← Quay lại trang sách

Chương 2214 Bất Hủ Lưu vong 2

Trong lầu các, Hứa Ứng như cười như không, đứng dậy, ánh mắt nhìn lên tay phải của hắn rồi nói: "Đạo thương ta lưu lại cho ngươi năm xưa vẫn còn, xem ra những năm này ngươi vẫn không tiến bộ."

Tay phải Hỗn Nguyên Đạo Quân mơ hồ đau đớn, nhớ tới tình hình năm đó bị Hứa Ứng tế lên hoa sen Hỗn Độn bị thương.

"Hứa Ứng, quả nhiên ngươi ẩn thân ở Cảnh giới!"

Hỗn Nguyên Đạo Quân tiến lên trước một bước, cười lạnh nói: "Hiện giờ phương vị của ngươi đã bại lộ, xem ngươi còn trốn kiểu gì nữa!"

"Trốn?"

Hứa Ứng chậm rãi mở tay phải ra, Hỗn Nguyên Đạo Quân không khống chế được mình bay lên, rơi vào trong lòng bàn tay của y.

Lúc trước thân thể hai người vẫn bình thường, nhưng lúc rơi vào bàn tay của y, thân thể Hỗn Nguyên Đạo Quân phảng phất như đang không ngừng thu nhỏ, đợi rơi vào lòng bàn tay Hứa Ứng đã nhỏ bé như con kiến.

"Vì sao ta phải trốn?"

Hứa Ứng xòe rộng ngón tay ra, thân thể của Hỗn Nguyên Đạo Quân không tự chủ được nổ tung, hóa thành một làn sương máu.

Trong làn sương, nguyên thần của Hỗn Nguyên Đạo Quân bay lên, các loại ký ức bị Hứa Ứng lôi ra.

"Hỗn Nguyên, với thực lực của ta, sao phải chạy trốn?"

Hứa Ứng tìm kiếm ký ức của phân thân này, cố gắng tìm kiếm bí quyết liên quan tới Hỗn Độn chi đạo rồi nói: "Ta ở đây chờ ngươi tới!"

Hỗn Nguyên Đạo Quân tức giận hừ một tiếng, tất cả ký ức trực tiếp mai một, hóa thành từng luồng Hỗn Độn chi khí tiêu tán, không cho y cơ hội để tìm kiếm ký ức của mình.

"Hứa Ứng, nếu ngươi đã muốn chết, ta tác thành cho ngươi!"

Âm thanh của hắn càng ngày càng xa, như cách thời không xa xôi.

Hứa Ứng thầm than một tiếng đáng tiếc, mục đích của y là lấy chân truyền Hỗn Độn đại đạo của Hỗn Nguyên Đạo Quân, đáng tiếc Hỗn Nguyên Đạo Quân chớp thời cơ nhanh, khiến y không thể thực hiện được.

Về phần Hỗn Nguyên Đạo Quân phát hiện hành tung của mình, Hứa Ứng lại không để ở trong lòng.

Vốn dĩ Đại Thiên vũ trụ đâu đâu cũng trải rộng các đại môn sinh Bất Hủ, động uyên bọn họ treo ở các nơi trong các vũ trụ, muốn tránh khỏi tai mắt của bọn họ, căn bản là không thể.

Hứa Ứng tự biết sớm muộn gì cũng sẽ bại lộ, cho nên không nghĩ đến việc giấu kín bản thân mình.

Cùng lúc đó, Hỗn Nguyên đạo môn nhận được truyền lệnh của Đạo Quân, lập tức bắt đầu chuẩn bị tế phẩm, để Hỗn Nguyên Đạo Quân có thể hàng lâm.

Có điều, dù sao Hỗn Nguyên Đạo Quân cũng là Đạo Quân, tu vi thực lực thực sự cường hoành, tế phẩm chuẩn bị nhiều đến mức khó có thể tưởng tượng được.

Ngay cả Hỗn Nguyên Đạo Quân cũng bị tiêu hao sạch vốn liếng, thậm chí còn có mấy vị Thái Thượng trưởng lão cũng bị đưa lên tế đàn, chuẩn bị huyết tế, đổi lấy Hỗn Nguyên Đạo Quân giáng lâm.

Trải qua mấy tháng chuẩn bị, cuối cùng Hỗn Nguyên đạo môn cũng đã sắp xếp thỏa đáng, hôm nay, Bành Ngũ môn chủ chủ trì Đại Tế, cuối cùng Hỗn Nguyên Đạo Quân cũng bắt đầu từ Hỗn Độn động uyên của mình phủ xuống Cảnh giới!

Tế phẩm cuồn cuộn không ngừng hóa thành năng lượng linh khí, tràn vào Hỗn Độn động uyên, chảy về phía một vũ trụ khác. Cùng lúc đó, Hỗn Nguyên Đạo Quân cũng từ trong Hỗn Độn động uyên của Bỉ Ngạn nhích thân đi tới Cảnh giới.

Đợi đến lúc tế phẩm tiêu hao một phần ba, Hứa Ứng suất lĩnh môn chủ và các môn nhân Thái Nhất đạo môn giết tới Hỗn Nguyên đạo môn, không nói năng gì bắt đầu đánh cướp đốt.

Bành Ngũ môn chủ giận không kiềm nổi, khống chế Hỗn Độn động uyên quyết đấu với Hứa Ứng, bị Hứa Ứng xuất chưởng đánh đổ trên mặt đất. Tuy hắn là Bất Hủ cảnh, cao hơn Hứa Ứng một cảnh giới, nhưng Bất Hủ cảnh của hắn thực lực quá kém, ngay cả công pháp cũng tàn khuyết không đầy đủ.

Hòa Huỳnh là dũng mãnh nhất, giết đến trên tế đàn, cướp tế phẩm, thu hết các loại thiên tài địa bảo vào trong Thái Nhất động uyên.

Trên tế đàn, mấy vị Thái thượng trưởng lão bị coi là tế phẩm chờ đợi hiến tế kia, thấy thế muốn đứng lên tư thông với Hòa Huỳnh, bị Hòa Huỳnh tế ra bảo vật trấn môn Lục Nghĩa Hoàn Nguyệt trấn áp, không thể động đậy.

Nữ tử này tiến lên, đá vào các chân của mấy Thái Thượng trưởng lão một cước, khiến cho mấy lão già quỳ bịch xuống tế đàn, cười nói: "Các ngươi cũng là tế phẩm, nhưng dù sao chúng ta cũng ngẩng đầu không thấy cúi đầu không gặp, nên không bắt các ngươi nữa, tiết kiệm cho Thái Nhất đạo môn của ta mấy chén cơm."

Hứa Ứng phất tay nói: "Đi!"

Mọi người gào thét lao đi, lưu lại Hỗn Nguyên đạo môn bị thanh tẩy sạch sẽ.

Hòa Huỳnh môn chủ hưng phấn khó tả, nhanh chóng đi tới bên cạnh Hứa Ứng, cười nói: "Hứa công tử, chúng ta làm như vậy có vẻ không tốt lắm nhỉ?"

Cô đoạt nhiều của cải của Hỗn Nguyên đạo môn như vậy, lại liên tục đánh bại nhiều cường địch, quả thực uy phong vô cùng, không có chút nào là cảm thấy không tốt lắm.

Hứa Ứng thăm dò nói: "Không thì, chúng ta làm lại một lần nữa?"

"Được!" Hòa Huỳnh môn chủ khó nén nổi kích động.