Chương 2219 Hứa Ứng chết rồi mới là Hứa Ứng tốt nhất 4
Thái Hoa Đạo Nhân cười ha hả rồi nói: "Đào mộ chính là trộm mộ, còn nói văn nhã như thế. Tốt rồi, ta đã đến nơi đây, còn không mau truyền Huyền Hoàng Đạo Giới Kinh?"
Hứa Ứng nói: "Không vội. Ta đang tìm kiếm mấu chốt gây nên biến hóa kịch liệt ở đây, đã tìm ra rồi, đi xem trước đã. Ngươi có thể yên tâm, đối với ta Huyền Hoàng Đạo Giới Kinh này không hề trân quý, đã nói truyền cho ngươi sẽ không nuốt lời."
Thái Hoa Đạo Nhân đuổi theo y, cười nói: "Ngươi nuốt lời cũng không sao. Ta tự có thủ đoạn, sẽ để ngươi nói ra."
Hứa Ứng mỉm cười, đi tới trước ngọn thần sơn mỹ lệ kia, chỉ thấy ngọn thần sơn này vậy mà lại có một cửa hang nghiêng, hang núi xiên chéo qua thần sơn.
Hứa Ứng tìm theo hướng dốc sơn động, sau một lúc lâu mới tìm được một khối Thúy Nham bị tro đạo bao phủ.
"Ngươi tìm là thứ này?"
Thái Hoa Đạo Nhân bật cười rồi nói: "Ngươi tốn công tốn sức, hóa ra là vì tìm được vật này?"
Hứa Ứng nhẹ nhàng gật đầu rồi nói: "Năm đó cũng có Thúy Nham từ trên trời giáng xuống tấn công Tam giới, một khối rơi xuống Thiên Tiên giới, tạo thành diệt tuyệt Long tộc ở Thiên Tiên giới, Long Đình bị hủy diệt. Một khối rơi xuống Địa Tiên giới, đập cho Địa Tiên giới nứt ra, phân thành chư thiên vạn giới. Còn một khối rơi xuống Nhân Gian giới, Nhân Gian giới bởi vậy lâm vào hắc ám, vô số người hóa thành bạch cốt. Ta đang nghĩ, có lẽ Cảnh giới cũng như vậy. Vì thế mới tìm tới đây."
Ánh mắt của Thái Hoa Đạo Nhân sáng lên, cười nói: "Tung tích của Tam giới đến nay vẫn một bí ẩn. Chắc chắn Thông Thiên Đạo Chủ sẽ không nói ra tung tích của Tam giới, cũng không có ai dám to gan ép hắn giao ra. Hư Hoàng và đám phản tặc đương nhiên càng không chủ động khai báo. May mà ngươi cũng đến từ Tam giới, biết được tung tích của Tam giới."
Hứa Ứng phối hợp nói: "Sau khi ta tới Cảnh giới,vẫn luôn nghĩ, người Cảnh giới gặp đại nạn này, tổ tiên Cảnh giới tử thương vô số, văn minh Cảnh giới cũng bị phá hủy mai táng, đến nay bọn họ còn đang bị nô dịch, cướp đoạt. Thế nhưng vì sao bọn họ không dám phản kháng? Là đã quên trận đồ sát này sao?"
Thái Hoa Đạo Nhân nói: "Cho nên ngươi muốn đào chứng cứ tàn sát này ra, bày trước mặt bọn họ, để cho bọn họ phản kháng Bỉ Ngạn?"
Hứa Ứng nghiêm túc gật đầu.
Thái Hoa Đạo Nhân cười lạnh nói: "Bên ngoài đồn không sai, quả nhiên cả nhà Thái Nhất Đại Đạo Quân đều là phản tặc! Bọn chúng dám phản kháng sao? Dám phản kháng, một khắc sau sẽ bị vong tộc diệt chủng!"
Hứa Ứng nhìn hắn rồi nói: "Nhưng, ta sẽ dạy bọn họ tu luyện công pháp động uyên, bọn họ sẽ không cần triệu hoán động uyên, không cần tu luyện công pháp có cửa sau của Bỉ Ngạn ngạn. Ta còn có thể giúp bọn họ diệt trừ động uyên mà bọn họ triệu hồi tới, còn có thể phá hủy Sa La Thụ, chặt đứt liên hệ giữa bờ Bỉ Ngạn và Cảnh giới. Như vậy Bỉ Ngạn sẽ không cách nào tìm được Cảnh giới."
Thái Hoa Đạo Nhân đằng đằng sát khí, quát lên: "Quả nhiên ngươi là phản tặc!"
Hứa Ứng không hiểu nói: "Thế nhưng, vì sao bọn họ vẫn không dám phản kháng, thậm chí không dám học tập công pháp động uyên? Bọn họ như quên đi thù hận của vong tộc diệt chủng, quên mất thù hận văn minh tuyệt chủng, cũng quên mất mình đang bị nô dịch, quên mất vũ trụ của mình đang đi đến tử vong. Bọn họ tu luyện công pháp có cửa sau của Bỉ Ngạn, nói ngôn ngữ Bỉ Ngạn, cam tâm tình nguyện bị thu hoạch, đây là vì sao?"
Thái Hoa Đạo Nhân không kiên nhẫn nói: "Llà bởi vì văn minh của Bỉ Ngạn càng cao đẳng, công pháp Bỉ Ngạn càng cường đại, huyết thống của Bỉ Ngạn càng cao quý! Hứa Ứng, ngươi nói xong chưa? Mau truyền Huyền Hoàng Đạo Giới Kinh cho ta!"
Hứa Ứng hỏi: "Thái Hoa, ngươi là Thánh tộc của Bỉ Ngạn thuần khiết, hay là đến từ vũ trụ khác?"
Thái Hoa Đạo Nhân cảnh giác nói: "Ngươi đang nói bậy bạ gì đó? Nói cho ngươi biết, mặc kệ ngươi đến từ vũ trụ nào, chủng tộc trước đây có bao nhiêu đê tiện hèn mọn, đến Bỉ Ngạn, ngươi chính là Thánh tộc, huyết thống thuần khiết!"
Hứa Ứng nói: "Không phải ta hoài nghi huyết thống của ngươi, ta muốn hỏi ngươi, Bỉ Ngạn diệt văn minh vũ trụ của các ngươi, giết vô số tổ tông của ngươi, chẳng lẽ ngươi không có một chút hận ý nào đối với Bỉ Ngạn hay sao?"
Thái Hoa Đạo Nhân cười lạnh nói: "Ta là Thánh tộc của Bỉ Ngạn."
Hứa Ứng suy nghĩ một chút, rốt cuộc suy nghĩ minh bạch, nhưng đồng thời càng nghĩ càng không ra. Có điều, y đã không muốn tiếp tục truy vấn.
"Nếu ta đã đồng ý với ngươi, sẽ không nuốt lời."
Hắn lấy ra một khối thạch bích, trên thạch bích là Huyền Hoàng Đạo Giới Kinh mà y sớm khắc sẵn.
Thái Hoa Đạo Nhân vừa mừng vừa sợ, vội vàng đi tới trước vách đá, đọc kinh văn trên vách đá, không khỏi bị kinh văn huyền diệu khó lường này hấp dẫn.
Kinh này tuy là Huyền Hoàng Đạo Chủ của Thiên Cảnh sáng tạo ra, nhưng văn minh của Bỉ Ngạn chính là văn minh của Thiên Cảnh, vốn là kế thừa chung một nhánh, bởi vậy hắn đọc cũng không trở ngại gì.