← Quay lại trang sách

Chương 2271 Kiếp Vận mênh mông, Sát Phạt nổi lên 2

Thiên Đế Chiêu giới không nhịn được tán thưởng rồi nói: "Nhất là tên ngốc kia, không ngờ cũng có thể phát huy trận thế đến mức xảo diệu như thế, đúng là không thể trông mặt mà bắt hình dong!"

Thạch Thiên Dưỡng thầm nghĩ: "Ngu ngốc? Hắn nói là ta sao? Thằng nhãi này lại khinh thường ta!"

Hắn đột nhiên tỉnh ngộ: "Đúng rồi, ta chưa bao giờ tế luyện Hỗn Đạo Hạnh Hoàng Kỳ, làm sao đem chơi lá cờ lớn này một cách trơn tru như vậy?"

Nghĩ tới đây, hắn lặng lẽ buông tay đang ôm lấy cột cờ, chỉ thấy không có hắn điều khiển, lá cờ vẫn còn bay tới bay lui, không ngừng phát động ảo diệu bên trong cờ!

Thạch Thiên Dưỡng ngẩn ngơ: "Hóa ra, ta chính là người cung cấp pháp lực phát động mặt cờ."

Lực lượng của Thiên Đế Chiêu giới chống lại đạo lực của Tứ Kỳ môn trận, ngăn trở các loại công kích, khí huyết bốn người bị chấn động bốc lên, chẳng bao lâu sau đã đánh tới một chỗ cánh cửa, giơ tay xuất chưởng đánh lên cánh cửa, bước vào.

Bốn người Thanh Huyền buồn bực hừ nhẹ một tiếng, chỉ cảm thấy đại kỳ trong tay vận chuyển chậm chạp, chắc là do sức mạnh của Thiên Đế Chiêu giới xâm lấn gây nên.

Bốn người vừa điều động lực lượng trong mặt cờ, trấn áp lực lượng của Thiên Đế trên Chiêu giới, vừa vung đại kỳ.

Bên trong cánh cửa thứ hai, các loại đạo lực ngưng tụ, hình thành đạo cảnh với quy mô kinh người, hoặc trấn áp hoặc luyện hóa, hoặc va hoặc đụng, hoặc tù hoặc khóa, thủ đoạn công kích thiên kì bách quái!

Thậm chí còn có đạo cảnh Luân Hồi, nuốt Thiên Đế Chiêu giới vào Luân Hồi, khiến hắn rơi vào câu đố Luân Hồi, quên mất bản thân.

Thiên Đế Chiêu giới giết ra từ trong các loại đạo tượng, đi tới một cánh cửa khác, vỗ một chưởng vào cánh cửa.

Đám người Thanh Huyền đều kêu rên, khí huyết trào dâng.

Thiên Đế của Chiêu giới giết vào cánh cửa thứ ba, chẳng bao lâu đã phá trận xông ra, tìm tới cánh cửa rồi làm theo cách cũ, rồi lại một chưởng đánh vào cánh cửa.

Đám người Thanh Huyền đều hộc máu, khí tức bất ổn.

Thiên Đế Chiêu giới đi tới cánh cửa thứ tư, cười nói: "Nếu các ngươi có thể phát huy được uy năng của Tiên Thiên linh bảo không khéo còn có thể trấn áp ta, nhưng đáng tiếc tu vi của các ngươi vẫn còn quá thấp!"

Đám người Thanh Huyền dốc hết khả năng điều động kỳ môn trận, nhưng bọn họ đã bị thương, trận pháp cũng theo đó tán loạn, chỉ trong chốc lát đã bị Thiên Đế Chiêu giới tìm được môn hộ, xuất chưởng đánh lên trên cánh cửa.

Bốn người thổ huyết, từng người ngã xuống.

Trước Phong Nhã tháp, Hứa Ứng nhíu mày, lập tức nhận thấy trận pháp Tứ Kỳ môn đã bị phá, trong lòng không khỏi nghi hoặc không thôi: "Rốt cuộc là ai mà mạnh mẽ như vậy, lại có thể phá trận thế của chúng ta?"

Lần này đến Chiêu giới, bọn họ phiêu dạt trong Hỗn Độn hải đã bảy năm, đám người Hứa Ứng cũng tế luyện bốn lá cờ suốt bảy năm.

Bốn người trao đổi ảo diệu trong lá cờ với nhau, phối hợp tế lên tứ kỳ môn trận càng thuận buồm xuôi gió, ăn ý khăng khít.

Bốn người bọn họ tế cờ, cho dù là Đại Đạo Quân cũng bị luyện thành tro tàn!

Nhưng lần bại trận này, lại vô cùng dứt khoát vô cùng.

"Chẳng lẽ Chiêu giới thật sự có Đạo Chủ?"

Y không biết mục tiêu mà đám người Thanh Huyền muốn đối phó là ai, chẳng qua y tinh thông Nhân Quả, nhận thấy đám người Thanh Huyền gặp nạn, bén ném lá Hạnh Hoàng Kỳ trợ giúp bốn người vượt qua kiếp nạn.

Hứa Ứng đang muốn phát động Hạnh Hoàng Kỳ, cuốn theo bốn người trốn khỏi sát kiếp, đột nhiên phát giác trên Kim Luân Nhân Quả, đám người Thanh Huyền không có Nhân Quả trí mạng, trong lòng khẽ động, bèn trầm tĩnh lại.

Thiên Đế của Chiêu giới bước ra khỏi kỳ môn trận, chỉ thấy bên ngoài trận là một người khổng lồ cao lớn vô cùng đang đứng, cơ bắp trên cơ thể dữ tợn, sau đầu là cốt luân chi chít, tóc bay lượn như sừng rồng, không khác nào thần linh từ thời thái cổ đi tới.

"Đạo Chủ Bỉ Ngạn!"

Trong lòng Thiên Đế Chiêu giới giật thót, đám người Thanh Huyền đều thở phào nhẹ nhõm, cuối cùng Kỷ Thương cũng bị kinh động bởi trận chiến ác liệt của bọn họ.

Phế vật Thanh Huyền cười nói: "Kỷ Thương Đạo Chủ, vị này chính là Thiên Đế Chiêu giới. Nếu ngươi muốn báo thù thì đừng ngại liên thủ với hắn."

Thánh Tôn nghe vậy lập tức động lòng: "Hóa ra Thanh Huyền đang nghĩ kế này."

Thanh Huyền và Thạch Thiên Dưỡng đánh cược, Thiên Đế Chiêu giới chắc chắn là Đạo Chủ. Vốn dĩ hắn cho rằng đây chỉ là một trận đánh cược khó hiểu, nhưng bây giờ hắn mới nhận ra Thanh Huyền muốn dụ dỗ Thiên Đế từ Chiêu giới ra mặt, để Kỷ Thương Đạo Chủ có thể liên thủ với Thiên Đế Chiêu giới, đối phó với Bỉ Ngạn.

Kỷ Thương Đạo Chủ muốn bế quan, Thiên Đế Chiêu giới không muốn để lộ chuyện bản thân là Đạo Chủ, bởi vậy hai người không thể liên thủ.

Nhưng bây giờ hai người gặp nhau vậy nên đã có khả năng liên thủ.

Kỷ Thương Đạo Chủ liếc nhìn Thiên Đế Chiêu giới, kinh ngạc không thôi: "Ngươi là Đạo Chủ? Ngươi tu thành Đạo Chủ ở Chiêu giới?"