Chương 2327 Tam giới bại lộ, Bỉ Ngạn tập kích 2
Mấy năm nay vũ trụ Tam giới đang dần dần trưởng thành, thiên địa đại đạo cũng càng thêm hùng hồn, hơn xa thời kỳ Chư Thiên Vạn giới năm xưa. Tam giới cũng theo đó mà mở rộng, đẩy Hỗn Độn chi khí, khiến vũ trụ trở nên càng rộng lớn.
Thiên Tĩnh Hải cũng không ngừng lùi lại, thỉnh thoảng sẽ có thần vật từ Hỗn Độn rơi xuống, gây nên chấn động không nhỏ.
Những bảo vật này phần lớn là vật chất lưu lại từ vũ trụ khác, hoặc là pháp bảo thi thể cường đại dị thường, Hỗn Độn không thể ăn mòn, là trọng bảo cực kỳ hiếm có. Mỗi một lần xuất hiện, đều sẽ dẫn đến một phen tranh đoạt.
Chuyện như vậy đã xảy ra rất nhiều lần trong lịch sử, bởi vậy Thiên Tĩnh Hải cũng được người ta coi là một biển báu vật, có một số tu sĩ thành lập Tiên thành tại Thiên Tĩnh Hải, tên là Thiên Tĩnh thành, canh tại chỗ này. Cũng có một số tu sĩ giỏi làm ăn, cũng tới nơi này xây dựng mua bán.
Phụ cận Thiên Tĩnh Hải lại có mấy chỗ đạo cảnh bất phàm, trong đó Tạo Hóa đạo cảnh và Trung Thiên đạo cảnh, là đạo cảnh quan trọng nhất trong Tạo Hóa đại đạo cùng Trung Cực đại đạo, bởi vậy hấp dẫn rất nhiều người đến đây tham ngộ quan sát.
Vì vậy tòa tiên thành này cũng dần dần thịnh vượng.
Ngày hôm đó, Thiên Tĩnh Hải vẫn bình tĩnh như trước, đột nhiên nổi lên từng trận rung động, tình hình này lập tức hấp dẫn rất nhiều ánh mắt nhìn quanh tìm kiếm.
Bởi vì phần lớn thời gian Thiên Tĩnh Hải đều không gợn sóng, thời điểm nảy sinh gợn sóng, thường thường chính là thời điểm trong Hỗn Độn Hải có bảo vật lưu lạc đến Tam giới.
Các tiên nhân của Thiên Tĩnh thành kiễng chân quan sát, đột nhiên kêu lên: "Thuyền! là một chiếc thuyền!"
Trung tâm của gợn sóng là một chiếc thuyền lầu Thúy Nham đang chạy ra từ trong Hỗn Độn. Chỉ có điều những người đã thấy qua thuyền lầu Thúy Nham thực sự quá ít, cơ bản đều không biết thuyền lầu này có ý nghĩa gì.
"Bảo vật thiên ngoại, cuối cùng cũng tới!"
Mọi người vô cùng vui mừng, bay về hướng chiếc thuyền lầu kia, nhưng vào lúc này chỉ thấy một vật từ chiếc thuyền lầu kia rơi xuống rồi lao thẳng xuống bọn họ, tốc độ càng lúc càng nhanh.
Vật kia mũi nhọn, như mũi của trường mâu, vừa rơi xuống vừa xoay tròn, nhưng lấy mũi của trường mâu làm trung tâm, từng tầng thời không bị cắt đứt, như từng vòng từng vòng dây thừng rực rỡ xoay tròn xung quanh trường mâu.
Chỉ là dây thừng kia cực kỳ nhỏ bé, mỏng manh như sợi tóc, cắt qua Thời Không chỉ có thể nhìn thấy vết rách Thời Không!
Trường mâu rơi xuống, đợi đến khi tới trước mặt đám người phi thân lên, chỉ thấy từng luồng hào quang rực rỡ đến cực điểm đã hoàn toàn che chắn đem phạm vi tinh không vạn dặm.
"Chạy mau..." Mọi người kinh hãi kêu lên.
"Vù!"
Trường mâu giáng xuống, xuyên thẳng qua Thiên Tĩnh thành, đâm thủng tòa tiên thành này, vô số tơ nhỏ lập tức cắt nát toàn bộ tiên thành và tất cả mọi người trong thành!
Trường mâu kia ra đòn tiêu diệt tiên thành, lập tức lượn một vòng trong tinh không, từ từ bay lên, bay về phía chiếc thuyền lầu Thúy Nham kia.
Chỉ có điều lúc trường mâu bay lên, chỉ thấy thân mâu dần dần có tro đạo bồng bềnh bay ra, phảng phất như nhiều bông tuyết màu xám tro.
Trường mâu còn chưa bay trở về thuyền lầu Thúy Nham, dấu ấn trên mũi mâu cũng đã hoàn toàn tan rã, hóa thành tro đạo tiêu tán.
Trên chiếc thuyền lầu Thúy Nham kia, hai vị trinh sát còn chờ thu hồi trường mâu, chỉ thấy trường mâu kia theo quán tính bay qua bên cạnh thuyền lầu Thúy Nham, đâm vào Hỗn Độn Hải, biến mất không còn tăm hơi.
Hai vị trinh sát Bỉ Ngạn còn chưa biết mình tránh được một kiếp, ai nấy liếc mắt nhìn nhau, kinh ngạc không thôi.
Bọn họ phát hiện vũ trụ này, lại phát hiện thành Thiên Tĩnh, bởi vậy tế trường mâu lên tiêu diệt những tiên nhân này, không ngờ đạo văn Tam giới giờ đã trên lý văn của Bỉ Ngạn, thế nên trường mâu tan rã.
Hai trinh sát đứng ở mũi thuyền, nhìn về phía vũ trụ xa lạ này, chỉ thấy Nhân Gian giới, Địa Tiên giới và Thiên Tiên giới lơ lửng ở trong thời không khác nhau, xung quanh ngăn cách bởi Thiên Hải hoặc cách vật chất hổ phách.
Tình hình như vậy hết sức hiếm thấy ở vũ trụ khác.
"Ta nghĩ, chúng ta đã tìm được Tam giới."
Hai vị trinh sát liếc mắt nhìn nhau, lập tức lấy ra hạt giống Sa La Thụ gieo xuống trên Thiên Tĩnh Hải. Hạt giống nhanh chóng mọc rễ nảy mầm, rất nhanh cây nhỏ đã mọc thành đại thụ che trời.
"Không ngờ Tam giới cách Bỉ Ngạn gần như vậy. Lần này trở về có thể nói là phát đạt rồi."
Bọn họ lần lượt khắc dấu hành tung, leo lên thuyền lầu Thúy Nham, chạy về phía Bỉ Ngạn.
Bọn họ đi rồi, hơn mười năm trôi qua mới có một nhóm tiên nhân vượt qua vũ trụ mờ mịt đi tới Thiên Tĩnh Hải, Thiên Tĩnh Hải cách Tam giới quá xa, hiện tại giao thông tiện lợi, trên đường có các tòa tiên thành, trong thành có trận pháp truyền tống, nhưng lui tới một lần cũng cần thời gian mấy chục năm.
Nhóm tiên nhân này có thể chạy tới nhanh như vậy, chỉ là bởi vì bọn họ đã sớm chạy được nửa đường.