Chương 2073 Người tới từ cố hương 2
Những Bất Hủ nhân cơ hội tốt này, tìm hiểu các loại dấu ấn thần thông, thu hoạch tương đối khá, từng người không khỏi bị tài năng của Hạo Dập trấn trụ.
Nhưng theo thời gian trôi qua, uy lực dấu ấn thần thông càng ngày càng mạnh, Phượng Thiên Chân Vương cười nói: "Mỗi người chúng ta chế ngự một khu vực, khiến cho thần thông không cách nào thức tỉnh, không phải sẽ có thể ở lại ở đây nhiều hơn sao?"
"Lời ấy rất hay."
Đám Bất Hủ tự mình khống chế nguyên thần trấn áp một khu vực, tiếp tục cảm ngộ dấu ấn của những thần thông này. Không biết qua bao lâu, đột nhiên chỉ nghe một âm thanh vang vọng đất trời: "Thái Nhất Đại Đạo Quân giá lâm!"
Đám Bất Hủ đều thất kinh, vội vàng đứng dậy không dám tiếp tục tìm hiểu nữa, tất cả đồng loạt lao ra khỏi cấm địa địa này, đứng sừng sững trong hư không, khom người đứng hầu.
Sau một lát, hư không chấn động, mơ hồ hiện ra hư ảnh Thái Nhất Đại Đạo Quân, ngồi ngay ngắn ở một không trung khác, thân thể khổng lồ, thần quang lượn lờ, không thấy rõ diện mạo.
"Chư vị, có điều tra ra thứ gì quấy nhiễu Đạo Kỷ Thiên không?" Đại Đạo Quân hỏi.
Phượng Thiên Chân Vương vội vàng khom người nói: "Đã điều tra ra, là mấy tên tiểu bối tới đây, ném lung tung mấy thần thông vào bên trong, dẫn phát cấm địa bạo động."
Thần quang quanh người Thái Nhất Đại Đạo Quân rung chuyển, nói: "Mấy tên tiểu bối này cũng không phải ném lung tung. Dẫn động một hai dấu ấn thần thông thì không sao, còn dẫn dắt toàn bộ dấu ấn thần thông, cần hiểu rất rõ về thần thông nơi này. Những người này có lai lịch gì?"
Phượng Thiên Chân Vương nói: "Trong đó có một con khỉ lông vàng, thời gian trước nghe nói môn hạ Ngự Huyền Thông đang bắt con khỉ này, hình như là từ những vũ trụ khác bò qua từ Thái Thượng động uyên. Còn có một người là Thạch tộc. Một người khác chắc chắc là tu luyện Hỗn Độn đại đạo."
Bọn họ không biết nhiều lắm về ba người Hứa Ứng, tin tức có thể cung cấp có hạn.
Thái Nhất Đạo Quân khẽ gật đầu, nói: "Làm phiền chư vị, tiếp tục lùng bắt bọn họ, sau khi bắt được đưa đến chỗ ta."
Đám Bất Hủ vâng dạ, tự mình rời đi.
Hư không khép lại, thân hình Thái Nhất Đại Đạo Quân dần dần biến mất.
Thạch Thiên Dưỡng mang theo Hứa Ứng và Ngộ Không Đạo Nhân ẩn núp trong một thành thị dưới lòng đất của Bỉ Ngạn, tránh né ngọn gió. Nơi đây gọi là Quỳnh Đô, kì thực là nơi sống của người tầng lớp chót bên Bỉ Ngạn, ngư long hỗn tạp, có nhiều chủng tộc đến từ các vũ trụ khác.
Tại Bỉ Ngạn, số lượng Thánh tộc thật sự không nhiều, bảy tám phần mười dị nhân đến từ vũ trụ khác, bọn họ thường thường luôn giữ Táng hóa, để cho mình thoạt nhìn trông như Thánh tộc.
Thế nhưng ở Quỳnh Đô, những người này lại không cần thiết lúc nào cũng Táng hóa, mỗi người đều hiện ra chân thân của mình.
Hứa Ứng và Ngộ Không Đạo Nhân đi theo Thạch Thiên Dưỡng đi trên đường phố dưới mặt đất của tòa thành này, bên cạnh có đủ các loại chủng loại lui tới, có quái nhân đầu cá, có quái nhân đầu mọc mắt như xúc tu, còn có chủng tộc giống như cây cối, cùng với chủng tộc chỉ có một cái đầu lớn, còn có vài chủng tộc trời sinh linh thể, không có thân thể.
Có điều lòng đất bẩn thỉu, người sống trong lòng đất tính tình cũng cực kỳ nóng nảy, động một chút là động thủ giết người, các loại pháp bảo bay tán loạn, cắt da đầu người.
Các tộc nhân dưới lòng đất lấy việc này làm vui, thường có chuyện ẩu đả phát sinh.
Thạch Thiên Dưỡng có một căn nhà cũ ở chỗ này, bọn họ là tạm ở lại Quỳnh Đô, Hứa Ứng cũng cần thời gian để lĩnh ngộ đại đạo chi lực trong Hỗn Độn động uyên.
Ngộ Không Đạo Nhân không rảnh rỗi, nghe thấy tiếng đánh nhau bên ngoài bèn nóng lòng muốn thử, nói: "Ngu xuẩn, chúng ta ra bên ngoài chơi đùa!"
Thạch Thiên Dưỡng lớn lên ở nơi này, hiểu rất rõ về Quỳnh Đô, cũng ngứa ngáy tay chân, nói: "Tốt! Cùng đi!"
Hai người hứng thú bừng bừng đi ra ngoài.
Hứa Ứng phân phó nói: "Hai người các ngươi không nên gây chuyện thị phi."
Ngộ Không Đạo Nhân và Thạch Thiên Dưỡng nhìn nhau, chỉ cảm thấy thằng nhãi này không tự biết mình.
"Chuyện hai người chúng ta gây ra gộp chung lại cũng không lớn bằng hắn gây ra."
Hứa Ứng tĩnh tọa, cẩn thận cảm ngộ biến hoá trong động uyên Hỗn Độn, sau khi thôn phệ quá nửa Đạo cảnh Hỗn Độn có vẻ như hoa sen Hỗn Độn cũng biết thế gian này có cao thủ, đã an phận xuống, không có bất kỳ dị động nào khác.
Thần thức của Hứa Ứng tiến vào Hỗn Độn động uyên, chỉ thấy quá nửa Hỗn Độn Đạo cảnh bao la ngàn vạn dặm, giống như một mảnh Hỗn Độn hải rộng lớn, xoay tròn xung quanh trung tâm động uyên.
Ao sen kia là ở chính giữa mảnh Đạo cảnh này, hoa sen và Hồng Nguyên đều ở trong đó.
"Không biết lần này đoạt được Đạo cảnh Hỗn Độn, có đủ cho Hồng Nguyên trưởng thành hay không?"
Hứa Ứng thu hồi thần thức, toàn tâm toàn ý tìm hiểu Hỗn Độn đại đạo, lấy đạo văn, phù văn, long văn, lý văn để hình dung Hỗn Độn đại đạo của mình.