Chương 2312 Hồng Nguyên Nghịch Chứng Đại Đạo Lục 3
Cửu Khâu sơn, La Đạo Chủ cũng gọi các đệ tử của mình tới, phân phó tương tự một phen rồi nói: "Lần này ứng kiếp, tất cả mọi người Bỉ Ngạn, trên thì Đại Đạo Quân, dưới thì phàm phu tục tử đều nằm trong Kiếp Vận này. Kiếp nạn này rất lớn, không phải thứ bốn vị Đạo Chủ chúng ta có thể đơn giản ngăn cản. Các ngươi đều đang ở trong sát kiếp, tranh thủ cơ hội sống sót."
Đám người Thái Sử nhận lệnh, ai đi đường nấy.
Hoa Đạo Chủ cũng phân phó môn hạ đệ tử của mình hạ giới chuẩn bị ứng kiếp, nói: "Ba ngàn năm sau lại nổi lên sát kiếp, chỉ e sẽ muộn mất. Hiện giờ sát kiếp bắt đầu, vẫn còn cơ hội sống sót. Sau khi hạ giới các ngươi tự mình tranh thủ. Nếu có nguy cơ tính mạng, cứ đốt hương nói cho ta biết, ta sẽ ra tay cứu giúp."
Đám người Lê Tiểu vâng dạ, cũng tự mình hạ giới.
Hành động của Thái Nhất vẫn chưa khiến cho bao nhiêu người lo lắng, nhưng Tứ Đại Đạo Chủ sai môn nhân giải tán, lập tức khiến đám Bất Hủ của Đạo Kỷ Thiên hãi hùng khiếp vía nhảy dựng lên, mỗi người tự nghe ngóng nguyên do.
Không bao lâu sau, chuyện về Kiếp Vận đã lan tỏa, từ đó tất cả mọi người ở Đạo Kỷ Thiên đều biết, phải ứng sát kiếp. Trong lúc nhất thời lòng người bàng hoàng, lúc này liền có người hạ giới, đi ứng sát kiếp.
Chỉ trong thời gian ngắn, Bỉ Ngạn dần nổi lên sát phạt, khắp nơi dấy lên chiến hỏa.
Thậm chí, ngọn lửa chiến tranh này còn đốt cháy lan sang các vũ trụ khác, thu hút các tông phái khác nhau chinh chiếm chém giết.
Tuy Bỉ Ngạn vẫn hưng thịnh cường đại như trước, nhưng dưới loại không khí quỷ dị này lại có vẻ có vài phần cảm giác tận thế sắp hàng lâm.
Hứa Ứng đi tới bến thuyền Hỗn Độn, nói với tướng canh cảng ở nơi này: "Ta phụng mệnh Hoa Đạo Chủ ra biển, muốn đi Ngọc giới." Dứt lời, lấy ra một tờ giấy trắng.
Tướng thủ thành kia kiểm tra tờ giấy trắng rồi nói: "Đúng là thủ dụ của Hoa Đạo Chủ. Tôn Giả chờ một chút."
Hắn lập tức xem xét vị trí của Ngọc giới trong Hỗn Độn Hải, lấy ra ghi chép liên quan tới Ngọc giới, kinh ngạc nói: "Tôn giả, Ngọc giới đã là nơi bỏ hoang, đã nghiêm cấm đặt chân, vì sao còn muốn đi tới chỗ đó?"
Sắc mặt Hứa Ứng trầm xuống: "Chuyện của Hoa Đạo Chủ, ngươi ít nghe ngóng đi."
Tướng canh cảng kia tập trung tinh thần cao độ, vội vàng vâng dạ, vội vàng mang tới một chiếc thuyền lầu, chọn vị trí của Ngọc giới. Hứa Ứng cũng không cần trinh sát, lên thuyền lầu, khống chế Nhân Quả chi nhãn, xóa bỏ Nhân Quả của tên tướng canh cảng kia.
Tướng canh cảng kia trước mắt chao đảo, đã quên chuyện vừa mới phát sinh.
Thuyền lầu Thúy Nham khởi hành chạy vào Hỗn Độn Hải.
Hứa Ứng ngồi ở trên thuyền lầu, thả ra Quả Chuông, để Chung gia điều khiển thuyền lầu, còn mình thì lấy hoa sen Hỗn Độn và Hồng Nguyên ra, dốc lòng lĩnh ngộ Hồng Nguyên, nghiên cứu Vô Cực đại đạo.
Y được Đạo Tôn Thiên Cảnh chỉ điểm, có lĩnh ngộ mới đối với Vô Cực đại đạo, lại đối chiếu hoa sen Hỗn Độn và Hồng Nguyên, khoảng cách tới Bất Hủ Cảnh đã không xa.
Ngọc giới đường xá xa xôi, thuyền lầu bồng bềnh trong Hỗn Độn hải, qua hơn mười năm lúc mới đi tới Ngọc giới. Quả Chuông điều khiển chiếc thuyền này chạy khỏi Hỗn Độn hải, dừng thuyền dưới tàng cây Sa La Thụ rồi nói: "A Ứng, đến Ngọc giới rồi."
Hứa Ứng không đáp.
Quả Chuông nhìn lại, chỉ thấy chẳng biết từ lúc nào Hứa Ứng đã nhập đạo Vô Cực, vì thế liền không đánh thức y.
Lại qua thêm nửa năm, cuối cùng Hứa Ứng cũng tỉnh lại từ trong nhập đạo, Quả Chuông dò hỏi: "Vô Cực đại đạo đã đạt tới Bất Hủ chưa?"
Hứa Ứng lắc đầu rồi nói: "Vô Cực đại đạo cực kỳ khó luyện, muốn chứng Bất Hủ, còn cần một khoảng thời gian nữa. Chúng ta tới Ngọc giới rồi sao?"
Y đi tới mũi tàu, đứng sừng sững dưới tàng cây, nhìn về Ngọc giới.
Chỉ thấy bầu trời sao của Ngọc giới là một mảnh rách nát điêu linh, thủng trăm ngàn lỗ, những lỗ thủng kia nối liền với Hỗn Độn Hải, có Hỗn Độn chi khí như thác đổ đổ xuống, thanh thế kinh thiên động địa.
Hứa Ứng thúc dục thuyền lầu, đi vào vũ trụ tàn phá không chịu nổi này.
Trong vũ trụ này, không ngờ y mà không cảm ứng được khí tức của thiên địa đại đạo, phảng phất như đại đạo đã tuyệt diệt, đại đạo duy nhất có thể cảm ứng được, chính là Kiếp Vận và Sát Phạt.
Hai loại đại đạo này vẫn cực kỳ cường đại, không chút dấu hiệu suy sụp nào, trong vũ trụ rách nát này, chúng vẫn hoành hành ngang ngược bừa bãi.
Thuyền lầu từ từ đi qua bên cạnh từng viên tinh cầu khổng lồ chết chóc, có thác nước do Hỗn Độn chi khí hình thành một đổ vào trong một tinh cầu, xuyên thủng tinh cầu, khiến vật chất trong tinh cầu không ngừng co rút, rơi xuống Hỗn Độn chi khí.
Mà tình hình kinh khủng này, khắp nơi đều có thể thấy được!
Hồng Nguyên của vũ trụ này như đã bị Hỗn Độn Hải đục thủng, xuất hiện lỗ thủng to nhỏ, như tổ ong vò vẽ trút xuống Hỗn Độn chi khí.
"A Ứng, ta cảm thấy tốt nhất chúng ta nên nhanh chóng rời khỏi nơi đây!"