← Quay lại trang sách

Chương 2253 Cùng là khách trong quan tài 1

Hứa Ứng càng nghĩ càng tê dại cả da đầu, Tiên Thiên linh bảo thấp nhất cũng một ngàn, giấu ở Bỉ Ngạn, vì sao chưa từng thấy qua?

"Ta đã giết nhiều Bất Hủ như vậy, Chân Vương và Đạo Quân, cũng chưa có người nào dùng qua Tiên Thiên linh bảo. Nếu bọn họ tế ra Tiên Thiên linh bảo, một ngàn người ta cũng sẽ bị giết! Nói cách khác, những Bất Hủ này, Chân Vương và Đạo Quân kia, không nắm giữ bất kỳ Tiên Thiên linh bảo nào! Như vậy Linh Bảo là trong tay Tứ Đại Đạo Quân sao?"

Hứa Ứng lập tức phủ định ý nghĩ này, trên đường từ Thiên Cảnh trở về Đạo Kỷ Thiên, Thái Nhất Đại Đạo Quân đã nhiều lần bị tập kích, chưa bao giờ vận dụng Tiên Thiên linh bảo. Mà ba vị Đại Đạo Quân đuổi giết hắn cũng không vận dụng Tiên Thiên linh bảo.

Điều này nói rõ, bốn vị Đại Đạo Quân chí cao cũng không nắm giữ bất kỳ Tiên Thiên linh bảo nào.

"Chẳng lẽ nói, Tam Đại Đạo Chủ nắm giữ toàn bộ Tiên Thiên linh bảo của Đại Thiên vũ trụ?"

Hứa Ứng lấy lại bình tĩnh, rõ ràng đây là một suy đoán khiến người ta tê dại cả da đầu, nếu Tam Đại Đạo Chủ như Hoa, Lâm, La nắm giữ tất cả Tiên Thiên linh bảo trong Đại Thiên vũ trụ, như vậy chỉ e không ai nào có thể lay chuyển địa vị của ba người bọn họ!

Cho dù là Thông Thiên Đạo Chủ cũng tuyệt không phải địch thủ của bất cứ ai trong ba người bọn họ!

"Bỉ Ngạn, đúng là một quái vật khổng lồ không cách nào lay chuyển..."

Hứa Ứng tới bên ngoài cấm địa, đang định tế hoa sen Hỗn Độn lên thì đột nhiên có một giọng nói truyền đến: "Vị đạo hữu này chẳng lẽ là người của Chiêu giới?"

Hứa Ứng theo tiếng nhìn lại, chỉ thấy một nhóm hơn mười người vây quanh một nam tử dung mạo bất phàm đi về phía bên này, trong lòng không khỏi hơi động: "Bất Hủ dưới lòng đất?"

Nam tử kia thoạt nhìn khoảng hai mươi tám hai mươi chín tuổi, cũng không hóa thành hình thái Thánh tộc bên Bỉ Ngạn, mà là bảo lưu đặc thù của vũ trụ nguyên sinh của mình, trên đầu mọc sừng, giấu ở trong tóc.

Hứa Ứng có thể nhìn ra vị nam tử kia đã tu luyện đến trạng thái thân ngang đại đạo, giơ tay nhấc chân chính là đạo lý, chính là thần thông. Có điều sau đầu người này cũng không có một mảnh hắc ám, ngược lại bị Thuần Dương động uyên của mình chiếu rọi hết sức rực rỡ.

Người này là Thuần Dương đại đạo thành đạo, tu thành Bất Hủ.

Bên tai Hứa Ứng vang lên giọng nói của Ngộ Không Đạo Nhân rồi nói: "Người này là thành chủ Sát Đô, cũng một vị Bất Hủ, tên là Khương Hoan."

Lúc này, một tu sĩ dưới lòng đất mặt đỏ bên cạnh Khương Hoan tiến lên trước một bước, kêu lên: "Người của Chiêu giới, cút ra khỏi Bỉ Ngạn!"

Những người khác cũng ồn ào theo, kêu lên: "Người Chiêu giới, ngươi không thuộc về nơi này, cút về Chiêu giới đi!"

Hứa Ứng nhẫn nại nói: "Ta không phải người của Chiêu giới, ta đến từ Tam giới..."

"Cút về Tam giới đi!" Bọn họ kêu lên.

Hứa Ứng dự định như Ngộ Không Đạo Nhân gõ chết mấy người lập uy, nhưng Khương Hoan thành chủ lại kinh ngạc nói: "Đạo hữu đến từ Tam giới? Ta biết rồi, ngươi chính là sát thủ Bất Hủ Hứa Ứng! Nghe danh các hạ đã lâu, Khương mỗ bội phục!"

Người bên cạnh hắn nghe thấy thiếu niên này chính là Hứa Ứng, cũng không khỏi sợ hãi, không dám kêu la nữa.

Hứa Ứng cười nói: "Sát thủ Bất Hủ? Sao lại nói vậy?"

Khương Hoan thành chủ cười nói: "Các hạ không cần khiêm tốn. Bất Hủ của Bỉ Ngạn rất ít khi tử vong, cho dù là dưới lòng đất khổ không thể tả thì Bất Hủ cũng rất ít bị người khác giết chết. Nhưng từ khi các hạ tới Bỉ Ngạn cho tới nay, Bất Hủ tử thương càng ngày càng nhiều. Đầu tiên là nơi Hạo Dập Đại Đạo Quân ngộ đạo, có Cửu Tuyền Chân Vương táng thân, lại có nơi Thông Thiên Đạo Nhân vẫn lạc đã huyết tế mấy chục vị Bất Hủ Chân Vương và Đạo Quân. Ngoài ra là khai hoang Linh giới, chết hơn vạn vị cường giả."

Hắn thuộc như lòng bàn tay, nói: "Còn có Cảnh giới, chết gần hai mươi vị Bất Hủ, trong đó còn có tồn tại đứng đầu Đạo Quân - Đạo Thắng Tử! Ngoài ra còn có một vụ khác, có năm vị Bất Hủ sống sót từ Cảnh giới trở về, mang theo Huyền Hoàng Đạo Giới Kinh, tạo nên một phen gió tanh mưa máu."

Hắn thở dài rồi nói: "Trận chiến này, tuy người chết không nhiều thế nhưng bốn mươi sáu vị Bất Hủ bị đánh tới vũ trụ khác không thể không chạy trốn, đoạt xá đệ tử của mình, miễn cho bị người khác giết chết."

Hứa Ứng từ Cảnh giới trở về là bị Cửu Tăng quân canh giữ nghiêm ngặt, còn chưa biết việc này, nghe nói chỉ có bốn mươi sáu vị Bất Hủ bị đánh hỏng thân thể, trong lòng vẫn thấy đáng tiếc.

"Ta còn tưởng sẽ chết một hai trăm vị Bất Hủ, xem ra ta đánh giá cao Bỉ Ngạn rồi."

Khương Hoan thành chủ thở dài rồi nói: "Chết nhiều nhất vẫn là đệ tử của các đại đạo môn. Trải qua lần này, bọn họ tử thương vô số. Bọn họ mới là tương lai của Bỉ Ngạn, không ngờ lại bởi vì năm tấm bia đá mà vẫn lạc ở đây. Hứa đạo hữu được gọi là sát thủ Bất Hủ, có thể thấy không phải là hư danh."