Chương 2290 Kiếp Vận như trước 1
Thông Thiên tới giết Đoan Mộc, cướp Kiếp Vận của ta, đơn giản là báo thù cho Trường Tôn Thánh Hải và Hứa Ứng! Nếu ta giết đến Bích Du cung, đánh với hắn, chưa chắc Hoa đạo huynh và Lâm đạo huynh đã giúp ta, ngược lại sẽ vui vẻ thấy ta và hắn lưỡng bại câu thương!"
La Đạo Chủ thở ra một ngụm trọc khí, hạ giọng nói: "Kế sách hiện giờ, chỉ có thể nhẫn nại, tìm một vị Đạo Chủ khác để chết thay. Nhưng lần này chỉ chuẩn bị bốn vị Đạo Chủ, khổ nỗi là Kỷ Thương và Hứa Ứng chạy tới Chiêu giới..."
Nhưng ngay vào lúc này, Kỷ Thương Đạo Chủ đi thuyền trở lại bến thuyền Hỗn Độn hải.
Kỷ Thương Đạo Chủ trở lại Bỉ Ngạn, ánh mắt hấp háy, hạ giọng nói: "Người Hoa Đạo Chủ này thả ta ra, đơn giản là định để ta làm quỷ chết thay của bọn chúng. Hắn cố ý để ta lấy đi Tiên Thiên Tứ Kỳ, nhưng ta lại đưa bốn lá cờ lớn này cho bọn Hứa Ứng. Bây giờ ta trở lại Bỉ Ngạn, chúng sẽ không cách nào biết được tung tích của ta."
Hắn nhẹ nhàng rời đi, ung dung nói: "Hoa Thịnh Thịnh, Lâm Truyền Đình, La Thế Tông, các ngươi muốn mạng của ta, còn thiếu chút hỏa hầu!"
Hắn lẻn vào Bỉ Ngạn, ẩn nấp tung tích, thầm nghĩ: "Lúc này đây, ai ám toán ai còn chưa biết được! Nói không chừng, ta còn có thể liên thủ với Đạo Chủ khác tiêu diệt các ngươi!"
Bên kia, Hoa Đạo Chủ cũng lần theo cảm ứng, truy kích theo Hạng Khôn Đạo Chủ.
Hạng Khôn Đạo Chủ vốn bị hắn trấn áp ở Thiên âm cung, mấy năm trước thiết kế, để Hạng Khôn phục sinh. Lúc Hạng Khôn rời đi đã cướp cả Tiên Thiên linh bảo Thiên âm cung dùng để trấn áp mình, không biết tung tích.
Nhưng đối với Hoa Đạo Chủ mà nói, nhất cử nhất động của Hạng Khôn đều nằm dưới sự chú ý của hắn.
Lần này hắn truy tìm Thiên âm cung.
Thiên âm Cung được hắn tế luyện không biết bao lâu, trong đó ẩn giấu dấu ấn của hắn.
Không bao lâu sau, Hoa Đạo Chủ đã truy tung được TỚI Lan Thương Lâm, nơi đây cũng là một cấm địa rất ít người lui tới, vô số cây cối cành cây cao thẳng tới trời, che chắn bầu trời, rừng rậm u ám, ẩm ướt, không thấy ánh thái dương.
Những người tiến vào trong đó đều là có đi không về, chưa từng có ai sống sót đi ra.
Hoa Đạo Chủ khẽ cau mày, đánh giá khu vực Lan Thương Lâm. Người khác không biết cấm địa Lan Thương là nơi nào, nhưng hắn lại không xa lạ gì. Tòa cấm địa này là do hắn đánh ra, năm đó hắn chém giết Độ Nhai Đạo Chủ ở chỗ này, trấn áp thi thể hắn ở đây.
"Tại sao Hạng Khôn lại đến đây?"
Trong lòng hắn nghi hoặc, đi vào khu rừng. Trong khu rừng này ẩn giấu Tiên Thiên linh bảo hắn lưu lại nơi đây, chính là vì phòng bị người ngoài đi đến.
Đương nhiên hắn có thể đi vào.
Lúc này, chỉ nghe một âm thanh ung dung nói: "Đây chẳng phải Hoa đạo hữu sao? Hôm nay Hoa đạo hữu lại có hứng thú tới thăm lão bằng hữu. Đúng rồi!"
Âm thanh kia chính là âm thanh của Độ Nhai Đạo Chủ, Đạo Chủ này chết mà không hàng, đột nhiên cười hì hì rồi nói: "Đúng rồi, không phải ngươi tới tìm ta, ngươi tới tìm Hạng Khôn! Ha ha ha, ngươi nói xem làm sao ta biết? Hạng Khôn nói cho ta biết!"
Hắn liên tục cười mỉa mai: "Hạt Khôn còn nói, Hoa lão quỷ cố ý để hắn lấy đi Tiên Thiên linh căn Thiên âm cung, dùng cách này lừa gạt hắn, ý đồ xác định phương vị của hắn. Nhưng sao hắn lại ngu ngốc như vậy được?"
Khóe mắt Hoa Đạo Chủ giật giật.
Độ Nhai Đạo Chủ nằm trong quan tài đá trong rừng, quan tài đá ồ ạt chảy ra nước đen, hình thành một đầm nước đen ngòm, bốc lên hàn khí dày đặc.
Âm thanh trong quan tài thản nhiên nói: "Cho nên hắn chạy tới, nhét Thiên âm Cung chìm vào trong Hắc Thủy đàm của ta. Hắn rất muốn nhìn gương mặt xấu xí của Hoa lão quỷ nhà ngươi. Nhưng hắn biết, nếu hắn trốn ở gần đó thì chắc chắn sẽ bị ngươi phát hiện, cho nên hắn sẽ ném ở chỗ ta, cho ta xem cái mặt thối của ngươi."
Sắc mặt Hoa Đạo Chủ âm trầm, chậm rãi đi ra từ trong rừng, đi tới bên cạnh đầm nước đen.
Trong quan tài đá vang lên tiếng vỗ vách quan tài, thi thể của Độ Nhai Đạo Chủ ở trong quan tài cười đến mức không nhịn được liên tục đập quan tài, cười ha hả nói: "Quả nhiên là cái mặt thối!"
Hoa Đạo Chủ tức giận hừ một tiếng, giơ tay chộp tới, chỉ thấy hắc thủy cuồn cuộn, một lát sau Thiên âm cung chậm rãi nổi lên mặt nước.
"Mặt càng thối hơn!" Thi thể của Độ Nhai Đạo Chủ cười nói.
Da mặt Hoa Đạo Chủ giật loạn, gần như không thể treo ở trên mặt, mang theo Thiên âm Cung xoay người rời đi, sau lưng vang lên tiếng cười nhạo không kiêng nể gì của Độ Nhai Đạo Chủ.
"Ta chưa thể hủy thi diệt đạo, bởi vì ta muốn giữ lại thi thể tên vô liêm sỉ này để chuẩn bị đầy đủ cho lần chuyến dời kiếp vận trong tương lai!" Hoa Đạo Chủ nghiến răng nói.
Hắn sưu thiên tác địa, tìm kiếm tung tích mà Hạng Khôn Đạo Chủ lưu lại khắp bốn phía, đồng thời cảm ứng đại đạo của Hạng Khôn.