← Quay lại trang sách

Chương 2186 Sát Phạt hiến tế 1

Có điều vị Đạo Quân tu luyện Thái Anh đại đạo kia có tu vi quá hùng hồn, pháp lực không ngừng vọt tới, đè ép Hứa Ứng và phế vật Thanh Huyền, nhét hai người vào vũ trụ khác!

Cùng lúc đó, một nữ tử cầm trong tay Thanh Quang Ánh Nhật Tán, đang dạo bước trong tinh không, đi về phía Bỉ Ngạn, đột nhiên Vu Thần Đạo Quân thân hình khôi ngô đi tới, cười ha hả nói: "Thì ra là Tú Tuệ Tiên cô nương. Tuệ Tiên, ngươi định giấu hai người kia đi dađau?"

Tú Tuệ Tiên kinh ngạc: "Vu Thần đạo huynh nói vậy là sao? Ta lhụng mệnh chinh phạt phản tặc Hư Hoàng, chịu cảnh thất bại, đang định về Đạo Kỷ Thiên phục mệnh, giấu người gì?"

Vu Thần Đạo Quân không nói năng, tế ra cây búa lớn hung hăng đập tới. Sắc mặt Tú Tuệ Tiên biến hóa mãnh liệt, không hề nghĩ ngợi ra tay ngăn cản.

Đột nhiên rắc một tiếng, Vu Thần Đạo Quân đưa ra một bàn tay, chộp vào động uyên của cô nàng.

Trong động uyên, Hứa Ứng và phế vật Thanh Huyền đột nhiên nghe một tiếng nổ kinh thiên động địa truyền đến, tiếp đó thấy một bàn tay khổng lồ từ xa xa dò tới, xâm nhập vào động uyên Thái Anh, chụp vào trong vật chất ngưng kết, nâng hai người lên!

"Chiến lực của thằng nhãi Vu Thần này thật quá cao!" Đây là ý nghĩ chung của đám người Vu Thần Tú Tuệ Tiên, Hứa Ứng.

Vu Thần Đạo Quân lục ra Hứa Ứng, bàn tay nhẹ nhàng chấn động, hai người bay ra, nghênh đón công kích của Tú Tuệ Tiên.

Hứa Ứng và phế vật Thanh Huyền vội vàng bay về phía trước, tránh xa bọn họ, bỗng nhiên chỉ thấy tinh không vặn vẹo, lại có Đạo Quân ra tay, ý đồ bắt bọn họ lại.

Nhưng vào lúc này cây búa của Vu Thần Đạo Quân bay tới, đập nát tinh không vặn vẹo, cười lạnh nói: "Cố Đạo Thiền, ngươi cũng tới đoạt công pháp của ta?"

Hứa Ứng và phế vật Thanh Huyền tăng nhanh tốc độ, không ngừng chạy trốn, dần dần tiếp cận Bỉ Ngạn, nhưng bốn phía địa hình kỳ dị, rõ ràng không phải là địa phương y quen thuộc.

Phía sau, Vu Thần Đạo Quân và từng vị Đạo Quân, Chân Vương chém giết, đánh tới mức trời long đất lở.

Lúc này, Tru Tiên tàn kiếm bay ra từ trong động uyên của Hứa Ứng, phá không bay đi!

"Kiếm gia!"

Hứa Ứng vội vàng đuổi tới, phế vật Thanh Huyền thấy thế cũng nhanh chóng theo bước, chỉ thấy tốc độ tàn kiếm Tru Tiên càng lúc càng nhanh, bốn phía hiện ra từng tòa động uyên, khiến nó hóa thành một luồng hàn quang màu xanh biếc, thậm chí bỏ lại Hứa Ứng, bỏ xa phế vật Thanh Huyền.

Nơi cửa ra Hỗn Độn Hải, một chiếc thuyền lầu của Thúy Nham lâu chậm rãi đi vào bến thuyền, Trường Tôn Thánh Hải đứng ở mũi thuyền, đột nhiên lộ ra vẻ kinh ngạc.

"Sát khí của sư tôn!" Hắn kinh ngạc nói.

Trong mấy chục năm truyền đạo ở Linh giới, Trường Tôn Thánh Hải đã truyền thụ tuyệt học của Tả Liễn Đạo Chủ cho tu sĩ Linh giới. Mãi đến khi Linh giới xuất hiện rất nhiều tiên nhân, sau khi truyền thừa ổn định, hắn mới rời khỏi Linh giới.

Đạo lữ Doãn Nhiêu của hắn không theo hắn cùng rời đi, mà ở lại Linh giới làm Đạo Tổ. Tài nguyên của Linh giới tuy không phong phú bằng Bỉ Ngạn, nhưng ở Linh giới những tài nguyên này vẫn là vật vô chủ, ở lại Linh giới ngược lại có khả năng lớn hơn ở lại Bỉ Ngạn.

Bởi vậy, Doãn Nhiêu khuyên Trường Tôn Thánh Hải ở lại, nhưng Trường Tôn Thánh Hải có khát vọng của mình nên vẫn quyết định rời đi.

Hứa Ứng lưu lại cho hắn một chiếc thuyền lầu Thúy Nham, có điều dấu ấn trên thuyền lầu đã hóa thành tro đạo, đổi lại là người khác chắc không thể làm gì được, nhưng hắn đã nghiên cứu triệt để dấu ấn trên thuyền lầu, vẽ lại dấu ấn một lần nữa, lúc này mới có thể rời khỏi Hỗn Độn Hải trở lại Bỉ Ngạn.

Những người khác căn bản chưa từng cảm ứng được cái gọi là sát khí, mà Trường Tôn Thánh Hải tu luyện Sát Phạt chi đạo, rất nhạy bén cảm thấy được luồng sát khí này.

"Chẳng lẽ sư tôn sắp tỉnh lại?" Trong lòng của hắn kinh ngạc vạn phần.

Hứa Ứng và phế vật Thanh Huyền bay nhanh tới, truy tìm Tru Tiên tàn kiếm, đi vào một mảnh đất lạ lẫm. Nơi này núi cao sừng sững, như kiếm thương san sát, thân núi không biết vì nguyên nhân gì mà trở nên cực kỳ mỏng manh.

Từng khối đá tảng và ngọn núi ngang dọc tứ tung, như loạn kiếm cắm trên mặt đất.

Một luồng khí tức trầm lặng nặng nề tràn ngập trong thiên địa, thiên địa đại đạo nơi đây trong một loại trạng thái phá toái quỷ dị, đạo lực của các loại đại đạo như bị thứ gì đó đánh nát, trở nên thưa thớt tán loạn.

Tới nơi này, Hứa Ứng và phế vật Thanh Huyền cũng chỉ cảm thấy da thịt của mình nhoi nhói, các loại đạo lực đại đạo trong cơ thể trở nên yếu ớt.

Phế vật Thanh Huyền giơ tay lên, thần thông hiển hóa ra một con Hỏa Phượng Hoàng, vỗ cánh bay lượn, nhưng khoảnh khắc sau Hỏa Phượng Hoàng do đạo lực hình thành đã tan rã trong mảnh đất kỳ dị này, dần dần tiêu tán.

"Sinh mệnh, chỉ là một chuyện ngoài ý muốn, túc sát mới là vĩnh hằng của vũ trụ."