch Thiên Dưỡng hấp hấp háy mắt, chột dạ nói: "Người thân của ngươi, hình như như đều là loại ác ôn nổi danh trên danh sách của Bỉ Ngạn."

Hứa Ứng cười đáp: "Chắc chắn đây là hiểu lầm của các ngươi đối với bọn họ. Trong Tam giới của chúng ta, bọn họ là nhân vật được tôn làm Đạo Tổ, làm sao có thể là ác ôn? Đúng rồi, còn có Thông Thiên Kiếm Chủ, cũng có ơn nửa sư phụ với ta."

Trong lòng Thạch Thiên Dưỡng có phần chần chờ, không biết mình có nên tiếp tục đi theo y hay không, dù sao Hồng Nguyên tuy tốt, nhưng tính mạng càng quan trọng hơn.

Nếu chính mình đi theo hắn tới gặp đám ác ôn Thông Thiên Đạo Nhân, Hư Hoàng Đại Đạo Quân, chỉ sợ chẳng những danh tiếng bị hủy, còn phải chết không có chỗ chôn!

"Chúng ta chạy trốn xa như vậy, vừa thay đổi hành tung vừa thay đổi dung mạo, chắc Cửu Tuyền Chân Vương không cách nào tìm được tung tích của chúng ta."

Thạch Thiên Dưỡng đạo: "Cửu Tuyền Chân Vương không phải chân vương đỉnh cấp ở Bỉ Ngạn. Thật ra thứ hạng của hắn không cao. Hắn không tìm ra chúng ta thì sẽ trở về chỗ ở của Bất Hủ Chân Vương Đạo Kỷ Thiên."

Hứa Ứng hao hết tâm thần, thi triển cả thủ đoạn trốn chạy ả đời của mình, tự tin Cửu Tuyền Chân Vương tuyệt đối không cách nào tìm được mình, cũng thả chậm bước chân, khiêm tốn thỉnh giáo nói: "Cái gì gọi là Đạo Kỷ Thiên?"