Chương 2180 Tổ Thần quật khởi 1
Hứa Ứng đứng lên, đi đến mũi thuyền, nhìn cửa ra Hỗn Độn Hải càng ngày càng rõ ràng, trong lòng thầm nhủ: "Võ Đạo cần nhất thống các loại đại đạo, mới có thể Hậu Thiên nghịch phản Tiên Thiên, chỉ có điều cho tới nay còn chưa dung nhập các đại đạo như Thái Nhất, Hỗn Độn, Hồng Mông vào trong Võ Đạo. Hiện tại có đạo văn mới, các đại đạo Thái Nhất Hỗn Độn càng mạnh hơn so với trước kia, chẳng phải càng khó dung nhập hơn?"
Y không khỏi chìm vào trầm tư.
Võ Đạo của y đã dung nhập nhiều loại đại đạo, cực kỳ lợi hại, trở thành một trong rất nhiều động uyên cực mạnh, nhưng muốn dung nhập cả các loại động uyên Thái Nhất, Hỗn Độn vào trong động uyên Võ Đạo, thế thì từ đầu đến cuối vẫn kém chút hỏa hầu.
Điều Hứa Ứng thật sự muốn làm chính là xác nhận một chút Hậu Thiên đại đạo như Võ Đạo, có thể nghịch phản Tiên Thiên hay không, có thể đi ra một con đường Hậu Thiên dung nạp Tiên Thiên hay không.
Phế vật Thanh Huyền đi tới bên cạnh y, đột nhiên hỏi: "Hứa Đạo Tổ vì sao mặt ủ mày chau?"
Hứa Ứng thuật lại nan đề mình gặp phải trên đường tu luyệnrồi nói: "Hiện giờ ta cũng không biết con đường của mình có chính xác hay không. Cũng không biết Võ Đạo có thể dung nạp những Tiên Thiên đại đạo này hay không."
Phế vật Thanh Huyền suy tư một lát rồi nói: "Hứa Đạo Tổ, Võ Đạo của ngươi được dung nhập những Tiên Thiên đại đạo này, còn là Võ Đạo sao? Theo ta thấy, nó chỉ là có tên Võ Đạo mà thôi, thật ra đã sớm không liên quan đến Võ Đạo."
Hứa Ứng hơi ngẩn người.
Phế vật Thanh Huyền tiếp tục nói: "Khi dung nhập tòa động uyên Tiên Thiên đại đạo đầu tiên, ngươi cũng đã làm đến nghịch phản Tiên Thiên. Khi đó, Võ Đạo của ngươi không còn là Võ Đạo, mà là một loại Tiên Thiên đại đạo tên là Võ Đạo. Hiện tại ngươi đã tu luyện loại tiên thiên đại đạo này, khiến cho nó dung hợp các loại đại đạo khác, khiến cho nó càng ngày càng mạnh."
Hắn dừng một chút, cười nói: "Đừng nói ngươi để cho nó dung hợp Thái Nhất Hỗn Độn, cho dù ngươi chỉ khiến nó nổi danh ngang với Thái Nhất đại đạo Hỗn Độn đại đạo, ngươi cũng đủ dương danh thiên hạ, ghi tên vào sử sách!"
Hứa Ứng nghe vậy, trong lòng liền buông bỏ khúc mắc, cười nói: "Là ta cố chấp. Đa tạ Phế huynh chỉ điểm."
Y chỉ cảm thấy thân thể ung dung, đối với việc tu luyện Võ Đạo như thế nào rốt cuộc đã có mười phần nắm chắc.
Thuyền lầu Thúy Nham chậm rãi chạy ra khỏi Hỗn Độn Hải, bị thần quang của tướng canh trên bến thuyền soi lại, kéo về phía bến thuyền.
Tổ Thần và phế vật Thanh Huyền lập tức căng thẳng vạn phần, Tổ Thần hạ giọng nói: "A Ứng, có cần giết người diệt khẩu không?"
Hứa Ứng không nhịn được bật cười, lắc đầu nói: "Các ngươi không cần lúc nào cũng đánh đánh giết giết, nếu chúng ta có thể không đả thương người ta thì không nên đả thương người ta."
Thuyền lầu tiến vào bến thuyền, Hứa Ứng khống chế Kim Luân Nhân Quả, sửa đổi Nhân Quả với tướng canh thuyền lầu của bọn họ, chỉ mấy vị tướng canh chạy ngang qua trước mắt, không gặp phải bất kỳ nghi vấn gì.
Tổ Thần và phế vật Thanh Huyền đều vô cùng kinh ngạc.
Thuyền lầu Thúy Nham chạy một mạch, nhưng thuyền không đi tới Đạo Kỷ Thiên, mà lại chạy tới Thiên Cảnh khư.
Thiên Cảnh khư.
Bốn phía yên tĩnh, đại đạo triều tịch còn tiếp tục, đại đạo Thiên Cảnh dâng trào, khiến uy lực thiên địa đại đạo càng ngày càng mạnh.
Thiên Cảnh cũng từ phế tích trở nên càng ngày càng thích hợp để sinh tồn. Đã có không ít người của Bỉ Ngạn di chuyển tới đây, định cư ở đây.
"Phản tặc, tìm được các ngươi rồi!"
Sâu trong Thiên Cảnh, đột nhiên một người khổng lồ vô cùng hùng vĩ chậm rãi dâng lên từ giữa dãy núi, vung cây búa lớn, đập xuống phía dưới!
Mà phía dưới cây búa, chính là đỉnh núi Tu Di sơn, Phật Tổ thân thể quảng đại, ngồi trên Tu Di sơn, Chư Phật bồng bềnh bốn phía, động uyên sau đầu xoay tròn, vang lên ong ong.
"Vu Thần Đạo Quân, ngươi truy sát ta ba lần, chẳng phải vẫn không làm gì được ta?"
Phật Tổ và Chư Phật giơ tay giao chiến với cây búa lớn của Vu Thần Đạo Quân, hai bên va chạm, dãy núi xung quanh đều chấn động, lòng đất nứt ra, ngàn vạn núi lửa dâng lên phun trào, khói bụi dung nham bốc thẳng đến bầu trời!
Phật Tổ và Chư Phật đã sớm luyện chế Tu Di sơn thành bảo vật, lúc này tế ra Tu Di sơn, lấy tu di làm ấn, nhắm thẳng Vu Thần.
Tu vi của Phật Tổ thua xa Vu Thần, Vu Thần thu hoạch tu sĩ Đại Thiên vũ trụ, có thể nói pháp lực thâm hậu vô biên, kéo dài không hết.
Nhưng Phật Tổ đi vào Bỉ Ngạn, mang đến ngàn vạn Chư Phật của Đại Tu Di sơn, được ngàn vạn Chư Phật này tương trợ, trong lúc nhất thời còn có thể chống đỡ được.
Hai bên chém giết lẫn nhau, Phật Tổ bị ép đến mức không ngừng lùi lại. Mà ở bên kia, Hồng Tỳ Đạo Quân đang chém giết cùng Địa Tiên Chi Tổ, Bàn Diễm Đạo Quân thì quyết đấu hai vị Đạo Tổ Ngọc Thanh, Thái Thanh, còn có Khánh Tái Đạo Quân nghênh tiếp hai người Ngọc Hư và Thái Ất.