Chương 2267 Nên rộng lượng thì rộng lượng, nên ương ngạnh thì ương ngạnh 1
Hoa Đạo Chủ tức giận hừ một tiếng: "Rốt cuộc thằng nhãi này đang làm gì?"
"Hắn chạy tới Chiêu giới bằng cách nào?" Lâm Đạo Chủ thắc mắc.
Hoa Đạo Chủ trong lòng căng thẳng, đột nhiên tỉnh ngộ: "Thằng nhãi này theo Kỷ Thương cùng nhau rời khỏi Bỉ Ngạn, chắc chắn bọn chúng là đi Chiêu giới! Kỷ Thương cũng ở Chiêu giới! Chuyện này thật sự gay go rồi!"
Nhưng vào lúc này, vẻ hoang mang trên mặt Hứa Ứng càng ngày càng đậm, sau đó lấy ra một lá cờ lớn màu vàng phớt đỏ.
Hoa Đạo Chủ nói thầm than không ổn: "Thằng nhãi này lấy pháp bảo của ta ra!"
Đột nhiên, Hứa Ứng phát động lá cờ vàng đỏ, đột nhiên tế lên cờ này, cắt đứt hư không, chỉ thấy Huyền Hoàng nhị khí tuôn trào, hư không vô cùng bị mặt cờ cắt rách!
Ngay sau đó, Thiên Địa Phong Nhã tháp bay ra từ trong hư không vỡ vụn, một nửa xuất hiện trong Chiêu giới!
Ba vị Đạo Chủ Hoa, Lâm, La âm trầm nhìn chằm chằm Hứa Ứng, cả ba Đạo Chủ đều tay áo tung bay.
Đường hầm chuyển tiếp Kiếp Vận của bọn họ, giờ đã bị Hứa Ứng tìm được.
Mặc dù Bỉ Ngạn thống trị Đại Thiên vũ trụ, nắm giữ vũ lực mạnh nhất, nhưng loại chuyện như vậy mà đồn ra ngoài, nhất định sẽ kích thích Đại Thiên vũ trụ phản ứng dữ dội!
Từ đó sinh ra các loại phiền phức, chỉ e nhiều không thể đếm xuể!
"Thái Nhất làm sao vậy?"
Lâm Đạo Chủ cả giận nói: "Mỗi lần đều là Thái Nhất đạo môn của hắn nhảy ra phản tặc! Một lần thì cũng thôi, nhưng lần nào cũng là hắn!"
Hắn không hề lo lắng lời nói của mình bị Hứa Ứng nghe thấy, dù sao Hứa Ứng ở vũ trụ Chiêu giới, mà bọn họ ở vũ trụ Bỉ Ngạn, âm thanh không thể truyền đến tai Hứa Ứng.
Hoa Đạo Chủ nói: "Lập trường của Thái Nhất đúng là chuyện đáng hoài nghi! Hứa Ứng là môn hạ của hắn, tên phản đồ Thiên Cảnh lần trước Trác Đạo Thuần cũng xuất thân từ môn hạ của hắn? Còn có Hạo Dập, cũng do hắn một tay bồi dưỡng. Chẳng lẽ Thái Nhất muốn ám toán chúng ta, diệt trừ chúng ta đăng lâm vị trí Đạo Chủ?"
La Đạo Chủ lắc đầu nói: "Ta biết tính tình Thái Nhất. Hắn không liên quan gì tới việc này, còn không đến mức tính kế chúng ta. Việc này quá nửa là trùng hợp."
Tuy nói như thế nhưng sắc mặt của mọi người đều trở nên khó coi.
Hứa Ứng cũng không ngờ rằng mình tế ra đại kỳ, xé nát hư không trước mặt, trong hư không lại xuất hiện một tòa bảo tháp.
Y chỉ truy tung Sát Phạt chi khí, đuổi tới nơi đây, trong lòng cảm thấy Sát Phạt chi khí chắc chắn là thiên địa sinh ra, thuận theo Nhân Quả, không ngờ Sát Phạt chi khí lại có nguồn gốc, cho nên mới động một ý niệm tìm tòi đến cuối cùng.
Bảo tháp này xuất hiện, cũng khiến y hoảng sợ, không cần nghĩ ngợi, mặt cờ quấn thân, bảo vệ chính mình, gào thét lao đi, chỉ trong chớp mắt liền biến mất không còn thấy bóng dáng tăm hơi!
Ba vị Đạo Chủ Hoa, Lâm, La thấy y bỏ chạy đi xa thì mới thở phào nhẹ nhõm.
Lâm Đạo Chủ nói: "Tiểu tử này chạy nhanh thật. La đạo hữu, ngươi che giấu Phong Nhã tháp, chúng ta tiếp tục."
La Đạo Chủ đang muốn giấu trong Thiên Địa Phong Nhã tháp, lại thấy bóng dáng Hứa Ứng xuất hiện trong tầm mắt bọn họ.
Bốn vị Đạo Chủ đều có phần ngây ngốc.
Hứa Ứng lén lén lút lút, đồng thời lại cẩn thận từng li từng tí, cứ như đi vào trong đầm lầy mênh mông, cẩn thận thăm dò nơi đặt chân.
Y thi triển các loại thần thông, thậm chí không tiếc đảo ngược thời gian, dò xét xung quanh.
Gương mặt của y thỉnh thoảng lại che khuất tầm mắt bốn vị Đạo Chủ, trở nên vô cùng khổng lồ, khi thì đưa lưng về phía bọn họ, miệng nói nhỏ, không biết nói gì.
Sau một lúc lâu, bọn họ nhìn ra được rốt cuộc Hứa Ứng đang làm gì: "Hắn đang điều tra xem bốn phía có nguy hiểm hay không!"
"Chờ một chút! Hắn sẽ xác định được phương vị của thông đạo!"
Khoảnh khắc sau, Hứa Ứng cong ngón tay búng ra, từng khối Hỗn Độn chi khí bay ra, treo trên màn trời, tiếp theo Hỗn Độn chi khí trải qua Ngũ Thái Chuyển Hóa, hóa thành âm Dương nhị khí, hình thành một vầng mặt trời.
Rất nhiều ánh sáng mặt trời chiếu rọi, ánh sáng phương hướng khác nhau trải qua tầng tầng chiết xạ, lập tức hiện ra kết cấu Thời Không vặn vẹo.
Con đường nối liền Bỉ Ngạn với Chiêu giới từ đó xuất hiện trước mặt y!
Hứa Ứng tiến đến gần, mặt mũi càng lúc càng lớn, con mắt cũng càng lúc càng lớn, như bọn hắn giấu ở trong một hang động, y đang nhìn vào trong cửa hang nhỏ hẹp.
Sắc mặt mọi người càng khó coi.
Hoa Đạo Chủ mắt lộ vẻ hung ác nói: "La đạo hữu, ngươi có biện pháp đánh chết hắn không? Hay là diệt trừ hắn trước, tránh cho đêm dài lắm mộng."
La Đạo Chủ lắc đầu nói: "Bây giờ bảo tháp của ta phải duy trì đường hầm, nếu điều động uy năng sẽ khiến thông đạo bất ổn."
Mọi người đều nhíu mày.
Đại Đạo Chủ có thể khống chế thiên hạ đại đạo, đừng nói Hứa Ứng, cho dù là tồn tại như Thái Nhất Đại Đạo Quân, về cơ bản cũng chỉ dùng một chiêu hai chiêu là có thể đánh chết.
Nhưng bây giờ bọn họ chẳng làm gì được Hứa Ứng!