Chương 2148 Đạo khóc ở vũ trụ mới 3
Uy lực của thần thông vòm trời thật sự khủng khiếp, Quý Ấu Nho thấy thế, vội vàng tế ra Sinh Tử Khế nghênh đón đòn này của Hứa Ứng.
Thần thông vòm trời va chạm cùng với Sinh Tử khế là bảo vật Bất Hủ, trong Sinh Tử Khế, Sinh Tử nhị khí lưu chuyển, đùng đùng tan biến, từng chữ từng chữ trên quyển sách hóa thành tro bụi!
Quý Ấu Nho trong lòng cả kinh, quay người rời đi, biến mất trong tinh không.
"Ầm!"
Sinh Tử Khế ầm ầm nổ tung, bị Hứa Ứng Sinh xuyên qua!
"Sao tu vi thực lực của Hứa Ứng này lại mạnh như vậy?" Quý Ấu Nho thấp thỏm lo âu, chạy thật xa.
Hứa Ứng thu chiêu, tất cả động uyên trong cơ thể lưu chuyển rồi chậm rãi lắng lại.
"Đa tạ Hứa sư huynh cứu giúp!"
Phía sau hắn còn có hơn mười đệ tử Thái Nhất Đại Đạo Quân, sắc mặt từng người ảm đạm, vẫn chưa hết kinh hồn. Một đệ tử trong đó tên là Ổ Kha, cảm kích không thôi, nức nở nói: "Nếu không có Hứa sư huynh trượng nghĩa cứu giúp, chỉ e chúng ta đều phải chết ở chỗ này!"
Sắc mặt Hứa Ứng hiền lành, nói: "Chúng ta là đồng môn, trông coi nhau vốn là chuyện nên làm."
Một nữ đệ tử tức giận nói: "Đại sư huynh lại chạy trốn trước, bỏ lại chúng ta mặc kệ không hỏi!"
Hứa Ứng nói: "Quá nửa là đại sư huynh có nỗi khổ khác."
Y quay mặt lại, sắc mặt âm trầm bất định: "Những sư đệ sư muội này, có nên diệt trừ luôn không, cứ thoái thác là do môn hạ của Sinh Tử Đại Đạo Quân làm..."
Y liếc nhìn đám người vừa tìm được đường sống trong cõi chết, hơi chần chờ.
"Ừm, không bằng thế này, lát nữa đến lãnh địa vũ trụ mới, xem bọn họ làm như thế nào. Nếu làm nhiều việc ác, vậy thì giết hết."
Hứa Ứng nở nụ cười, gật đầu với một sư muội, thầm nghĩ: "Giết lần lượt hay giết một lượt đây?"
Vị sư muội kia chợt cảm thấy như tắm mình trong gió xuân.
Xa xa, còn có mấy chiếc thuyền lầu Thúy Nham, chắc đều được mệnh lệnh của sư tôn, dự định cướp đoạt công pháp cấp Đạo Chủ của Hứa Ứng. Nhưng vừa rồi Hứa Ứng tru sát môn nhân Sinh Tử, đánh trọng thương Quý Ấu Nho, đánh cho bảo vật Bất Hủ cũng nát bấy, chiến lực thật sự kinh người, khiến bọn hắn không dám tiến lên.
Thuyền lầu Thúy Nham hướng về phía lãnh địa vũ trụ mới trong các vì sao, qua mấy ngày, bọn họ đi tới trước một chỗ đạo cảnh, chỉ thấy chỗ tinh không này có đạo cảnh quy mô vô cùng khổng lồ, hình thành nên một tòa đạo cảnh, tinh quang vô cùng nồng đậm, sáng chói tựa như ngân hà.
Đám người Hứa Ứng khống chế thuyền lầu, đi tới bên cạnh đạo cảnh này, chạy quanh đạo cảnh một vòng nhưng lại không có phát hiện điều gì.
"Đạo cảnh hùng vĩ như thế nhưng không có tu sĩ nào tới gần đó chế tạo Tiên điện, tìm hiểu đạo cảnh, nói rõ đạo pháp của vũ trụ này vẫn rất lạc hậu."
Mọi người yên lòng, nói với Hứa Ứng: "Đại sư huynh, nơi này lạc hậu như thế, chắc chắn chúng ta sẽ khai hoang thành công!"
Hứa Ứng nhẹ nhàng gật đầu, nói: "Chúng ta tới lãnh địa vũ trụ mới trước nhìn xem, vẫn chưa biết nơi đó có sinh mệnh trí tuệ hay không."
Mọi người vâng dạ, khống chế thuyền lầu chạy nhanh về phía trung tâm của quần tinh.
Mấy ngày sau bọn họ dần tới gần nơi đó, trên đường lại trải qua một khu vực đạo cảnh. Đạo cảnh nơi này là do lôi đình biến thành, hình thành nên một lôi trạch do lôi đình chi đạo tạo thành!
Ánh chớp vạn dặm hóa thành đầm nước, đất đai, hòn đảo trong nước, thần long, giao long, phượng hoàng, đủ loại sinh vật trong đầm lầy, cực kỳ sống động, khiến người ta tấm tắc khen lạ.
Lúc này liền có người rời thuyền đi bắt lấy sinh vật trong lôi trạch, nhưng chỉ thấy sấm sét nổi lên bốn phía, đánh cho môn nhân Thái Nhất cháy khét.
"Uy lực lôi đình nơi này, hình như mạnh đến không hợp thói thường!"
Hứa Ứng nghi ngờ không thôi, Lôi Đình đại đạo chỉ là một loại đại đạo Tiên Thiên không quá thu hút, so ra kém những đại đạo cấp cao như Sinh Tử Thái Nhất, thế nhưng vừa nãy môn nhân Thái Nhất kia suýt chút nữa bị đánh chết!
Hứa Ứng xuống thuyền, tự mình đi vào trong đạo cảnh Lôi Trạch, ánh sét trước mắt lấp lóe. Y nhanh chóng quyết định, phát động Vô Lậu Kim Thân.
"Rầm rầm!"
Lôi đình rơi vào trên người y, Hứa Ứng không nhúc nhích, nhưng trong lòng thầm giật mình: "Uy lực Lôi Đình đại đạo nơi đây, quả thực mạnh hơn so với Tam giới và Bỉ Ngạn!"
Sau đầu y, Thái Nhất động uyên từ từ bay lên, che chở một phương, để lôi đình xung quanh không thể xâm lấn.
Có y che chở, đám người Thái Nhất môn đều thở phào nhẹ nhõm, khen: "Đại sư huynh pháp lực vô biên!"
Mặc dù Hứa Ứng vẫn động sát niệm đối với những sư đệ sư muội này, nhưng cũng được tán dương tới lâng lâng.
"Đại sư huynh, phía trước có một tòa Tiên điện!" Những đệ tử khác phát hiện ra.
Hứa Ứng nghe vậy liền lập tức chạy tới, chỉ thấy bên trong khu Lôi Trạch này quả nhiên có một tòa Tiên điện vô cùng cổ lão, bọn họ đi lên phía trước, bên trong Tiên điện hoàn toàn trống rỗng, không có người ở.