Chương 2080 Đại đạo tăng giảm 2
Đạo Cực Chân Vương nói: "Có đôi khi vũ trụ của ngươi phát sinh hiện tượng đạo tăng, nhưng một vũ trụ khác lại có thể phát sinh hiện tượng đạo tiêu. Vũ trụ này phát sinh đạo tiêu, có khả năng vũ trụ bên cạnh không gặp bất cứ chuyện gì. Đại đạo tăng giảm, không giống thuỷ triều tăng giảm của Hỗn Độn hải, mà như thủy triều tăng giảm của từng vũ trụ. Gần đây chúng ta quan sát Đại Thiên vũ trụ, phát hiện trong đó có hai vũ trụ đã phát sinh hiện tượng thoái triều, hiển nhiên đại đạo tăng giảm không liên quan tới Hỗn Độn hải tăng giảm."
Kiến giải của hắn cao minh hơn rất nhiều so với những người khác, hiển nhiên Bất Hủ của Bỉ Ngạn cũng đang nghiên cứu loại hiện tượng này.
"Đại đạo bên trong vũ trụ tăng giảm?"
Hứa Ứng suy tư một lát, nói: "Đạo Cực sư thúc, nếu đại đạo tăng giảm không phải do Hỗn Độn hải tăng giảm, vậy nguyên nhân tạo thành đại đạo tăng giảm là gì?"
Đạo Cực Chân Vương suy đoán: "Rất có thể do kiếp vận tạo thành. Vũ trụ khác biệt có kiếp vận khác biệt, dưới áp chế của kiếp vận, đại đạo phát sinh hiện tượng tăng giảm. Đây chỉ là một suy đoán của ta, chưa chắc đã chính xác."
Hứa Ứng lại hỏi: "Hỗn Độn hải tăng giảm, sẽ phát sinh chuyện gì?"
Đạo Cực Chân Vương cười nói: "Hỗn Độn hải tăng giảm chỉ là suy đoán về đại đạo tăng giảm mà thôi, đến tận bây giờ bọn ta vẫn chưa phát hiện ra hiện tượng Hỗn Độn hải tăng giảm."
Hứa Ứng khó hiểu, nói: "Thế nhưng không có Hỗn Độn hải tăng giảm, tại sao lại xuất hiện Thiên Cảnh khư mắc cạn?"
Đạo Cực Chân Vương cười ha hả, nói: "Là Bỉ Ngạn ta mắc cạn trên Thiên Cảnh khư, không phải Thiên Cảnh khư mắc cạn trên Bỉ Ngạn. Có lẽ, vốn dĩ không tồn tại cái gọi là mắc cạn triều tịch! Giữa Bỉ Ngạn và Thiên Cảnh khư chỉ là một lần trùng hợp mà thôi."
Mọi người dồn dập gật đầu.
Hứa Ứng lại thầm buồn bực: "Cho dù Bỉ Ngạn mắc cạn trên Thiên Cảnh khư, hay là Thiên Cảnh khư mắc cạn trên Bỉ Ngạn, đều nói rõ đích xác có triều tịch Hỗn Độn hải?"
Chỉ có điều y cũng mới đến, hiểu biết không nhiều lắm, cũng không biết rốt cuộc phán đoán của mình là đúng hay sai.
Thuyền lầu nhẹ nhàng dừng lại, chậm rãi hạ xuống.
Hứa Ứng nhìn xuống phía dưới, chỉ thấy vài toà Tiên điện vô cùng cổ xưa trôi nổi giữa núi cao phía dưới, cực kỳ cổ kính, phía trên khắc đạo văn hình cành cây.
Thuyền lầu đáp xuống trước một tòa Tiên điện, Hứa Ứng bước xuống từ trên thuyền, đã thấy một tráng hán ngồi ở trước Tiên điện, thân thể cơ bắp, nửa thân trên trần trụi, trừng to mắt, nhìn chằm chằm vào chỗ sâu u ám không rõ trong Thiên Cảnh khư kia, nửa ngày không nháy mắt tới một cái.
Ánh mắt Hứa Ứng nhìn trên người hắn, chỉ cảm thấy người này có phần quen thuộc, đến khi nhìn thấy phía sau núi cao Tiên điện là một quả chuỳ khổng lồ nghiêng nghiêng đâm vào hư không, đầu chùy còn lớn hơn thân núi, tâm thần y không khỏi đại chấn: "Lần đầu tiên ta phi thăng Bỉ Ngạn, thấy người khổng lồ vung cự chùy đập về phía Phật Tổ, chính là hắn!"
Tráng hán cơ bắp kia ngồi bất động, làm như không thấy bọn họ.
"Vu Thần Đạo Quân, chúng ta phụng mệnh Thái Nhất Đại Đạo Quân tới đây rèn luyện."
Đạo Cực Chân Vương chào hỏi tráng hán kia, nói: "Mong tạo điều kiện. Nếu gặp phải nguy hiểm, kính xin đạo huynh tương trợ."
Vu Thần Đạo Quân vẫn không lên tiếng.
Đạo Cực Chân Vương nói với mọi người: "Ta đã bắt chuyện với Vu Thần Đạo Quân, các ngươi có thể xuống dưới tầm bảo."
Lời này của hắn khiến tất cả mọi người đều chần chờ, rõ ràng Vu Thần Đạo Quân không nói gì, thế cũng coi như chào hỏi?
Đạo Cực Chân Vương cười nói: "Các ngươi yên tâm, còn có ta ở đây tọa trấn. Nếu các ngươi gặp phải nguy hiểm đương nhiên ta và Vu Thần Đạo Quân sẽ ra tay tương trợ, bảo vệ các ngươi bình an."
Đột nhiên, Trác Đạo Thuần nhìn về phía ba tòa Tiên điện còn lại, nhướng mày nói: "Chân Vương, còn có Đại Đạo Quân khác cũng phái người tới chỗ này."
Đạo Cực Chân Vương nhìn về phía ba tòa Tiên điện kia, cũng không khỏi ngơ ngác. Chỉ thấy trước mỗi tòa Tiên điện kia cũng có một chiếc thuyền lầu đang đậu, chỉ có điều trên thuyền đã không còn người.
"Xem ra ba vị Đại Đạo Quân khác cũng nhớ mãi không quên Thiên Cảnh khư. Bọn họ đã phái người đến đây trước chúng ta một bước."
Đạo Cực Chân Vương nhướn mày, cười nói: "Chư vị, chúng ta cũng phải tranh thủ mới được."
Ánh mắt Hứa Ứng nhấp nháy, bốn tòa Tiên điện ở đây, chắc là đối ứng với bốn vị Đại Đạo Quân của Bỉ Ngạn, ba vị Đại Đạo Quân khác cũng phái người đến, như vậy cũng đáng cân nhắc.
"Chân Vương, ba vị Đại Đạo Quân khác cũng phái người đến là vì chuyện gì?" Hứa Ứng dò hỏi.
Nghe thấy giọng nói của y, Vu Thần Đạo Quân đột nhiên ánh mắt như điện, nhìn về phía y.
Trong lòng Hứa Ứng giật mình: "Lúc Phật tổ đưa ta về Tam giới, không biết Vu Thần Đạo Quân có phát hiện ra ta trong hào quang phi thăng kia không."
Y đột nhiên phát hiện, hình như bản thân bị rất nhiều người ở Bỉ Ngạn nhận ra, hơn nữa đều là bá chủ một phương.
Vu Thần Đạo Quân nói: "Ngươi có vẻ quen thuộc."