← Quay lại trang sách

Chương 2068 Thần thông vòm trời 1

Hỗn Độn đại đạo thuộc về đại đạo cực kỳ cao đẳng, số lượng dị nhân đi tới đây quan sát Đạo cảnh rất nhiều, tính theo đơn vị hàng ngàn. Thậm chí đệ tử của Bất Hủ Chân Vương cũng chạy tới tìm hiểu, khí thế phi phàm, tế ra mây lành, thuyền lầu, bảo cung, Tiên điện, ngọc lâu, bảo tháp, đối kháng lại đồng hóa của Hỗn Độn.

Khối Hỗn Độn chi khí này, tối tăm không màu, vô đạo vô pháp, cực kỳ rộng lớn.

Đứng ở phụ cận khối Đạo cảnh này cực kỳ nguy hiểm, hơi không cẩn thận sẽ ngã vào trong Đạo cảnh, khoảnh khắc Hứa Ứng tới đây, chỉ thấy bốn năm người ngã vào Đạo cảnh Hỗn Độn, kêu thảm một tiếng hóa thành một tia Hỗn Độn chi khí.

Đạo cảnh này khác với Đạo cảnh Hỗn Độn trong Thập đại đạo của Thanh Huyền, Đạo cảnh Hỗn Độn của Thanh Huyền là Đạo cảnh gia tăng thân thể hoạt tính, mà Đạo cảnh Hỗn Độn này lại là Đạo cảnh Hỗn Độn tự nhiên hình thành trong vũ trụ.

Tuy Hỗn Độn đại đạo là đại đạo cực kỳ cao cấp, nhưng tìm hiểu rất khó, Hỗn Nguyên Đạo Quân tu luyện Hỗn Độn đại đạo cũng chưa đạt tới Đại Đạo Quân.

"Tuy ta đã trải qua học tập ở Thiên Tiên giới, ngộ đạo ở Hỗn Độn hải, nhưng vẫn chưa có nhiều thành tích trên Hỗn Độn đại đạo."

Hứa Ứng đi tới bên cạnh Đạo cảnh Hỗn Độn, ngẩng đầu quan sát, thầm nghĩ: "Nếu có thu hoạch ở đây, nói không chừng có thể nhìn thẳng vào Chung gia."

Y luôn cảm thấy những nếp nhăn trên bề mặt Quả Chuông cực kỳ bất phàm, rất muốn tìm hiểu một phen.

Đúng lúc này, thân thể y chấn động mạnh, động uyên Hỗn Độn động đột nhiên từ trong cơ thể hắn xoay tròn bay ra, dựng thẳng ở sau đầu y.

Dị nhân xung quanh thấy thế đều hò reo khen ngợi: "Thiếu niên này thật tuyệt, không ngờ lại tu luyện được động uyên Hỗn Độn rộng lớn như vậy, trình độ không hề thấp!"

Sắc mặt Hứa Ứng đại biến, vội vàng cao giọng nói: "Chư vị, mau mau tản ra! Cách ta càng xa càng tốt!"

Mọi người nghe vậy, không khỏi cười lạnh, thân hình dồn dập nhoáng một cái, mỗi người đều hiện ra Hỗn Độn động uyên to to nhỏ nhỏ, quát lên: "Tiểu tử, ngươi xem thường ai? Người có thể tới đây đều là tu luyện Hỗn Độn đại đạo, ai kém hơn ngươi?"

Hứa Ứng mắt điếc tai ngơ, lẩm bẩm: "Liên ca, đừng như vậy mà Liên ca... Các ngươi đi nhanh lên, ta trấn áp không nổi nữa rồi!"

Mọi người nghe vậy, lập tức có người đi về phía Hứa Ứng, cười lạnh nói: "Các hạ mắt cao hơn đầu, coi thường chúng ta, hôm nay Trưởng Tôn Sâm ta muốn lĩnh giáo các hạ, xin, xin, xin..."

Gương mặt hắn lộ vẻ hoảng sợ, chỉ thấy trong Hỗn Độn động uyên của Hứa Ứng phát ra ánh sáng rực rỡ, đột nhiên gào thét xoay tròn. Lập tức, tất cả tu sĩ ở gần Hỗn Độn Đạo cảnh, đều mất khống chế Hỗn Độn chi khí trong Hỗn Độn động uyên của mình, chảy tới Hỗn Độn động uyên của thiếu niên nhân tộc này!

Đáng sợ hơn chính là, Đạo cảnh Hỗn Độn phía trước bọn họ cũng đột nhiên mất đi khống chế, vô số Hỗn Độn chi khí chen chúc đến, cuồn cuộn chảy vào trong động uyên của thiếu niên kia!

"Các ngươi đừng tới đây! Mau chạy đi -- " Dù sao thiếu niên kia cũng mặt đen tâm thiện, hướng hò hét với những người ở xa hơn.

"Vèo! Vèo! Vèo!"

Đám người ở xa hơn không kiềm được hiện ra Hỗn Độn động uyên của riêng mình, Hỗn Độn chi khí bên trong động uyên điên cuồng xói mòn, chảy vào trong động uyên của thiếu niên!

Xung quanh Hỗn Độn Đạo cảnh là một vùng hỗn loạn, thời khắc này hầu như tất cả mọi người đều bị tập kích, không khống chế được Hỗn Độn đại đạo của bản thân, không tự chủ được hiện lên Hỗn Độn động uyên của mình, Hỗn Độn chi khí cũng tự đổ xuống, không ngừng được!

Chỉ có tu sĩ đứng ở đằng xa mới có thể thoát khỏi vận rủi, không bị hoa sen Hỗn Độn trốn trong động uyên khống chế.

Những tu sĩ này vội vã bò dậy, hoảng loạn chạy ra rất xa, quay đầu nhìn lại, chỉ thấy ngàn vạn tu sĩ tu luyện Hỗn Độn đại đạo, như con rối đứng tại chỗ như con rối, không thể động đậy.

Sau đầu bọn họ, từng động uyên của Hỗn Độn động điên cuồng vận chuyển, Hỗn Độn chi khí không ngừng bị rút ra, điên cuồng chảy vào trong động uyên phía sau đầu thiếu niên nhân tộc kia!

Càng khiến cho bọn họ kinh hãi hơn chính là Đạo cảnh Hỗn Độn vô cùng khổng lồ kia cũng bắt đầu nghiêng sang, không ngừng thu nhỏ lại, vừa xoay tròn, vừa chảy về phía sau đầu thiếu niên kia!

"Rốt cuộc thiếu niên kia là quái vật gì?"

"Đây là thu hoạch, nhất định là thu gặt! Hắn là Đạo Quân tu luyện Hỗn Độn đại đạo sao? Đến đây thu hoạch tu sĩ tu luyện Hỗn Độn đại đạo!"

"Đúng là vô liêm sỉ! Không phải chỉ thu gặt những vũ trụ khác sao? Ngay cả chính chúng ta cũng thu gặt!"

Bọn họ hoảng sợ, xoay người hướng về phía xa hơn mà chạy.

"Thực xin lỗi!"

Hứa Ứng xin lỗi mấy cường giả Bỉ Ngạn bên cạnh, vô cùng chân thành, "Ta tình nguyện tự tay đánh chết các ngươi, cũng không muốn thu hoạch các ngươi. Bình sinh ta hận nhất chính là thu hoạch, ta chỉ là không khống chế nổi..."

Những người kia kinh hãi gần chết nhìn y, nói không ra lời.