← Quay lại trang sách

Chương 2337 Thu hoạch Bất Hủ 2

Hỗn Nguyên Đạo Quân không để ý đến Độ Vũ Chân Quân, nhìn vào cánh cửa, không khỏi nghiêm nghị: "Quả nhiên là hoa sen Hỗn Độn và Hồng Nguyên! Xem ra đúng là tên họ Hứa chết ở chỗ này!"

Đột nhiên một âm thanh truyền tới: "Chờ ở bên ngoài, không biết phải chờ đến năm nào tháng nào. Mọi người cùng nhau xông tới, không tin không làm gì được tinh hải, đoạt được bảo liên!"

Hỗn Nguyên Đạo Quân nghe thấy âm thanh này, cảm thấy có phần quen tai.

Đúng lúc này thì mọi người bắt đầu tiến vào trong Linh Tinh môn, trong nháy mắt khi bước vào tinh hải thì đã có không biết bao nhiêu người chết thảm, không cách nào chống lại được tinh sa.

Hỗn Nguyên Đạo Quân cũng rơi vào vận rủi, theo mọi người nhảy vào trong tinh hải.

Vũ Thiệu Chân Vương cũng tới đây, liếc mắt nhìn qua, xoay người rời đi, chân không dừng bước, thầm nghĩ: "Đạo của ta có thể tới thử vận may, nhưng rõ ràng chuyện lần này là để thu hoạch!"

Trung tâm Tinh Hải, bên cạnh quan tài của tiên điện, Hứa Ứng thản nhiên nói: "Đạo huynh, thủ đoạn của ta hữu dụng không?"

Bên trong tiên điện, âm thanh trầm nặng nói: "Đạo hữu quả thật rất có thủ đoạn, là một cao thủ thu hoạch. Chỉ có điều ta nghĩ không thông, vì sao ngươi lại cứu ta?"

Sau khi chết hắn bị người trấn áp nơi đây, trong thời gian dài dằng dặc đó, Linh Tinh Môn đã biến thành cấm địa, chết không biết bao nhiêu người. Nhưng những người đó đến đều để tìm kiếm bảo vật, không có ai tới cứu hắn.

Hứa Ứng chạy tới, luôn miệng nói muốn cứu hắn, còn muốn phục sinh hắn, không thể không khiến cho hắn hoài nghi.

Sắc mặt Hứa Ứng nghiêm nghị nói: "Hiện giờ Kiếp Vận của Bỉ Ngạn nặng nề, ba vị Đạo Chủ Hoa, Lâm, La cần chém giết mấy vị Đạo Chủ để hóa giải Kiếp Vận trên người bọn họ. Tại hạ chẳng qua là nhìn không thuận mắt, không muốn tồn tại như tiền bối đột tử một cách khó hiểu mà thôi."

Âm thanh trong quan tài trầm mặc trong chốc lát rồi nói: "Ngươi muốn phục sinh ta, nhiễu loạn Bỉ Ngạn?"

Hứa Ứng hơi ngẩn người, gương mặt lập tức lộ vẻ tươi cười nói: "Quả thật ta có ý nhiễu loạn Bỉ Ngạn."

Giọng nói trong quan tài nói: "Ngươi là ác nhân."

Gương mặt Hứa Ứng mang theo nụ cười yếu ớt nói: "Đối với Bỉ Ngạn mà nói, ta đúng là ác nhân."

Âm thanh trong quan tài kia rất nặng nề, trong ngôn ngữ như có một loại tình cảm đau thương cho thiên địa nói: "Nếu ta đã biết ngươi là ác nhân, lại biết ngươi phục sinh ta phóng thích ta, là nhiễu loạn Bỉ Ngạn, gây bất lợi cho Bỉ Ngạn, như vậy ta tuyệt đối sẽ không để ngươi thực hiện được. Sau khi ta phục sinh, chuyện thứ nhất ta làm sẽ là giết chết ngươi!"

Hắn còn chưa dứt lời liền thấy huyết khí từ bên ngoài bay tới thấm vào trong quan tài!

Những huyết khí này chính là huyết khí của cường giả Bỉ Ngạn chết trong tinh hải, cái chết của bọn họ chính là một hồi hiến tế!

Hứa Ứng thay đổi bố cục Tinh Hải, tất cả những người chết ở chỗ này, đều sẽ hiến tế bản thân cho Đạo Chủ trong quan tài!

Nụ cười trên mặt Hứa Ứng không thay đổi rồi nói: "Đạo huynh, thực không dám giấu giếm, Kỷ Thương, Hạng Khôn, Tang Thanh, Đoan Mộc bốn vị Đạo Chủ đã phục sinh trước đó không lâu, nhưng bọn họ vừa phục sinh, là rơi vào khống chế của Lâm, La, Hoa Tam Đại Đạo Chủ. Hạng Khôn, Tang Thanh và Đoan Mộc lần lượt chết thảm, chỉ có Kỷ Thương Đạo Chủ may mắn sống sót."

Trong quan tài hoàn toàn im lặng.

Hứa Ứng tiếp tục nói: "Bây giờ Kỷ Thương Đạo Chủ đã trốn đến Thiên Cảnh, bất đắc dĩ phải liên thủ với Đạo Tôn Thiên Cảnh. Hắn lâm vào trong Kiếp Vận, bản thân khó bảo toàn, còn là ta dùng Kiếp Vận đại đạo giúp hắn trì hoãn Kiếp Vận. Nếu đạo hữu không tin, đến Thiên Cảnh gặp hắn một lần là sẽ biết."

Giọng nói trong quan tài lại vang lên: "Ý của ngươi là, đại đạo của Thiên Cảnh đang dâng trào? Đúng rồi, năm đó Thiên Cảnh thoái trào, chúng ta mới có thể quật khởi. Tính toán thời gian, Thiên Cảnh cũng nên dâng trào. Đạo Chủ như ta, chết vẫn không hàng, tồn tại như Đạo Tôn Thiên Cảnh chắc chắn có thể sinh tồn. Chỉ có điều, Đạo Tôn sẽ khoan nhượng cho Kỷ Thương hay sao..."

Năm đó chính là những Đạo Chủ bọn họ ra quyết định tiêu diệt toàn bộ sinh mệnh trong Thiên Cảnh, diệt cỏ tận gốc, không để lại một ai.

Đạo Tôn Thiên Cảnh cũng bị bọn họ giết chết.

Huyết hải thâm thù cỡ này, không phải một lời xin lỗi có thể xóa bỏ, bởi vậy hắn nghe nói Đạo Tôn Thiên Cảnh có thể khoan nhượng cho Kỷ Thương, khiến hắn không khỏi kinh ngạc.

Hứa Ứng nói: "Đạo huynh, dưới áp bách của Tam Đại Đạo Chủ Hoa Lâm La, cừu địch chưa chắc đã không thể hợp tác."

Âm thanh trong quan tài nói: "Có bằng chứng không?"

Hứa Ứng mỉm cười, tế ra Hỗn Đạo Hạnh Hoàng Kỳ. Lá cờ này xuất hiện, vù một tiếng từ trong tiên điện bay ra, khoảnh khắc sau đã đi vào trong tinh hải, lướt nhanh trên mặt biển.

Bỗng nhiên, cờ lớn giang ra, lập tức biến một Bất Hủ Bình thành Huyền Hoàng nhị khí tản đi.

Hỗn Đạo Hạnh Hoàng Kỳ bay tới, chui vào động uyên Hứa Ứng.