← Quay lại trang sách

Chương 2070 Thần thông vòm trời 3

Nương theo đó là một tiếng vang rất lớn, Hỗn Độn chi khí ngăn cản đường đi của hắn bị Quả Chuông oanh xuyên qua, Hứa Ứng xuyên qua lỗ thủng.

"Ồ, bảo vật của gã da đen này..."

Giọng nói kinh ngạc của Hỗn Nguyên Đạo Quân vang lên, giơ tay chộp tới Hứa Ứng và Quả Chuông.

Thân thể hắn cao lớn hùng vĩ, cúi người ngoắc tay như vậy, thiên địa bốn phía lập tức bị giam cầm, thời không không ngừng đổ sụp vào trong tay hắn, tựa như một trận hạo kiếp hủy thiên diệt địa phá hoại hết thảy đại đạo đang tự phát sinh!

Hứa Ứng lạc ở trong đó, chợt cảm thấy tuyệt vọng.

Lúc ở Tam giới, y giao thủ với Bất Hủ cảnh như Viễn Tổ, Minh Tuân Đế, Minh Đạo Đế, Thánh Tôn, tuyệt đối có thể không rơi vào thế hạ phong, thậm chí chiếm ưu thế.

Nhưng khi tới Bỉ Ngạn y mới thấy rốt cuộc chênh lệch giữa Chí Tôn cảnh và Bất Hủ cảnh là lớn tới mức nào, tựa như là một rãnh trời không cách nào vượt qua, vắt nằm ngang trước mặt hắn.

Khi Bất Hủ của Bỉ Ngạn xuất thủ thì bất kỳ thần thông đạo pháp Chí Tôn cảnh hoàn toàn vô dụng, áp chế tới từ cảnh giới cao hơn, không phải lĩnh ngộ nhiều đại đạo hơn là có thể san bằng.

"Đành liều thôi!"

Hứa Ứng quát lớn, tất cả pháp lực tràn vào trong hoa sen Hỗn Độn, lấy ra đóa hoa sen Hỗn Độn này.

Hoa sen Hỗn Độn nâng theo Hồng Nguyên, âm u bay ra Hỗn Độn động uyên của y, cánh hoa sen chia thành mười hai tầng, từng cánh hoa hướng ra phía ngoài, trong lỗ thủng nơi tâm sen phun ra từng tia từng sợi Hỗn Độn, tẩm bổ Hồng Nguyên.

"Thằng nhãi này còn có một vũ trụ Hồng Nguyên!"

Hỗn Nguyên Đạo Quân nhìn thấy vật này, vừa mừng vừa sợ, nắm chặt tay lại, cười dài nói: "Ta vốn cho rằng chỉ là bắt một tiểu ma đầu gan to bằng trời, không ngờ lại có thu hoạch này, thật sự là trời cũng giúp ta!"

"Tế!"

Hứa Ứng phát động hoa sen Hỗn Độn, hoa sen Hỗn Độn không nhúc nhích chút nào, chỉ có cánh hoa dường như run lên vài cái, chỉ nghe tiếng nổ vang bộp bộp bộp truyền đến, từng đầu ngón tay vô cùng thô to của Hỗn Nguyên Đạo Quân kia nổ tung, bị chấn động đến mức vỡ nát!

Pháp lực của Hứa Ứng tiêu hao hết, lập tức giơ cao hoa sen Hỗn Độn, nhảy lên từ trong lòng bàn tay trụi lủi của Hỗn Nguyên Đạo Quân, nhanh chân lao nhanh về phía vùng đất ngộ đạo của Hạo Dập.

Hỗn Nguyên Đạo Quân ngẩn ngơ, khó có thể tin nổi nhìn cánh tay phải của mình, chỉ thấy năm ngón tay tay phải hoàn toàn không có, toàn bộ đứt rời, mặt cắt cực kỳ bằng phẳng, thậm chí không có vết thương, bởi đã tự khép lại.

Hắn khống chế Hỗn Độn đại đạo, nỗ lực mọc ra năm ngón tay, nhưng căn bản không thể sinh trưởng!

Loại tình huống này, giống như năm ngón tay của hắn chưa bao giờ tồn tại!

Khóe miệng Hỗn Nguyên Đạo Quân run rẩy: "Gã da đen Tam giới phá Hỗn Độn đại đạo của ta, phá Hỗn Độn đại đạo..."

Hắn là thân thể ngang với đại đạo, thân hợp cùng đạo, nếu vẻn vẹn là chặt đứt năm ngón tay của hắn còn không đến mức khiến hắn sợ hãi như thế. Điều này chỉ có thể nói rõ trong tay Hứa Ứng có một món bảo vật phi phàm uy lực phi phàm, có thể làm bị thương thân thể đại đạo của hắn.

Nhưng xóa bỏ năm ngón tay của hắn, không nhìn thấy bất cứ vết thương nào, có làm thế nào cũng không mọc lại được, đây chính là xóa bỏ năm ngón tay của hắn từ góc độ đại đạo!

Loại đạo hạnh kinh khủng này, hắn chưa từng nghe thấy!

"Hồng Nguyên và bảo vật hình hoa sen kia đủ để giúp ta đột phá Bất Hủ, chứng được Đại Đạo Chủ!"

Trong lòng hắn hừng hực lửa nóng, nhanh chân đuổi theo Hứa Thuận, "Còn quả chuông kỳ lạ kia nữa, không ngờ có thể phá tan giam cầm của ta, chắc chắn cũng không phải là tầm thường, nhất định có gì đó rất quái lạ, đáng để đoạt lấy!"

Hứa Ứng phát động Võ Cực Chứng Đạo sau khi sửa chữa, nguyên khí trong Thái Nhất động uyên vọt tới càng ngày càng nhiều, tốc độ cũng càng lúc càng nhanh.

Cường giả chứng đạo Chí Tôn như y có pháp lực hùng hồn không gì sánh được, tu vi hao hết, muốn khôi phục cực kỳ khó khăn, nhưng y lĩnh ngộ Thái Nhất chân truyền, sau khi từ chín phản một, cho dù dùng hết nguyên khí, cũng có thể nhanh chóng khôi phục.

Thấy Hỗn Nguyên Đạo Quân sắp đuổi kịp, đột nhiên Hứa Ứng chui vào trong một cấm địa do vô số dấu ấn thần thông tạo thành, biến mất vô tung.

"Cấm địa Hạo Dập?"

Hỗn Nguyên Đạo Quân vội vàng dừng bước, cấm địa này là nơi ngộ đạo trước khi Hạo Đại Đạo Quân quyết đấu với Thái Nhất Đạo Quân.

Trận chiến này không phải chuyện đùa, khiến cho Bỉ Ngạn và Đạo Kỷ Thiên phải khiếp sợ.

Vốn không ai coi trọng Hạo Dập, cho rằng chắc chắn hắn sẽ bại trận, không nghĩ tới lại là Hạo Dập đánh bại Thái Nhất Đại Đạo Quân, đoạt được danh hiệu Đại Đạo Quân.

Nơi hắn ngộ đạo lúc trước, lưu lại thần thông của hắn, dẫn tới vô số người đều muốn đi vào nhận được truyền thừa của Hạo Dập, nhưng tử thương vô số, cuối cùng biến thành cấm địa không người hỏi đến.