← Quay lại trang sách

Chương 2207 Người lương thiện lưu vong 2

Loại chất keo này, tương tự như thời không bị cô đọng, nhìn thì không có gì nguy hiểm nhưng kì thực lại vô cùng nguy hiểm, thực lực càng mạnh thì càng dễ dàng bị giam cầm.

Thật ra vật chất ngưng kết giữa Địa Tiên giới và Thiên Tiên giới chỉ là một tầng mỏng, còn vật chất ngưng kết giữa hai vũ trụ mới là vô cùng nặng nề.

Tu vi thực lực của Hứa Ứng đã cực kỳ cao minh, dù chưa đột phá đến Bất Hủ cảnh, nhưng nhiều loại đại đạo đã tu luyện đến Bất Hủ cảnh.

Y muốn xuyên qua vật chất ngưng kết là gần như không thể, chắc chắn sẽ bị cố định bên trong ngưng kết, không cách nào nhúc nhích, mãi đến khi Kiếp Vận đột kích, thân tử đạo tiêu.

Nhưng xuyên qua vật chất ngưng kết cũng có đường tắt, đó chính là vũ trụ mục tiêu tiến hành hiến tế, thông qua lực lượng hiến tế hàng lâm.

Năm đó Ẩn Nguyên Tử giáng lâm Thiên Tiên giới là nhờ đám tộc lão Long tộc hiến tế để hóa thân đại đạo của mình giáng lâm.

Hứa Ứng muốn hàng lâm tới một vũ trụ khác, Thái Nhất cần phải để cho truyền nhân nhánh của mình của mình trong vũ trụ kia chuẩn bị lượng lớn tế phẩm. Số lượng tế phẩm rất nhiều, cần phải cho Thái Nhất đạo môn một thời gian chuẩn bị.

"Bây giờ chuyện đã huyên náo đến mức không thể hòa giải, liên quan đến tranh giành của Đạo Chủ, vậy thì Thái Nhất chỉ có hai con đường, hoặc là giao Hứa Ứng ra, hoặc là đưa Hứa Ứng đi."

Ngoài Xá An cung, Thần Ma, Sinh Tử, âm Dương ba vị Đại Đạo Quân cùng Đạo Thắng Tử, Ngự Huyền Thông, Hỗn Nguyên Đạo Quân nhìn về phía Xá An cung.

Sinh Tử Đại Đạo Quân nói: "Đưa Hứa Ứng đi thì bản thân lại nhẹ nhàng, tự mình bứt ra. Hoa Đạo Chủ cũng không đến mức vì chuyện nhỏ này mà làm khó Thái Nhất."

Âm Dương Đại Đạo Quân nói: "Năm đó Thái Nhất bị Thông Thiên đâm một kiếm, bọn họ còn có thể liên thủ, đúng là dị số."

Thần Ma Đại Đạo Quân nói: "Đệ tử của Thông Thiên là Trường Tôn Thánh Hải, không phải cũng đưa đến môn hạ Thái Nhất để Thái Nhất dạy dỗ hay sao? Bây giờ Thông Thiên trở thành Đạo Chủ mới thu đệ tử về, bởi vậy Thái Nhất xem như nửa người của Thông Thiên."

Đạo Thắng Tử nói: "Ba vị đạo huynh, Thái Nhất sẽ đưa Hứa Ứng đến vũ trụ nào?"

Ba vị Đạo Quân liếc nhau, Sinh Tử lắc đầu nói: "Tâm tư của Thái Nhất rất khó đoán, nhưng chúng ta không cần suy đoán tâm tư của hắn. Đưa người đến vũ trụ khác cần chuẩn bị lượng lớn tế phẩm, chỉ cần vận dụng những tế phẩm này, sẽ bị truyền nhân trong các vũ trụ của chúng ta phát hiện. Biết được Hứa Ứng đi nơi nào cũng không khó."

Mọi người dồn dập gật đầu, từng người truyền lệnh xuống, để truyền nhân của từng vũ trụ một giám thị nghiêm ngặt dị động trong môn hạ Thái Nhất đạo môn.

Qua mấy ngày, đã có tin tức truyền đến: "Bẩm sư tôn trong vũ trụ Xích Diên, môn nhân Thái Nhất đang chuẩn bị lượng lớn tế phẩm!"

"Bẩm sư tôn trong vũ trụ Già Nam, môn nhân Thái Nhất đang chuẩn bị lượng lớn tế phẩm!"

"Bẩm sư tôn trong vũ trụ Triều Chương Thiền, môn nhân Thái Nhất đang chuẩn bị lượng lớn tế phẩm!"

...

Chỉ trong mấy ngày ngắn ngủi mà đã có mấy chục môn nhân của các vũ trụ như Đế Phẩm, Bách Lương, Hiếu Vũ có dị động, đi khắp nơi thu thập vật tế phẩm, lại tích máu của cao thủ, làm vật vẫn tế lễ.

Trong lúc nhất thời, ba vị Đại Đạo Quân và Đạo Thắng Tử, Ngự Huyền Thông trố mắt nhìn nhau, không biết Thái Nhất định đưa Hứa Ứng đến vũ trụ nào.

"Hứa Ứng chính là phản tặc Tam giới, vốn có phản cốt. Thái Nhất tốn bao công mới bảo vệ được hắn, ta thấy sáu mươi vạn năm trước người chết không phải Hạo Dập mà là Thái Nhất!"

Âm Dương Đại Đạo Quân tức giận đến chửi ầm lên, quát lớn: "Sự thật là sáu mươi vạn năm trước Thái Nhất đã bị Hạo đoạt xá rồi!"

Mọi người nghe vậy, đều cảm thấy rất có đạo lý.

Mà ở trên không Xá An cung, Quỳnh Hoa đảo Lê Tiểu và Trường Tôn Thánh Hải giằng co mấy ngày, Lê Tiểu như cười như không nói: "Thánh Hải sư đệ, lão gia nhà ngươi và lão gia nhà ta đều muốn mang Hứa Ứng đi, nhưng chuyện này không liên quan đến chúng ta, chúng ta không nên làm tổn hại hòa bình."

Trường Tôn Thánh Hải cười nói: "Sư tỷ nói đúng. Giằng co ở chỗ này cũng không phải là cách, không bằng tự mình trở về báo cáo kết quả. Sư tỷ nghĩ sao?"

Lê Tiểu cười nói: "Ta đang có ý này."

Tuy nói như vậy, nhưng hai người đều bất động. Bởi vì chỉ cần một bên rời đi, bên khác sẽ lập tức mang Hứa Ứng đi.

Hai người mắt to trừng mắt nhỏ.

Hứa Ứng cũng nhận ra bút tích của Thái Nhất Đại Đạo Quân, không khỏi chấn dung, tới gặp Cửu Tăng, dò hỏi: "Sư tôn luôn đối xử tốt với đệ tử như vậy sao?"

Cửu Tăng nói: "Năm đó sư tôn đối đãi với Hạo Dập như vậy, hết sức quan tâm, truyền thụ chân truyền cho hắn, giới thiệu Hạo Dập với những Chân Vương, Đạo Quân khác. Nếu không phải Hạo Dập muốn phản bội Bỉ Ngạn, cho dù sư tôn bị hắn đánh bại cũng vẫn đối xử với hắn như lúc ban đầu."

Hứa Ứng trầm mặc trong chốc lát rồi nói: "Thái Nhất thật độ lượng."