← Quay lại trang sách

Chương 2246 Kiếp Vận tập kích, Đạo Chủ thương lượng 4

Cửu Tăng Đạo Quân thấy y định đi ra ngoài, vội vàng ngăn cản rồi nói: "Sư tôn vẫn đang bế quan, ngươi nên yên tĩnh một chút! Nói không chừng lần này sư tôn sẽ chứng Đạo Chủ, nếu ngươi lại phạm tội, làm chậm trễ người chẳng phải tội lỗi lắm sao?"

Hứa Ứng nói: "Ta tới chỗ Quảng Chính Chân Vương mượn chân kinh, không phải đi gây chuyện."

Cửu Tăng Đạo Quân nói: "Ngươi ở lại đây, ta đi mượn giúp ngươi!"

Hứa Ứng nói: "Sư huynh, ta cũng là người trong Thái Nhất đạo môn, làm sao lại để ngươi vì chuyện của ta mà mạo hiểm một mình được? Ta đi theo sư huynh."

Cửu Tăng Đạo Quân thoáng chần chờ rồi nói: "Ngươi đi cũng được, nhưng ngươi phải thay hình đổi dạng. Hơn nữa ta lo tính tình của ngươi không tốt, đến đó nói chuyện với Quảng Chính Chân Vương không hợp là ra tay đánh nhau. Thái Nhất đạo môn của chúng ta luôn nói lý."

Hứa Ứng đáp ứng, cười nói: "Ta cũng thường xuyên nói lý."

Cửu Tăng để y thay đổi gương mặt, lại lấy quần áo của mình ra, để y mặc chỉnh tề, quan sát từ trên xuống dưới vài lần, lúc này mới hài lòng nói: "Tới nơi người ta bảo phải thật hiền hòa, nói năng khép nép."

Hứa Ứng vâng dạ.

Lúc này hai người mới đi tới Vô Cực cung của Nghiễm Chính Chân Vương.

Vô Cực cung ở Đạo Kỷ Thiên thấp hơn rất nhiều so với Xá An cung, ở giữa còn cách Vô Lượng không gian của Vô Lượng Đạo Quân. Có điều Vô Cực cung này lại hết sức kỳ lạ, trong cung có ngũ đại đạo cảnh, gọi là Tiên Thiên Ngũ Thái.

Phân biệt là Thái Dịch, Thái Sơ, Thái Thủy, Thái Tố, Thái Cực Cực.

Năm loại cảnh tượng đại đạo này đều có các loại khí tượng, cực kỳ bất phàm.

Thái Dịch là, thái hư vô tượng, vô biên vô hạn. Thái Sơ là, vô hình vô chất, Tiên Thiên nhất khí. Thái Thủy là, hữu hình vô chất, nhất khí tạo thành. Thái Tố là, hữu hình hữu chất, mà chưa thành thể. Thái Cực là, vật chất sơ thành, âm dương chưa phân.

Cửu Tăng Đạo Quân sai người đi thông báo cho Quảng Chính Chân Vương, vừa quan sát Tiên Thiên Ngũ Thái này, vừa nói với Hứa Ứng: "Ngũ Thái đạo cảnh này đại biểu cho năm loại thiên địa đại đạo, dung hợp quy nhất, đó là Vô Cực đại đạo. Vô Cực đại đạo, lĩnh ngộ cực kỳ khó khăn, đầu tiên phải tinh thông Ngũ Thái, mới có thể luyện thành Vô Cực."

Hứa Ứng chăm chú nhìn Ngũ Thái, quan sát rất lâu, chỉ cảm thấy Ngũ Thái diễn niến, dựa theo một loại quy luật biến hóa kỳ diệu. Đột nhiên y nghĩ đến trận chiến giữa Ngọc Thanh Đạo Tổ và Thái Thanh Đạo Tổ.

Năm đó hai người triệu hoán Thượng Thanh động uyên, mỗi người tìm hiểu ảo diệu đại đạo ẩn chứa trong Thượng Thanh động uyên, kết quả phát sinh mâu thuẫn. Thái Thanh Đạo Nhân lĩnh ngộ ra Thái Cực chi đạo, Ngọc Thanh Đạo Tổ lĩnh ngộ ra Vô Cực chi đạo.

Hai người tự sáng lập Hoàng Đình kinh và Thượng Thanh Đại Động Chân kinh, từ đây Thượng Thanh chia làm hai phái Thái Thanh cùng Ngọc Thanh.

"Năm đó bọn họ triệu hoán ra, chính là động uyên Vô Cực của Quảng Chính Chân Vương!"

Hứa Ứng bừng tỉnh hiểu ra, khó trách hai người lại có sở ngộ riêng của mình. Trình độ Thái Cực chi đạo của Thái Thanh Đạo Tổ đã đạt tới cực hạn. Mặc dù Ngọc Thanh Đạo Tổ đã lĩnh ngộ được ảo diệu của Vô Cực, nhưng bởi vì chưa tìm hiểu ra Ngũ Thái, ngược lại công pháp mà hắn lĩnh ngộ và truyền bá không bằng Thái Thanh.

Hiện tại Hứa Ứng quan sát Ngũ Thái đạo tượng, đối chiếu với lĩnh ngộ của hai vị Đạo Tổ, nhất là Thượng Thanh Động Chân Kinh, lập tức các loại lĩnh ngộ ùn ùn kéo đến.

Trong lòng hắn hơi động rồi nói: "Chẳng lẽ là quy luật diễn biến của Ngũ Thái, chính là Vô Cực?"

Cửu Tăng Đạo Quân còn chưa kịp nói chuyện đã nghe một giọng nói trầm trầm vang lên: "Thái Nhất đạo môn, không ngờ lại có người hiểu biết về Vô Cực đại đạo?"

Hứa Ứng theo tiếng nhìn lại, chỉ thấy Quảng Chính Chân Vương khí vũ phi phàm, thân hình cao lớn, bả vai rất rộng, hai vai đều có một ngọn lửa. Gương mặt hắn mọc trên mặt, nhưng còn có năm khuôn mặt không mọc ở trên mặt, hai tấm lơ lửng hai bên trái phải của cái đầu, còn có ba tấm trôi nổi ở sau ót, cũng không chạm vào đầu.

Năm gương mặt này đối ứng với Ngũ Thái, như hư như thực, ảo diệu muôn vàn.

"Nhất khí hóa tam thanh, chính là lĩnh ngộ ra từ đó." Hứa Ứng thầm nghĩ.

Cửu Tăng Đạo Quân ra hiệu y không được nói lung tung, tất cả nghe theo mình. Hứa Ứng gật đầu, Cửu Tăng nói: " Quảng Chính đạo hữu, ta lần này muốn mượn Vô Cực Chứng Đạo Bảo Điển’ của ngươi để xem qua. Để báo đáp, ta cũng sẽ đem "Thái Nhất Chứng Đạo" của ta cho ngươi tìm hiểu."

Quảng Chính Chân Vương cười lạnh nói: "Cửu Tăng, năm đó khi Hạo Dập còn ở môn phái, ngươi dẫn hắn chạy đến chỗ của ta mượn Vô Cực Chứng Đạo Bảo Điển của ta, hôm nay lại tới mượn đọc, ngươi nghĩ ta là quả hồng mềm hay là quả cà tím?"

Cửu Tăng Đạo Quân vẫn lựa lời khuyên bảo: "Hạo Dập mượn đọc công pháp của ngươi, chẳng phải cũng giúp ngươi tìm hiểu rất nhiều thứ mà trước giờ ngươi chưa từng ngộ được sao? Đối với ngươi cũng có lợi rất lớn."